81 Chương 80: Động phòng sớm? Đã nhiều ngày coi như trải qua tương đối thanh nhàn, hôn sự và vân vân cũng không cần Sở Nhứ Nhi quan tâm, hôm nay nàng lại bị Hà mẫu kéo đi tâm sự, đến lúc trở về sương phòng cũng đã không còn sớm, tùy ý rửa mặt một phen, liền nằm xuống, nhưng thân thể mới vừa chạm giường, chợt nghe thấy ngoài cửa có tiếng người đi lại, bất quá tiếng bước chân này Sở Nhứ Nhi vừa nghe thì biết là ai, nhưng mà đã trễ thế này, người này không ngủ lại đi loạn cái gì đây, đứng dậy thắp lại đèn vừa dặp tắt không được bao lâu liền mở cửa đi ra.
82 Chương 81: Chân chính động phòng Hà Chính Khiêm thỉnh thoảng cũng thích uống rượu, nhưng cho dù tửu lượng tốt, nàng cũng chống nổi tiệc mừng như thế này, mỗi người thay phiên nhau kính rượu.
83 Chương 82: Ly biệt Hà Chính Khiêm vô cùng cẩn thận tẩm ướt bố tử, ôn nhu chà lau thân thể Sở Nhứ Nhi, hồng ấn đầy người khiến nàng nhịn không được tự trách, vừa rồi có chút nóng ruột, không khống chế tốt lực đạo, may là Nhứ Nhi không có thương tổn, nếu không cho dù bản thân chết một vạn lần cũng không bù được.
84 Chương 83: Hầu hạ Tuy rằng Kinh Hà địa lý xa xôi, nhưng phong cảnh lại không thua kém, so sánh với Việt Dương thì nhiều hơn một phần không khí yên tĩnh, Cảnh Dương thỉnh thoảng lại vén rèm cửa ra nhìn, vừa mới có một trận tuyết lớn, rất phong vị như vạn cây hoa lê nở.
85 Chương 84: Nạp thiếp? "Sở đại phu, không chỉ khéo tay y thuật tốt, bộ dạng còn tuấn tú lịch sự, cũng không biết có ý trung nhân hay không a?" Người nói chuyện là Lưu đại nương cách vài con phố, người này cũng không có chỗ nào không tốt, chỉ có tật xấu là thích làm cho làm mai, từ sau khi Sở Thương bắt đầu ngồi chẩn, Lưu đại nương này liền ngày ngày chạy đến Tế Nhân Đường, đường xa như thế, thực sự là cũng không ngại mệt.
86 Editor: Ami Beta: Wall Chương : 85 Trốn đi Từ lúc Cảnh Dương theo Sở Thương đi Tế Nhân Đường chẩn bệnh, ở Kinh Hà sẽ không ai không biết Sở đại phu của Tế Nhân Đường cưới một "Cọp mẹ" vào nhà, mà chính Sở Thương cũng coi như chắc chắn mang danh "Thê quản nghiêm", bất quá ngược lại Sở Thương rất thích thú, mỗi lần ngồi chẩn cũng muốn lôi kéo Cảnh Dương ngồi cùng.
87 Chương 86 : Nhà mẹ đẻ Mấy ngày nay mí mắt bên phải của Sở Huyền Đông cứ nháy liên tục, buổi tối ngủ cũng là tâm thần bất an, ăn cũng không có tư vị gì.
88 Edit: Chung Minh Beta: Wall Chương 87: Sở Nhứ nhi sửng sốt một chút, nàng gầy, người cũng tiều tụy. "Nương tử!" Vừa hô to một tiếng, Sở Nhứ Nhi nhìn nàng đã chạy về phía bản thân, lúc này mới định thần lại, xoay người đi vào trong phòng, vốn định phơi nắng, không nghĩ tới đi ra phơi nắng lại gặp nàng.
89 Chương 88: Hôm nay ngủ dậy cảm giác rất sảng khoái, Sở Nhứ Nhi cuốn tròn thân thể, lăn vào bên trong, vô ý thức dùng bàn tay nhỏ bé thúc người bên cạnh.
90 Editor: Chung Minh Beta: Wall Chương 89: Đuổi cũng không đi "Hài nhi, cha ngươi không muốn nhận ngươi. " Trong đầu Hà Chính Khiêm vẫn quanh quẩn những lời này, thở cũng không dám thở, đưa tay xoay người Sở Nhứ Nhi lại, vành mắt đỏ bừng, khiến trong lòng nàng đau xót, nhất định là buổi tối ngày đó có, nữ nhân này vì mình đã ăn không ít khổ a! "Nhứ Nhi, ngươi, hài tử, ta —— " Khóe miệng Sở Nhứ Nhi hơi co rúm, gương mặt đầy nước mắt, đứng dậy gục vào trong lòng Hà Chính Khiêm "Ngươi không muốn nhận thức đứa nhỏ có đúng hay không! Ngươi chính là một kẻ hỗn đản, ngươi có lỗi với ta!" "Đều là lỗi của ta, ta đầu óc hồ đồ, ta hỗn đản!" "Vì sao ngươi lại đi thanh lâu, vì sao ngươi phải gặp nữ tử khác! Nếu không vì ngươi, ta cũng sẽ không một mình chạy đến Kinh Hà.
