41 Trần đại thiếu nói ra lời này, giống như bỏ xuống rất nhiều quyết tâm vậy. Bề ngoài giống như, một nụ hôn của Lâm đại tiểu thư, so ra còn kém giá trị một xấp tiền.
42 Trung ca điều khiển lấy Audi A6, rất là vững vàng rời khỏi Cửu Loan thi đấu, hướng Lữ gia chạy tới. Hai huynh đệ Lữ Bạc Phát cùng Lữ Hậu Tích ngồi ở phía sau, đại khí cũng không dám thở gấp.
43 Hơn nữa, đã biết giá cả ngọc thạch không có linh khí, mới có thể đại khái biết rõ giá cả ngọc thạch ẩn chứa linh khí. Trần Thanh Đế xem ra ngọc thạch có linh khí, khẳng định so với ngọc thạch không có linh khí thì mắc hơn rất nhiều.
44 Thiếu niên quay đầu lại, mắt lé liếc nhìn Trần Thanh Đế, rất là khinh thường ngạo nghễ nói:- Tiểu tử, ngươi không phải là kẻ đần chứ?- Lão bản, cái Tiểu Đỉnh này giá bao nhiêu, ta muốn mua nó.
45 Viên đại thiếu cố gắng đi tới bên người Trần Thanh Đế, ánh mắt giống như hạt đậu xanh, nhìn Lý Nhược Phong nói:- Tiểu tử, ngươi là ai mà dám kiêu ngạo như vậy?- Tiểu đệ Lý Nhược Phong, Viên đại thiếu không biết tiểu đệ sao?Lý Nhược Phong liếc mắt liền nhận ra Viên đại thiếu, trên mặt chất đầy dáng tươi cười nịnh nọt.
46 Không đợi Viên Cầu nói xong, Trần Thanh Đế đã quyết đoán cự tuyệt. Không cần nghĩ Trần Thanh Đế cũng biết, Viên Cầu là muốn để cho hắn và Lâm Tĩnh Nhu cùng một chỗ hợp tác đi đua xe.
47 - Tiểu Hắc sắp chết, ta mang Tiểu Hắc đi rất nhiều bác sỹ thú y, những bác sỹ thú y kia đều nói Tiểu Hắc cứu không sống nữa. . . Ô ô. . . Nâng Tiểu Hắc lên, nước mắt của Trần Hương Hương nhịn không được chảy xuống, vừa khóc vừa nói.
48 Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, thầm nghĩ trong lòng:- Tiểu Hắc dĩ nhiên là trúng độc, bất quá, Tiểu Hắc ở trong biệt thự như thế nào sẽ trúng độc? Chẳng lẽ.
49 Tại dĩ vãng, chỉ cần quan hệ của Trần Hương Hương cùng Trần Thanh Đế có chút xu thế cải thiện, đều lọt vào Trần Phong Nhiên âm thầm phá hư. Muốn phá hư, kỳ thật rất đơn giản, đó chính là hãm hại Trần Thanh Đế.
50 Muốn giải trừ hiểu lầm trước kia, phải có trao đổi mới được. - Cái kia. . . vậy được rồi. Trần Hương Hương có chút không quá yên tâm, lại mở miệng nói:- Ngươi về sau không cho phép tổn thương Tiểu Hắc, càng đừng đem Tiểu Hắc hầm cách thủy, hơn nữa mỗi lần trị liệu, ta phải có mặt.
51 Càn Khôn Đỉnh là Thần khí, không nhận chủ, đó là không thể sử dụng. Theo tia tinh huyết cuối cùng bị Càn Khôn Đỉnh hấp thu, toàn thân Trần Thanh Đế đột nhiên chấn động, trong đầu của hắn, xuất hiện một tia cảm ứng tới Càn Khôn Đỉnh.
52 Trong chín ngày Trần Thanh Đế thay Tiểu Hắc 'trị liệu' này, ngoại trừ một ngày ba bữa cơm Trần Phong Nhiên mới xuất hiện, sáng sớm hôm nay đã đến gõ cửa phòng của Trần Thanh Đế.
53 Như Trần Phong Nhiên, bối cảnh thuộc loại trâu bò, thành tích lại tốt, ở bên trong Trung Y học viện, thật sự là không gặp nhiều lắm. - A, các ngươi đi đi, không cần phải xen vào ta.
54 Nhìn thấy Trần Phong Nhiên gật đầu, lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, thầm nghĩ trong lòng:- Xem ra y thuật của Mã Quan Thiên này cũng không lớn, Trần đại thiếu bị hắn trị liệu qua, đã sớm ngoẻo rồi.
55 - Hiện tại, còn chưa mở đầu khóa học, cha mẹ đều gọi điện thoại đến, bảo hắn nhất định phải tới trường học báo danh. Vừa tới trường học, đã bị Mã Quan Thiên như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi gọi đi.
56 Trong lòng Trần Phong Nhiên chấn động, trong hai tròng mắt hiện lên một đạo hàn mang, một độc kế nhanh chóng thành hình trong lòng. - Nếu như Trần Thanh Đế có thể phát sinh chút gì đó cùng Mã Tình Tình, đến lúc đó Lữ Bất Phàm tất nhiên sẽ không bỏ qua Trần Thanh Đế.
57 Về phần hậu quả nhiều ra một chỉ Hợp Quy, cũng hoàn toàn đúng như Trần Thanh Đế nói. Người bình thường uống vào không có việc gì, còn có chỗ hữu ích, nhưng mà người thân thể hư nhược uống vào, tuy uống không chết, nhưng thể cốt cũng sẽ càng ngày càng hư.
58 Mã Quan Thiên là nhân vật thuộc loại trâu bò của Trung y giới trên địa cầu có thể đếm được trên đầu ngón tay, Trần Thanh Đế càng là toàn năng yêu nghiệt của Tu Chân giới, mỗi người là tồn tại không ai dám đắc tội, khát vọng nịnh nọt.
59 Mã Quan Thiên lắc đầu nói. - Cái này. . . Điều này sao có thể?Mã Tình Tình thẹn thùng vạn phần, mặt ngọc đỏ lên không thôi, vẻ mặt không tin, nhíu đôi mi thanh tú nói:- Đồn đãi nói Trần Thanh Đế ngang ngược càn rỡ, lấn nam bá nữ, không biết tai họa bao nhiêu nữ sinh.
60 Lâm Tĩnh Nhu dùng sức dậm chân, vứt bỏ một câu ngoan thoại, chạy trối chết. - Trần Thanh Đế ngươi cặn bã, ta muốn cho ngươi sống không bằng chết, sống không bằng chết.