21 Uy Thất Thất nhìn tên vương gia đáng ghét kia, trong lòng thực sự không phục, cô nhất định phải thành công, nếu không chẳng phải sẽ bị hắn xem thường ư.
22 Ngày hôm sau, Tam vương gia Lưu Trọng Thiên cùng Trì tướng quân đều đã an tọa trên ghế phía trước sa mạc, bọn họ tới quan sát thí nghiệm bức tường che chắn của Thất Thất, Lưu Trọng Thiên nheo mắt lại, nhìn Thất Thất đương bận rộn, không biết cô sẽ mang đến ình sự ngạc nhiên thú vị nào đây.
23 Đám binh lính cho rằng Thất Thất nói giỡn với bọn họ, càng thêm hăng say, đuổi theo phía sau, lớn tiếng la hét. “Lột Uy phó tướng, mọi người hãy tẩy rửa sạch sẽ cho cậu ấy, ân cần một chút!”“Đừng, đừng!” Uy Thất Thất hoảng hốt lo sợ, gia tăng tốc độ dưới chân, chạy nhanh về doanh trại, chạy một mạch tới phía trước đại bản doanh của Lưu Trọng Thiên, không chút do dự liền chui vào trong, đoán chừng ở trong đại bản doanh này, bọn họ không dám vào đây đâu.
24 Lưu Trọng Thiên đi vào, thấy Uy Thất Thất ăn mặc chỉnh tề, biết cô đã tắm rửa sạch sẽ “Tại sao lại ăn mặc quái đản như vậy?”“Tôi lại cảm thấy ngài ăn mặc quái đản đó!” Thất Thất bước tới, sờ soạng đai lưng Lưu Trọng Thiên “Nếu ngài mặc quần jean nhất định sẽ rất đẹp trai!”“Láo xược!” Lưu Trọng Thiên túm lấy tay cô, có chút nổi nóng, lập tức hất mạnh ra “Sau này đừng động tay động chân với bổn vương!”“Đúng là một cái tên cáu kỉnh!” Dứt lời, Thất Thất ngồi trong đại bản doanh bắt đầu việc giặt quần áo.
25 Từ sau khi Uy Thất Thất phát minh ra xà phòng, binh lính doanh trại vô cùng yêu thích, giặt quần áo, tắm rửa, quả là một thứ không tệ, dùng rất thoải mái tiện lợi.
26 Sáng sớm hôm sau, Uy Thất Thất đích thân chỉ huy binh lính, sắp đặt bom dầu cá đâu vào đấy, Thất Thất ngắm nhìn sa mạc mênh mông, chỉ cần đại quân Hung Nô dám cả gan xâm phạm, sẽ cho bọn chúng chầu trời.
27 Có mấy binh lính không nhịn được nhảy vào trong sân bãi, vây quanh Uy Thất Thất thành vòng tròn, nâng chén rượu, trầm trồ khen ngợi!Ánh mắt Lưu Trọng Thiên chăm chú nhìn Uy Thất Thất, hắn cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, trong lòng trào dâng xúc cảm dạt dào, Uy Thất Thất đang nhảy múa cạnh lửa trại, bóng hình ấy cứ như một giấc mộng quẩn quanh trong đầu hắn, cô thật có sức mê hoặc……Uy Thất Thất hát xong ca khúc đó, liền quẳng khúc xương đi, phấn khởi nhảy dựng lên, sau đó vui vẻ chạy trở về chỗ ngồi, khát quá bèn bưng chén rượu lên uống, cảm giác cay xè khiến cô phun ngay ra một ngụm, lắc đầu lè lưỡi, vẻ mặt thống khổ nhìn Lưu Trọng Thiên “Đó là gì vậy?”“Rượu!”“Cay chết mất, khó uống quá, tôi muốn uống nước!”Cô tìm khắp bốn phía, sắc mặt tái mét, sao rượu Đại Hán lại khó uống như vậy, cứu mạng a, trong miệng sắp bốc cháy tới nơi rồi.
28 Uy Thất Thất cực kỳ căng thẳng, chuyện lớn rùm beng rồi, dù sao chăng nữa cô cũng là nữ nhân, bèn giơ tay lên định kháng nghị, nhưng loại rượu kia quá mạnh, cô vừa mới đứng lên, đã lảo đà lảo đảo té lăn quay, say tới mức mê man bất tỉnh, vì cú ngã này, kháng nghị bất thành, cô danh chính ngôn thuận trở thành Thất tướng quân trong doanh trại.
29 Lưu Trọng Thiên biết mình đã phạm phải một sai sót lớn nhất từ trước đến nay, hắn đã biến một nữ nhân thành tướng quân, có điều Uy Thất Thất này đúng là nữ tướng quân trời sinh, khi vào sa mạc huấn luyện, nữ nhân này dẫn theo binh lính hùng dũng xông pha, hoàn toàn không sợ trời, không sợ đất.