91 Chương 90: Hòa thượng rượu thịt "Ọe, ọe —— " Sở Nhứ Nhi mới từ sương phòng đi ra thì thấy Cảnh Dương tay đỡ cột, tay đỡ thắt lưng càng không ngừng nôn, từ khi các nàng có thai, đến bây giờ đã là tháng thứ năm, bụng đã sớm nhô cao, cơ thể cũng từ từ có da có thịt hơn trước rất nhiều.
92 Chương 91: Đi Quả thực như Cảnh Dương nói, Liễu Trần nhìn đầy cơm nước bàn, mắt đều trừng thẳng, đưa tay liền bẻ một cái đùi gà, há mồm cắn lớn, sau đó hớp một hớp rượu hoa điêu, không đầy một lát thì thức ăn trên bàn giống như bị một phen vòi rồng quét qua, sạch sẽ đến ngay cả cặn cũng không còn.
93 Editor: Chung Minh Beta: Wall Chương 92: Xuống tóc "Quả thật là hoàn tục, có nương tử, liền cái gì cũng không xem ra gì. " Liễu Trần hừ lạnh nhìn Sở Thương đang ngồi một bên.
94 Chương 93: Biến "Đây là?" Trần đại thúc xách đèn, híp mắt nhìn nửa ngày, mới bừng tỉnh đại ngộ nói: "Đây là Liễu Không sư phụ đi!" Liễu Trần cười cười "Trần đại thúc quả nhiên hảo nhãn lực, tối lửa tắt đèn ngươi cũng nhìn ra.
95
Chương 94: Sinh
Sở Thương nhắm chặt mắt lại, trong đầu tất cả đều là từng đoạn ngắn, có nàng cùng Vô Minh, theo Liễu Trần, còn có cùng Cảnh Dương, lúc này tựa như hồng thủy hướng nàng nhào tới, trong lúc nhất thời hỗn loạn một mảnh.
96
Chương 95: hài tử
"Ngươi nói cái gì!" Chân Sở Nhứ Nhi lập tức mềm nhũn, người ngã ra sau, bất quá may mắn có Hà Chính Khiêm ở phía sau đỡ nàng nên không ngã xuống đất.
97
Chương 96: Lại sinh
Tiểu hài tử luôn luôn lớn rất nhanh, chỉ mới qua một tháng, mặt mày cũng đã nẩy nở, không khó nhìn ra hài tử này giống Sở Thương nhiều hơn, đôi khi Cảnh Dương nhìn đến nhập thần, ngay cả thần sắc trong mắt hài tử đều có chút bóng dáng của Sở Thương, mà tiểu hài tử mỗi ngày ngoại trừ chơi thì là ngủ, sao có thể nghĩ đến chuyện khác, mỗi lần như vậy nàng đều tự giễu lắc đầu.
98
Chương 97: Về
Khi ngươi tưởng niệm một người, thời gian luôn luôn trôi rất chậm, ngọc trụy trên cổ kia luôn luôn khiến Sở Thương rơi vào suy nghĩ sâu xa, từ lúc khôi phục ký ức, Sở Thương liền không thể tự thoát ra được hồi ức về về những ngày nàng đã từng quên mất, Cảnh Dương cười, Cảnh Dương khóc, đương nhiên cũng bao gồm cái tát quyết tuyệt kia với mình, giữa lúc Sở Thương suy nghĩ nhập thần, mã xa xóc nảy mạnh một cái, chỉ nghe lộp bộp một tiếng, Sở Thương liền ngã mạnh khỏi chỗ ngồi, đứng thẳng, rèm cửa đã bị xốc lên, chỉ thấy xa phu lộ ra hàm răng trắng noãn nói: "Bánh xe lọt xuống hố rồi, tám phần đã gãy mất, có lẽ không đi tiếp được nữa.
99
Chương 98: Tắm chung
"Được rồi, để ở đây đi, các ngươi đều lui xuống đi, không cần giữ cửa. " Cảnh Dương trong lòng ôm An Bình, lúc đang dùng bữa, nàng đã phân phó hạ nhân đi chuẩn bị nước tắm, vừa lúc ăn xong thì có thể tắm rửa.
100
Chương 99: Đủ rồi (Hoàn)
Năm năm sau.
"Cha, nương, Tư Dĩnh muội muội lại khóc. " Tiểu An Bình nhíu mày, bất quá là mình lấy hoa quế cao của nàng, không cần khóc nhè nghiêm trọng như thế đi.