21 Cố Bảo Bảo sửng sốt, hắn nói vậy, lẽ nào là bởi hắn từng nhớ tới?"Bảo Bảo," Hắn lên tiếng, giọng đã trở nên khàn khàn, ý nghĩa ẩn dụ làm cả người cô run lên.
22 "Chuyện của anh không cần em quan tâm!" Hắn liếc nhìn em gái. Mục Sơ Hàn kéo tay hắn không buông: "Mặc kệ anh có cho hay không, nói cho em biết bạn gái dự tiệc với anh hôm nay là ai?"Trịnh Tâm Du buổi chiều bay đi Pháp công tác, không thể là cô ấy được rồi.
23 Đi theo Mục Tư Viễn vào hội trường, Cố Bảo Bảo mới biết rằng đây là một bữa tiệc sinh nhật. Thế nhưng vòng vo nửa ngày cũng không gặp được nhân vật chính, ngược lại thấy không ít phóng viên.
24 Cố Bảo Bảo có hơi băn khoăn nhìn sang Mục Tư Viễn, lại thấy hắn đang nói chuyện với mấy người khác. Thân Văn Hạo nhún vai: "Nhảy một bản thôi chắc cũng không cần sự tán thành của bạn trai chứ hả!""Không," Cố Bảo Bảo khẩn trương lắc đầu, "Em chỉ.
25 Sáng sớm, trong biệt thự Mục Tư Viễn. "Tổng giám đốc tập đoàn Mục thị có tình yêu mới, nữ nhân vật chính là thư kí mới hư hư thực thực. . . ""Tiểu thiếu gia, đừng xem.
26 Sau khi xuống xe, cô đứng dưới lầu tối om, tiếp tục hỏi: "Văn Hạo, anh vừa rồi nói anh ấy sẽ không tới?"Vì sao hắn hôn cô nhưng rồi không bảo hộ cô?"Anh chỉ đoán lung tung thôi," Trong mắt Thân Văn Hạo thoáng hiện tia đau lòng, "Em không nên suy nghĩ nhiều quá, khuya rồi, mau về ngủ đi.
27 Mục Tư Viễn cười nhạt: "Tôi làm vậy có gì không đúng sao? Ngược lại là cô, cô sợ hãi như thế, chẳng lẽ cô chưa nói chuyện cô với tôi cho chồng cô biết?"Ánh mắt cô hỗn loạn cúi đầu, tâm tư xoay chuyển cũng không đoán được ý tứ trong lời hắn nói.
28 Hắn keo kiệt như vậy đó, không thể giao trái tim cho cô, ngay cả lời cũng không nói một câu. Lui ra sau, cô tham lam khắc sâu bóng dáng hắn lần cuối, sau đó chạy vội ra ngoài.
29 Cái miệng nhỏ nhắn méo mó: "Vì sao mẹ không tới thăm con? Có phải mẹ không thích Hoan Hoan?""Không phải đâu, không phải đâu, "Cố Bảo Bảo nhanh chóng lắc đầu, "Mẹ nhất định rất thích, rất thích Hoan Hoan!"Cô ôm vai Hoan Hoan, "Hoan Hoan, con không được nghĩ như vậy, Hoan Hoan ngoan thế này, lại hiểu chuyện này, mẹ làm sao lại không thích con? Mẹ không tới thăm con có lẽ mẹ có chuyện rất quan trọng còn chưa làm xong đó thôi!"Hoan Hoan gật đầu, bỗng nhiên nói: "Cô ơi, vậy cô có thể làm mẹ con không?"Cố Bảo Bảo sửng sốt, Hoan Hoan đã nhào tới ôm lấy cô, "Cô ơi, cô không phải nói con vừa ngoan vừa hiểu chuyện đấy sao? Vậy cô làm mẹ con có được không?"Bé khát khao có mẹ đến vậy sao, với một người lần đầu tiên gặp mà bé đã đưa ra yêu cầu này ư?Tim Cố Bảo Bảo như bị dao cắt, "Hoan Hoan.
30 "Đương nhiên là được rồi!""Vâng, vậy mai chúng ta gặp nhé, hôm nay con về trước đây!""Mai gặp!" Cố Bảo Bảo thả bé xuống, "Con về thế nào? Cô đưa con đi.
31 Chủ nhiệm thư ký nói tiếp: "Ngoài những việc chúng tôi đã phân công ra thì những chuyện còn lại sẽ là công việc của cô! Cô nghe rõ chưa?"Cô gật đầu. Cô hiểu, chỉ cần những chuyện các cô ấy chưa hoặc không kịp làm xong đều là nhiệm vụ của cô!"Hiểu là tốt rồi!" Chủ nhiệm liếc cô một cái, đi vào phòng làm việc của mình.
