21 Chương 20: Bão đến rồi "Cho nên ngươi không biết tại sao những người đó muốn truy sát ngươi?" Ánh mắt Liễu Không nhìn chằm chằm Cảnh Dương. "Lúc đầu bọn họ chỉ muốn lấy ta để uy hiếp cha ta, về phần vì sao lúc sau lại muốn giết ta ta cũng không biết.
22 Chương 21: An năng biện ta là hùng thư *chú thích phía dưới "Vô Minh phương trượng, bên ngoài có một đám người của triều đình tới. . . " Tiểu hòa thượng còn chưa nói hết lời, Vệ Trường Phong liền mang theo bọn thị vệ xông vào, còn đả thương mấy tăng nhân không biết võ công.
23 Chương 22: Thành thân? Được rồi! Vốn bầu không khí bị đánh vỡ, hiện tại hai người ai cũng không để ý ai, không, nói đúng ra là Cảnh Dương không để ý tới Liễu Không, mà Liễu Không thì lại sợ bị mắng không dám nói chuyện với Cảnh Dương, hai người cứ như vậy ngồi nhìn đống lửa.
24 Chương 23: "Ta rất vui mừng. " Chỉ năm chữ đơn giản như vậy, lại một lần nữa làm nhiễu loạn lòng của Cảnh Dương, làm rõ những ái muội lúc ẩn lúc hiện mấy ngày nay, cũng làm rõ lòng của Liễu Không.
25 Chương 24: Ngươi là công chúa? Vệ Trường Phong cố sức chớp mắt một cái, nhìn hai người ôm chặt, khẩn yếu nhất chính là hòa thượng này ngay cả ngoại sam cũng không có mặc, chỉ mặc một kiện trung y, đây cũng quá kỳ cục! Thảo nào lúc nãy thị vệ kia không chịu nói rõ, thì ra "quan hệ tốt" chính là ý này, bất quá hiển nhiên điều này đã vượt ra khỏi phạm vi quan hệ rất tốt, Vệ Trường Phong nhìn bọn thủ hạ một chút, hung hăng ho khan vài tiếng, có cái gì hay mà nhìn, nhìn nữa mạng nhỏ của các ngươi sẽ mất! Vài tên thị vệ nhận thấy uy hiếp, tự nhiên là đang không có lá gan đi xem, dù sao bát quái và vân vân luôn luôn không quan trọng hơn tính mạng, toàn bộ đều thu hồi ánh mắt.
26 Chương 25: Nàng chỉ thích xú hòa thượng "Sư phụ, ngài tìm con?" Sau khi Liễu Không thu thập xong đã thay đổi một thân xiêm y sạch sẻ. "Vào đi. " Vô Minh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, hai mắt nhắm nghiền ngồi thiện.
27 Chương 26: Thưởng cho ngươi một nụ hôn Thanh âm cúi đầu khóc nức nở, khiến Liễu Không không còn biện pháp giả câm vờ điếc, ngẩng đầu thì đập vào mắt nàng chính là khuôn mặt lê hoa đái vũ.
28 Chương 27: Chuyện xấu làm xong rồi? Liễu Không hầu như nhảy nhót một đường về phòng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng tràn đầy tiếu ý, thỉnh thoảng còn ngâm tiểu khúc.
29 Chương 28: Không được đi Ngày vừa sáng, Liễu Không đã dậy, chỉnh lý giường chiếu xong xuôi, lại lấy ít bạc vụn dưới gối đầu ra, để ở trong tay tỉ mỉ ước lượng, xoay người đặt ở trên bàn, tiện thể còn để thêm một tờ giấy: Sư huynh, ta đi, đây là bạc mấy năm nay ta tích lũy được, phải sống thật tốt, sau này ta không còn ở đây ngươi phải chăm sóc bản thân thật tốt.