30 Thất Thất lẽo đẽo bám theo sau, Lưu Trọng Thiên đi rất nhanh, Thất Thất chỉ còn cách lê gót theo sát phía sau suốt dọc đường đi, mãi đến khi vào đại bản doanh của Vương gia, Lưu Trọng Thiên mới dừng lại “Ta rất hối hận vì đã phong ngươi làm phụ tá Hữu tướng quân, cái đuôi của ngươi hiện giờ đã vểnh lên trời rồi!”“Trong quân ngũ không thể nói chơi được, tôi cũng không phạm lỗi gì, bởi vậy có hối hận cũng vô ích, tôi phải đi sa mạc!”“Ta là Vương gia, mọi chuyện ở đây do ta định đoạt, không cho phép ngươi bát nháo! Tốt nhất đừng có mắc lỗi gì, bằng không ta sẽ bãi miễn chức tướng quân của ngươi!” Lưu Trọng Thiên ngồi thẳng người xuống, chỉ vào bả vai “Xoa bóp một chút cho ta!”Thất Thất trợn trừng mắt, tức giận nói “Không đời nào!”“Ngươi nói cái gì?”“Tôi nói tôi không muốn hầu hạ ngài! Vương gia đáng ghét!”Thất Thất lửa giận bừng bừng, chạy ra khỏi đại bản doanh, chẳng thèm ngoảnh lại.
31 Ngày hôm sau, đội quân chỉnh trang chờ lệnh xuất phát, Lưu Trọng Thiên không thấy bóng dáng Uy Thất Thất đâu, cảm thấy rất kỳ lạ, lẽ nào đã biết sợ rồi, nữ nhân đúng là nữ nhân, trời sinh tính nhát gan mà.
32 Hành quân hai ngày, cuối cùng cũng đến được vùng lân cận doanh trại Hung Nô lúc xế chiều, Thất Thất núp sau cồn cát, ngẩng đầu nhìn, doanh trại Hung Nô rất rộng lớn, lửa trại bập bùng, đâu đâu cũng thấy người Hung Nô, xem ra không phải họ không có sự chuẩn bị, không biết cuộc đối đầu lần này có nắm chắc phần thắng hay không.
33 Uy Thất Thất rời khỏi chỗ Tam Vương gia Lưu Trọng Thiên, lòng dạ rối bời, sao Vương gia bỗng nhiên quan tâm cô như vậy, còn ôm chặt lấy cô, sẽ không có yêu thích đặc biệt gì đó chứ….
34 Lúc này phía sau truyền đến tiếng bước chân, Lưu Trọng Thiên vội lấy tấm thảm phủ lên người Thất Thất, ngoảnh lại thì thấy Trì tướng quân đương bộn bề lo âu.
35
36 Quân y gắng quan sát vết thương của Thất Thất, kê ra đơn thuốc, sau đó lấy thảo dược từ trong hòm thuốc nhỏ ra, giao cho Vương gia tùy cơ xoay xở để bảo toàn mệnh cho Thất tướng quân.
37 Đại Hán thiên tử đứng ở trên hoàng thành, hướng phía tây nam nhìn lại, Tam vương gia anh tuấn siêu phàm, ngươi chuyện tốt không làm, lại cố tình chứa chấp một nữ nhân, còn phong cho cô ta làm phụ tá hữu tướng quân, này chẳng phải tự chui đầu vào rọ sao?Đại Hán thiên tử mỉm cười, chuyển hướng về phía Ngô Trung Nghĩa.
38 Thất Thất ngoan ngoãn bước tới, cau mày uống thuốc, sau đó vươn đầu lưỡi ra, thuốc này thật đúng là đắng a, nếu không phải vì chữa bệnh, có đánh chết cô cũng không uống.
39 Ngô Trung Nghĩa đọc thánh chỉ xong, toàn bộ thao trường lặng ngắt như tờ, rõ ràng đang là ban ngày vậy mà lại tĩnh lặng tới mức đáng sợ. Sau khi đọc xong, Ngô Trung Nghĩa đắc ý nhìn về phía Lưu Trọng Thiên, lúc chạm phải ánh mắt băng giá, căm phẫn của Lưu Trọng Thiên, thì có phần sợ hãi, hoảng hốt thiếu chút nữa ngồi phịch xuống đất, hắn nhanh chóng lấy lại cân bằng, giọng nói trong vắt.
40 “Ngô giám quân vừa mới mới đọc xong thánh chỉ, toàn doanh trại mọi người đều đã biết, còn có thể giả được hay sao?” Lưu Duẫn ngoài miệng nói xong, trong lòng thực cảm thấy buồn thay cho Vương gia.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 25
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 100