32 Cố Bảo Bảo ngơ ngác nhìn bóng lưng hắn, thu lại ánh mắt đồng thời cũng thở phào. Hắn không tìm cô gây phiền phức, cũng không phát hiện ra Nhạc Nhạc, vậy cô cứ yên ổn trong khoảng thời gian này đi, chỉ cần xong chuyện đã đáp ứng Hoan Hoan, cô có thể mang theo Nhạc Nhạc đi khỏi nơi đây.
33 Cô sững sờ, còn chưa tỉnh lại thì cả người đã bị đẩy ra hành lang cầu thang cạnh khu vực pha cà phê. Cánh tay cô bị đụng mạnh vào tường, cơn đau chưa kịp truyền đến, giọng nói lạnh lùng của Mục Tư Viễn rồi vang lên: "Cô vi phạm cam kết trước đây!"-- Nếu sinh con trai, cô vĩnh viễn không thể gặp gỡ quen biết nó! Bằng không đừng trách tôi gây bất lợi với người nhà cô! --Cố Bảo Bảo thanh minh: "Tôi không có.
34 Là ai ép cô ký khế ước hoang đường kia, là ai làm ra quyết định vô lý đó?Đều là anh, là anh!"Nhưng cô lại muốn cướp nó đi!" Mục Tư Viễn xanh mặt, "Tôi không có nói sai chứ, cô tính toán mọi cách xuất hiện ở bên cạnh chúng tôi là muốn dùng thân phận người mẹ vừa vô dụng vừa buồn cười cướp nó đi!""Mục Tư Viễn," Cô cắn răng lau đi nước mắt, "Trong lòng anh, tôi chính là người như vậy ư?"Hắn không có bỏ sót sự bi thương chợt lóe trong mắt cô, nhưng hắn lại chọn làm như không thấy, hừ lạnh: "Có lẽ, chỉ hơn chứ không có kém!"Cố Bảo Bảo đã không nhớ rõ cô ra khỏi căn phòng đó như thế nào, rất nhiều, rất nhiều lần, Mục Tư Viễn dùng đủ cách ép cô tự động bỏ đi.
35 "Cái gì mà không đúng?" Cô kinh ngạc. "Mỗi lần đi toilet đều rất lâu, hơn nữa nhiều lần thầy cô đi tìm còn không thấy. "Cố Bảo Bảo cười xót xa: "Có lẽ.
36 Nhớ lại vẻ mặt âm trầm kia của tổng giám đốc, cô ấy giờ vẫn còn sợ, rồi nói tiếp: "Nhưng chốc lát là anh ấy lại ngẩng lên mỉm cười với tôi!"Cái này đúng là dọa người hơn a, cô ấy lúc đó cũng ngây ngẩn cả người.
37 "Bảo Bảo, con về rồi à, sao không về nhà? Chúng ta vẫn là đọc báo mới biết a!""Bảo Bảo, là chuyện gì vậy? Sao con lại đứng chung với Mục Tư Viễn?"Trong quán mỳ vằn thắn Cố gia, ba Cố và mẹ Cố cùng thay phiên "ép hỏi" Cố Bảo Bảo hơn tiếng.
38 "Cái này. . . Không được, mẹ," Cũng nhanh quá đi à, đầu Cố Bảo Bảo gần như không theo kịp. "Cái gì mà không hả?" Ba Cố cắt ngang, "Ba mẹ tìm người luận gia thế nhân phẩm đều hạng nhất, con phải đi gặp!""Ba," Cố Bảo Bảo phát điên, "Con bây giờ thật sự còn chưa có ý định ấy, con.
39 "A. . . Diệp. . . "Công Tôn Diệp không nói gì, kéo tay cô đi ra ngoài. Tới cạnh cây cầu, cô thoát khỏi tay hắn, "A Diệp, anh sao lại ở đây?""Nhà hàng mà có cầu thì chỉ có duy nhất một nhà thôi.
40 Khi đó cô mười ba tuổi, lúc nào cũng nằm sấp bên hồ bơi nhìn hắn bơi. Hắn nói: "Cố Bảo Bảo, em đừng nhìn anh nữa, em xuống bơi đi. "Cô vui sướng ngưỡng mặt lên, "Còn lâu! Anh Tư Viễn, nếu em chết đuối, anh có cứu em không?""Anh không rảnh!"Hắn thật sự không rảnh, từng thời điểm hỉ nộ ái ố của cô, hắn chẳng bao giờ làm bạn bên cạnh cô cả.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 150