30 Editor: Ami Beta: Wall Chương 29 : Bị cảm lạnh Đêm qua sau khi Cảnh Dương gặp Liễu Trần xong, không chợp mắt một mực nghĩ đối sách, khẳng định Liễu Không trời còn chưa sáng sẽ đi tìm Vô Minh , đến lúc đó cái gì thì đều nói ra, nếu vậy thì còn có cách nào cứu nổi a, dù sao không thể để nàng bảo Liễu Không đi chịu chết đi? "Xoạt" một tiếng ngồi dậy.
31 Editor: Ami Beta: Wall Chương 30 : Cấm túc "Sao Liễu Không còn chưa có tới nữa a?" Cảnh Dương thấy đưa thuốc tới là một tiểu hòa thượng. "Sư huynh bị phương trượng gọi đi.
32 Chương 31 : Ăn ngon không? "Công chúa ngài làm cái gì!" Thu Bảo chân trước mới vừa cất bước tiểu hòa thượng, chân sau Cảnh Dương thì vội vã ra chạy bên ngoài.
33 Chương 32: Không tiền đồ! Đưa tay che kín đôi mắt của Liễu Không, giận dữ nói: "Ngươi nhìn cái gì chứ! Không được nhìn nữa!" Cảnh Dương thực sự là chịu không nổi ánh mắt nhìn đâm đâm như vậy của người này, không biết người ta sẽ xấu hổ sao! Mắt của Liễu Không bị che lại, trước mắt tối sầm nàng mới giật mình tỉnh ngộ, bản thân nàng lại làm chuyện khiến người khác cảm thấy khó xử nữa rồi, cầm lấy ngón tay của đại cô nương người ta ngậm trong miệng còn chưa tính, còn ăn đến say mê, nếu sự tình còn như lúc trước, nàng nghĩ cũng không dám nghĩ đến, nhưng hôm nay không hiểu sao lại trực tiếp làm ra, trong đầu Liễu Không lẩm bẩm, xem ra nhiều năm niệm kinh như vậy rốt cuộc cũng vô ích.
34 Chương 33: Chữ "Tình" Lúc Liễu Không ở trong phòng nghe được thanh âm của Thanh Phong đã muốn đi ra ngoài, nhưng cả người bị Cảnh Dương ôm chặt, căn bản tránh không thoát.
35 Chương 34: Nữ vệ duyệt kỷ giả dung* *Nữ nhân chỉ làm đẹp, chú trọng bề ngoài vì người mình yêu. "Khụ khụ. " Sáng sớm, Liễu Không tỉnh. "Sư đệ, ngươi cảm thấy thế nào rồi?" Liễu Trần vội vàng đưa tay đỡ nàng.
36 Editor: Chuột Christance Beta: Wall ====================================== Chương 35: Nụ hôn đầu "Ngươi muốn làm gì?" Cảnh Dương thấy thân thể của Liễu Không đột nhiên gượng dậy, còn kéo tay của mình qua, nhất thời không hiểu được hỏi.
37 Editor: Chuột Christance Beta: Wall Chương 36: "Tên hư hỏng" "Ngô, Liễu Không. . . ân!" Đầu lưỡi Cảnh Dương bị lưỡi Liễu không gắt gao quấn lấy. Một lúc sau, nàng dần cảm thấy, đầu lưỡi người này quả thực dài, đều sắp càng quét đến cổ họng nàng.
38 Chương 37: Nguyện đắc nhất nhân tâm "Sư phụ, Liễu Không tới là để cáo từ. " Cúi đầu quỳ gối trong thiền phòng của Vô Minh "Liễu Không uổng phí sự dạy bảo của sư phụ.
39 Chương 38: Phủ đệ Một đoàn người ngựa liên tục đi năm ngày đường, rốt cục cũng tới Việt Dương thành, nhưng xe ngựa cũng không trực tiếp chạy vào hoàng cung, mà là tới một chỗ rất đặc biệt.
40 Chương 39: Đế vương gia Mặt như quan ngọc, mi mục như họa, đó chính là nói Liễu Không lúc này, một thân bạch y đứng trong phòng, Liễu Không rút đi tăng bào, phật châu, mặc vào y phục của nam tử bình thường, lại phối với một cái đầu trọc vừa phải, rất có vị đạo của một tên hoàn khố tử đệ*.