81
82 Uy Thất Thất cảm thấy bên người toàn là lửa dầu cá, đã thiêu rụi y phục của cô, chiếc quần jean và áo phông duy nhất của cô a, Thất Thất nhanh chóng lăn lộn trong sa mạc, sau đó vội vàng ngẩng đầu lên, phát hiện sa mạc trước mặt đã biến thành một biển lửa, quân Hung Nô thương vong nặng nề, cá biệt những ai còn sống, đang ở trong biển lửa cố gắng nhảy thoát ra ngoài, ha ha, xem ra bom dầu cá của mình lợi hại thật, phi thẳng tới giữa bọn chúng thì nổ tung.
83
84
85 Uy Thất Thất đành quay lại lều trại, chán nản ngồi xuống, lẽ nào thực sự không trở về được, bói toán sư nói tuyệt không giống như hù dọa cô, cổ độc? Là ai đã hạ huyết cổ lên người cô, đẩy cô tới Đại Hán, cả đời vĩnh viễn ở lại cổ đại.
86 Uy Thất Thất mỗi lần loay hoay chế tạo bom dầu cá kia, khuôn mặt thường đen sì vì khói bụi, cho nên lần này cô cũng sẽ không chết dễ dàng như vậy. Lưu Trọng Thiên vội vàng quay trở về doanh trại, tiến vào đại trướng, thay y phục gọn nhẹ, căn dặn người chuẩn bị túi nước cho hắn.
87 Lưu Trọng Thiên trong lòng cảm thấy vô cùng đau đớn, Uy Thất Thất, xấu nữ này, thà rằng chết cũng không nguyện ý ở lại bên cạnh hắn sao? Hắn đối với cô không tốt sao? Hắn chưa đủ khiêm nhường cô sao? Cô còn kỳ vọng điều gì ở Lưu Trọng Thiên nữa thì mới vừa lòng.
88
89
90
91
92
93
94
95
96
97
98
99
100