61 Trần Thanh Đế quyết đoán lựa chọn văn nghệ hệ. Trần Thanh Đế đến đại học, là thể nghiệm sinh hoạt, còn có nữa là, kiếp trước đem tất cả tinh lực đặt ở luyện đan, luyện khí,… thật đúng là không có yêu qua ai, chỉ có trao đổi thể xác mà thôi, cái này tất nhiên là những nữ nhân kia tự nguyện dâng hiến.
62 Không có sóng, điện thoại chỉ là cục gạch, Trần Hương Hương vểnh vểnh miệng lên, ném điện thoại di động lên trên mặt bàn. - Trần Hương Hương, em ở phía trên sao?Đúng lúc này, một nữ sinh dáng người cao gầy, mình mặc váy trắng đi tới sân thượng, nhẹ giọng hỏi.
63 Lưu Na không phủ nhận còn tốt, vừa phủ nhận, Trần Hương Hương càng thêm khẳng định, là đại ca nàng Trần Thanh Đế làm. Phản ứng của Lưu Na, thật sự là quá bối rối, chỉ có bị đâm trúng tâm sự mới sẽ như thế.
64 Có người nhảy xuống hồ sen, nhiều người như vậy, đem trọn cái hồ sen lật ra mấy lần, vẫn không có tìm được. Giải thích duy nhất là, người nhảy xuống kia chủ động ngoi đầu lên, hỗn trong đám người.
65 Điều này cũng không có thể trách Trần Hương Hương quá võ đoán, thật sự là bởi vì, nàng đã từ trong miệng lúc ba nam hai nữ kia nói chuyện với nhau, bắt đến một chút manh mối.
66 - A!Thanh niên tóc vàng còn không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy một đạo hắc sắc tàn ảnh lao tới mình, ngay sau đó hắn cảm thấy đùi truyền đến một hồi đau nhức kịch liệt, nhịn không được phát ra thống khổ gầm rú.
67 Nhưng mà, khi hắn nhìn lại, lại phát hiện căn bản không có người nào trong tay có nước bùn. Trần Thanh Đế với tư cách đầu sỏ gây nên, đã sớm biến mất trong đám người.
68 Ở trước mặt Trần Thanh Đế, lão Đại của bọn hắn không có bất kỳ sức hoàn thủ, cái này làm cho bọn hắn cảm thấy rất là bất an, không ngừng cầm tên Trần đại thiếu để tăng thêm lòng dũng cảm, đều khát vọng mượn nhờ danh tiếng của Trần đại thiếu, dọa đi Trần Thanh Đế.
69 Trần Thanh Đế liếc nhìn Trần Hương Hương, lập tức lại nhìn bọn người lão Đại, thản nhiên nói:- Lão tử như thế nào không biết các ngươi nhỉ? Lão tử như thế nào không biết, có mấy cái cặn bã các ngươi là tâm phúc của mình? Lão tử như thế nào không nhớ rõ, từng bảo ngươi tìm người đi cưỡng gian muội muội của ta chứ?- Ngươi.
70 Trần Thanh Đế dùng dao găm chỉ vào lão Nhị nằm trên mặt đất, lông mày nhíu lại, thản nhiên nói:- Bộ dạng ngươi rất hung hăng càn quấy, ta trước hết tới hỏi ngươi đi.
71 - Cái này chúng ta cũng không biết, hẳn là Trần Phong Nhiên thông tri cho Lâm Tĩnh Nhu. Trần Phong Nhiên không phải thực muốn tìm người. . . chỉ là muốn giá họa cho Trần đại thiếu, cho nên.
72 Trần Hương Hương lần nữa gật đầu nói. - Ân, vậy thì chờ đi. Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, tìm một chỗ ngồi xuống, chuyên tâm chữa thương cho Tiểu Hắc.
73 Trần Thanh Đế nhướng mày, thò tay từ trong túi móc ra điện thoại di động mà Trần Phong Nhiên đưa cho hắn. Quả nhiên, điện thoại đã tắt nguồn, không chỉ như thế, bên trong còn đầy hơi nước.
74 Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, nhìn Trần Hương Hương nhẹ gật đầu. Trần Hương Hương biết rõ dụng ý của Trần Thanh Đế, móc điện thoại ra, phát ra đoạn ghi âm lúc nãy.
75 Lão Đại đột nhiên kêu oan, hắn đương nhiên biết rõ, ở thời điểm này, nhất định phải nghe theo Trần Phong Nhiên, bằng không thì, bọn hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
76 Trần Phong Nhiên ly khai không bao lâu, cảnh sát liền tới, thấy đám người lão đại cùng tóc vàng trọng thương, ngay cả cảnh sát cũng khiếp sợ, không rét mà run.
77 Lữ Bất Phàm một mực đều mỉm cười, cho dù là thời điểm phẫn nộ, nổi giận vẫn là vô cùng tiêu sái, lạnh nhạt phi thường. Chỉ là, sau khi nhận được điện thoại của Trần Phong Nhiên, hắn lại mất đi tỉnh táo dĩ vãng.
78 - Đại ca, anh có chuyện gì không?Trần Hương Hương mở cửa nhìn Trần Thanh Đế, vẫn là vẻ mặt áy náy. Thời gian dài như vậy đến nay, mỗi ngày đều cừu hận nhìn Trần đại thiếu, đến cuối cùng mới phát hiện, là oan uổng Trần đại thiếu, Trần Hương Hương đương nhiên áy náy rồi.
79 Trần Thanh Đế mỉm cười, đi đến bên người Mã Tình Tình, cười hắc hắc nói:- Gia gia của ngươi không có ở đây, là có thể đùa giỡn ngươi rồi?- Ngươi. . . Mã Tình Tình lập tức trong cơn giận dữ, nghiến răng nghiến lợi nói:- Trần Thanh Đế, ngươi có thể đứng đắn một ít hay không? Ta biết rõ, đây hết thảy đều là ngươi ngụy trang?- Ngụy trang? Oa ha ha.
80 - Không có vấn đề gì quá lớn, không nói cái này, nhìn xem ca ca ta mang đến cho ngươi vật gì tốt. Nói xong, Trần Thanh Đế từ trong túi quần móc ra hai tấm bùa hộ mệnh:- Cho ngươi, đây chính là bùa hộ mệnh mà ca ca ta ngàn chọn vạn tuyển, vô cùng ngưu bức.