21 Viên Cầu tim như bị đao cắt, ngay cả tâm tự sát cũng có:- Cái kia. . . Đây chính là nhà máy trang phục trọng yếu nhất của ta a. - Nhà máy trang phục?Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, hữu khí vô lực nói: - Nhà máy của ngươi thua thì thua đi, cũng không có gì lớn.
22 Xe Thần?Nếu như Trần Thanh Đế tin thực, vậy hắn chính là Ngu Thần. Về phần thanh danh, Trần Thanh Đế ngoại trừ là Trần gia đại thiếu gia ra, tiếng xấu đã coi như là đăng phong tạo cực rồi.
23 Ở chỗ sâu trong hai con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang, hắn đã có thể xác định, vũng hố này cùng Trần Phong Nhiên thoát không được quan hệ.
24 Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, thầm nghĩ trong lòng: - Đáng tiếc, hiện tại ta không có bất kỳ chứng cớ nào có thể chứng minh, cho dù ta nói ra, cũng không có ai sẽ tin tưởng, hơn nữa, cả hai đều là huynh đệ ruột thịt, tại sao hắn lại làm như vậy, vì tài sản thừa kế sao.
25 Không có tiền, vậy thì đi kiếm thôi a?- Lâm Tĩnh Nhu như thế nào còn chưa đi?Viên Cầu cố gắng mở hai mắt ra, nhìn Lâm Tĩnh Nhu nhịn không được rùng mình một cái, thịt mỡ toàn thân như là gợn sóng cao thấp quay cuồng.
26 Trần Thanh Đế vội ho một tiếng, hạ giọng nói: - Bởi vì cái gọi là, hảo nam không đấu cùng nữ, nàng muốn đi thì đi chứ sao. Hơn nữa, ngươi có thể ngăn trở sao? Không cho nàng đi, nàng cũng không đi sao? Trừ khi chúng ta ai cũng đừng muốn đi.
27 Lâm Tĩnh Nhu mặt ngọc ửng đỏ, vui vẻ nở nụ cười, cũng không có hoài nghi. Đây không phải nói Lâm Tĩnh Nhu dễ gạt gẫm, không phải nói nàng ngốc, hoàn toàn là vì, trước kia Trần đại thiếu đích thật là thua Xe Thần, căn bản không có khả năng có kỹ thuật lái xe cao như vậy.
28 Về phần danh hào Xe Thần của Trần đại thiếu, khục khục. . . Thực sự là danh hào sao? Ai tin tưởng? Hữu dụng sao?- Các ngươi muốn đua xe cùng bổn thiếu gia, vừa vặn bổn thiếu gia ta gần đây có chút hứng thú.
29 Trần Thanh Đế biết rõ, lần đua xe này tuyệt đối không đơn giản, cho nên, Trần đại thiếu tin tưởng vững chắc, vô luận hắn đưa ra yêu cầu gì, Lữ Hậu Tích tuyệt đối đều sẽ đáp ứng.
30 Trong nội tâm Trần Phong Nhiên lo lắng, vội vàng giải thích nói:- Đại ca, trên xe ngồi nhiều một người, vậy thì nhiều một phần sức nặng, tùy thời đều có thể ảnh hưởng đến kết quả đua xe.
31 Đường Cửu Loan thi đấu đã được coi là đường thi đấu chính quy. Cho nên ở phía trước đường thi đấu, có một màn hình lớn, trên màn hình lóe ra một con số… 5.
32 Trần Phong Nhiên cúp điện thoại cười lạnh không thôi:- Lần này cho ngươi thắng, tất nhiên sẽ cho ngươi tin tưởng tăng nhiều, tiếp theo. . . tiếp theo ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy.
33 - Điều kiện của ngươi quá phận như thế, Lữ Hậu Tích đều đáp ứng, cố ý muốn đua xe với ngươi, ngươi nhìn không ra chút gì đó sao?Lâm Tĩnh Nhu tiếp tục nói:- Tuy ta không biết Lữ Hậu Tích muốn làm gì, nhưng tuyệt đối không có chuyện tốt, cho nên ta mới hạ mình ngồi ở trong xe của ngươi.
34 Trước kia Trần Thanh Đế vì thí nghiệm linh khí ăn gian, khống chế các vét tơ hoạt động, tiêu hao không ít linh khí, chưa có kịp khôi phục, hiện tại lại bắt đầu chính thức ăn gian, tiêu hao linh khí.
35 Đường Cửu Loan thi đấu, là con đường đi thông đỉnh núi. Ngoại trừ độ rộng con đường nhất định ra, một mặt là sơn thể, một mặt là vách núi rồi. Nếu như người cùng xe té xuống, thịt nát xương tan là nhẹ.
36 Lữ Văn tán thưởng nhìn trưởng tôn đắc ý nhất của mình, đối với thuyết pháp của Lữ Bất Phàm, đưa cho khẳng định, Lữ Bất Phàm rất để cho Lữ Văn thoả mãn.
37 Ở Lâm Tĩnh Nhu xem ra, không có vận khí của nàng gia trì, kỹ thuật lái xe của Trần đại thiếu là cặn bã. - Nếu không. . . Trần Thanh Đế nhìn về khói trắng phía trước, cười hắc hắc, nói ra:- Nếu không ngươi hôn ta thoáng một phát, để cho ta càng sâu sắc cảm thụ vận khí của ngươi thoáng một phát?- Ngươi.
38 Trần Hương Hương hưng phấn không thôi, không có sự tình gì bằng Lâm Tĩnh Nhu bình yên vô sự. - Vậy mà. . . Vậy mà đã qua. Trần Phong Nhiên nhìn thấy một màn này, ngoại trừ không thể tin được ra, lại có một tia may mắn, nhẹ nhàng thở ra.
39 Lái xe của Lữ Hậu Tích hít sâu một hơi, không ngừng giẫm chân ga, tốc độ cũng đang không ngừng tăng vọt. - Tới tốt lắm. Ánh mắt Trần Thanh Đế quét qua, thình lình phát hiện, bên đường phía trước, tiếp cận chỗ rẽ lồi ra một tảng đá, trong lòng thầm nghĩ:- Tảng đá kia đến vô cùng tốt, ta nên vận dụng linh khí rồi.
40 Dùng tu vi của Trần Thanh Đế, vận dụng một ít linh khí bảo vệ lỗ hổng bình xăng, vẫn có thể làm được. Bất quá, đến lúc này, căn bản cũng không có cái tất yếu kia.