61 Edit: Fedfan"Bàng Đô Đô. " Sau khi Hắc ác ma đi về thì đến lượt cha Cổn Cổn lên tiếng. "Có mặt, ông xã đại nhân có gì muốn sai bảo? Khát sao? Đói bụng sao? Mệt mỏi sao? Muốn ngủ rồi sao?" Bàng Đô Đô cười meo meo trả lời, rất đáng yêu, một chút cũng không giống một người phụ nữ đã sinh con.
62 Buổi tối vừa đến 6 giờ, Long Tịch Bảo cầm trong tây một cái hộp tinh xảo, ấn chuông cửa nhà Doãn Thiên Tứ. Cũng như lần trước, cô chỉ nhấn chuông một lần cửa liền mở, nhanh như vậy khiến cô hoài nghi có phải anh ngồi ở cửa sẵn đợi cô hay không.
63 Sau khi ăn uống xong, Long Tịch Bảo dọn dẹp chén đĩa, cất đồ ăn thừa vào tủ lạnh, sau đó từ trong bao lấy ra một cái vòng tay màu đỏ (vòng tay may mắn thì phải), đi đến bên cạnh đeo vào tay Doãn Thiên Tứ , bắt đầu giải thích “Cái vòng này là do tự tay em làm, giúp bảo vệ anh bình an.
64 Tịch Bảo sửng sốt, ngơ ngác nhìn anh, không biết nên nói gì… anh nói trực tiếp cái vấn đề kia quá… còn có… giọng điệu như vậy là sao… trời ạ… cứ giống như giọng điệu của tiểu thụ với tiểu công nói chuyện với nhau…Tiểu công: Hôm nay em vui vẻ chứ? Tiểu thụ: không vui vẻ, em không hề có cảm giác vui vẻ! Tiểu công: ở chung với anh cũng chưa có cảm giác vui vẻ sao? Được, hôm nay anh liền làm em vui vẻ mới thôi! Tiểu thụ: aaa, đừng như vậy… (bạn này nhiễm đam mỹ quá xá rồi)Oh, My, God, thật là không chịu nổi, máu mũi sắp phun ra rồi… hình ảnh sắc dục YY hiện lên rồi… hai người đó, một người giống Long Tịch Bác – là đại công bá đạo, người kia lại giống Doãn Thiên Tứ – mỹ nam quyến rũ… ôi mẹ ơi… thật là kích tình quá đi mất…“Bảo Nhi?” Doãn Thiên Tứ nhìn nụ cười trên mặt Long Tịch Bảo bất chợt rùng mình, nhẹ kêu cô.
65 “Lại đây” Long Tịch Bác không vui gọi Long Tịch Bảo. Long Tịch Bảo vừa bước vào nhà đã thấy cặp sinh đôi ngồi trên salon ở đại sảnh, còn có chồng giấy tờ ở bên cạnh.
66 Edit: Fedfan‘Tiểu vật cưng bị ngược đãi được cứu giúp’, núp ở trong ngực Long Tịch Hiên ô ô khóc không ngừng, khiến cặp sinh đôi cực kỳ đau lòng. Trong lòng Long Tịch Bác không chịu nổi mùi vị dằn vặt người như vậy, rống to: "Em lại khóc, lại khóc anh liền đánh em nhừ tử!"Long Tịch Bảo nghe vậy nâng lên ‘đôi mắt đẫm lệ’, cắn chặt môi dưới, uất ức nhìn anh, không nói lời nào… chỉ là nước mắt vẫn rơi.
67 Edit: FedfanLong Tịch Bảo sợ hãi khai ra ‘đồng phạm’: "Chính là… mẹ Vũ nha… là mẹ dẫn em đi vào con đường BL không lối về. ""Phượng Vũ Mặc!" Cặp song sinh đồng thanh quát, tại sao bọn họ lại là con trai của loại phụ nữ này chứ.
68 Edit: Fedfan"Được rồi, đừng gào khóc nữa, ầm ĩ chết mất. " Long Tịch Bác duỗi tay ra không biết từ nơi nào biến ra một cây kẹo que. Long Tịch Bảo vừa nhìn, không đưa tay cầm lấy, mà hít mũi một cái nhìn Long Tịch Bác, ý tứ rất rõ ràng, giúp em lột ‘quần áo của nó’.
69 “Vậy bọn họ sẽ đánh chị. . . ừm. . . ở nơi đó sao?” Viên Cổn Cổn đỏ mặt hỏi đến. “Ở đâu?”“Ưm. . . chính là… cái nơi tròn trịa, ở giữa có nơi tư mật…”“Hiểu rồi… là cái mông, bọn họ không chỉ đã từng đánh, mà còn đánh trước mặt rất nhiều người giúp việc trong nhà”.
70 “Ta muốn ngươi nghĩ cách đem những vật này để ở phòng của cặp sinh đôi cùng Long Tịch Bảo” Nam nhân chỉ món đồ trên bàn, thấp giọng nói. Nữ nhân nhìn qua món đồ trên bàn, khẽ mở môi đỏ mọng “Những thứ này là…” “Ngươi không cần quan tâm cái đó là gì, ngươi chỉ cần làm tôt việc ta giao phó là được” Nam nhân lạnh lùng nói, thanh âm rõ ràng không mang theo độ ấm.
71 Đêm khuya yên tĩnh, màu đen bao phủ cả một vùng, chỉ có vài tia màu vàng thần bí phát ra từ ánh trăng trên cao vừa ấm áp vừa bí ẩn, thế giới nhu vậy trông thật yên bình, thế nhưng trong sự yên bình đó ẩn giấu không biết bao nhiêu tội ác cùng mưu kế và cả mặt tối của con người.
72 Long Tịch Bảo nổi giận đùng đùng đi về phía trước, hô to một tiếng "Buông anh ấy ra. "Ánh mắt của mọi người lập tức tập trung vào cô gái xinh đẹp hoàn mĩ như búp bê này, ngay cả người phục vụ cũng ngây người,Này… cũng quá đẹp đi, mặt mộc không trang điểm vẫn hoàn mỹ như vậy… Không trách được cái người đàn ông yêu mị đó dồn hết tâm tư muốn có được cô.
73 Một lúc sau, người đàn ông giống như hạ quyết định gì đó, tiến lên nhẹ nhàng vuốt ve dung nhan mỹ lệ của cô, môi mỏng thương tiếc hôn lên cái trán, mi mắt, lỗ mũi, đôi môi, sau đó là cái cổ mảnh khảnh trắng nõn của cô.
74 Cặp sinh đôi đứng tại chỗ, lửa giận thiêu đỏ cặp mắt, Doãn Thiên Tứ ôm Long Tịch Bảo, làm ra vẻ như bị âm thanh bọn họ đạp cửa đánh thức, hơi mở mắt, chống lại hai cặp ưng mâu đủ để thiêu đốt tất cả.
75 Doãn Thiên Tứ nhìn thấy động tác né tránh của cô, không khỏi lộ ra nụ cười tàn nhẫn, Long Tịch Bảo, đây là do em lựa chọn, em đừng trách anh vô tình. “Bảo Bảo, thế nào? Em không phải nói bọn họ chẳng qua chỉ là anh trai của em thôi sao? Đừng sợ, em với anh đều là tình nguyện, bọn họ không có quyền làm tổn thương em”.
76 Long Tịch Bác nghe thấy cô cự tuyệt càng thêm giận dữ, không ngừng dùng sức gặm cắn môi cô, mặc ùi máu tươi lan tràn trong miệng. Long Tịch Bảo bị đau đến chảy nước mắt.
77 Long Tịch Hiên đau lòng nhìn khuôn mặt tái nhợt còn mang nước mắt của Long Tịch Bảo, có chút nóng nảy hỏi “Bác sĩ đâu sao còn chưa tới?”. “Anh không biết, để anh gọi lại hối thúc họ” Long Tịch Bác bất giác nhanh chóng cầm điện thoại di động lên chuẩn bị bấm số.
78 Nóng… nóng quá… Long Tịch Bảo mơ mơ màng màng chỉ cảm thấy toàn thân như bị lửa đốt, khó chịu rầm rì khẽ khóc, thật là nóng, thật là nóng… thật là khó chịu… ai tới cứu.
79 Trong căn phòng cổ kính, Doãn Thiên Tứ nửa ngồi ở trên giường, một miếng tiếp một miếng ăn ‘quà sinh nhật’ lấy ra từ trong tủ lạnh. Tiramisu, ngọt và đắng tựa như thiên sứ cùng ác quỷ, hài hòa và xung đột kết hợp lại.
80 Cặp sinh đôi bị ánh mắt không hề có tiêu cự của cô dọa sợ hết hồn, làm sao vậy… tại sao cô nhìn bọn họ lại giống như đang nhìn người xa lạ vậy…"Bảo Bảo, Bảo Bảo, em cảm thấy sao rồi?" Long Tịch Hiên có chút nóng nảy hỏi.