1 Tuy không có nhiều trường đoạn gây cấn, chỉ là một câu chuyện tình yêu đơn giản đời thường, với những tình tiết và lời thoại nhẹ nhàng, nhưng ẩn sâu trong đó là lời gửi gắm đầy ý nghĩa của tác giả.
2 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil "Phụ nữ giống như quả táo ở trên cây, ở các giai đoạn tuổi khác nhau đều có cái hay riêng. Phàm những quả táo xanh sinh trưởng ở thân ngọn cây, dễ có thể chạm vào, ngay sau đó còn chưa kịp chín đã sớm bị hái xuống, hương vị tươi ngon, giòn tan chắc chắn rất ngon miệng.
3 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Dương Dương có hai mối tình đầu. Một người là mối tình đầu bạn gái, một người là mối tình đầu bạn trai. Mối tình đầu bạn gái tên Lisa, học trung học với Dương Dương, quan hệ thân đến mức có thể đem Bra trao đổi thường xuyên, hai người qua ba năm để trở nên thân thiết, lại thêm một năm nữa để biến cái thân thiết đó thành người yêu, nhưng chưa đến một năm thì mối quan hệ đó tan vỡ, cuối cùng nhận thấy thân thiết mới là thích hợp nhất cho hai người, vì thế lại tiếp tục làm bạn tốt.
4 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Công ty yêu cầu chín giờ đi làm, nhân viên chủ quản quy định nhân viên các cấp phải đến công ty sớm hơn ít nhất là 15 phút, các nữ nhân viên mặc trang phục có thắt khăn lụa, trang điểm, mang giày da, nước hoa thơm phức; còn nam nhân viên thì mặc com-lê, túi xách phù hợp.
5 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Happy Birthday to you. . . Happy Birthday to you. . . Giọng hát truyền đến trong điện thoại kia chính là màn biểu diễn của em trai trong nhà, thông qua điện thoại truyền đạt tới Dương Dương, vì cô hôm nay không trở về nhà.
6 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil "Chúng ta. . . đều là người lớn, phải biết đối mặt với loại tình huống này như thế nào, không cần tôi phải dạy cô chứ?" Dương Dương bày ra dáng vẻ cợt nhả, khoanh tay lại, đối với người trong gương nói.
7 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil "Ngồi đi. " Kiều tổng thay Dương Dương kéo ghế ra, ý bảo cô ngồi xuống. Dương Dương thoải mái ngồi xuống ghế lại thấy khó chịu, giống như đây không phải là ghế dựa, mà là một dụng cụ tra tấn.
8 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Về đến nhà trong khoảng thời gian này làm cho Dương Dương thấy được, rảnh rỗi đến không có việc gì làm không phải hạnh phúc mà là tra tấn, mỗi ngày mở mắt ra đều nhìn thấy bốn bức tường trắng, ánh nắng rọi xuống tấm chăn khiến cô cảm thấy chán nản, ăn cái gì cũng không ngon, không muốn đi ra ngoài, phim ảnh đối với cô cũng mất đi sức hấp dẫn.
9 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil "Không. . . " Không phải tôi. Nhan Hâm chớp mắt vài cái, thầm nghĩ Dương Dương hẳn chưa hề ý thức được mặt của cô đang gần sát mặt mình như thế nào, gần đến nỗi lông mi cũng muốn chạm vào nhau luôn rồi.
10 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Màn đêm buông xuống, một con phố toàn các quán bar liền biến thành vùng màu sắc sặc sỡ, đèn treo trên cây nhấp nháy đủ màu, dưới mái hiên thì treo đủ loại đèn lồng, trước cửa đèn nê-ông lấp lánh chợt xanh chợt đỏ, người người tấp nập lui tới đủ mọi dáng hình.
11 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Lần quan hệ để lại cho Dương Dương ấn tượng sâu sắc nhất không phải là đêm đầu tiên cùng Lisa cũng không phải lần đầu tiên cùng nam nhân, cô ấn tượng nhất là cái người mà đến bây giờ cô không thể nhớ nổi tên, người nọ từ một nơi xa xôi chạy tới, vì cô mà đến, trên người mang theo mùi hương sơn chi nơi thành thị, hai người trước kia từng gặp mặt vài lần, cũng chưa từng nói bắt đầu, mãi đến một ngày Dương Dương lấy hết dũng khí tìm cô ấy.
12 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Dương Dương lúc còn trẻ cũng hết sức lông bông, một dạo công ty còn khuyết chỗ trống, khi đó Kiều tổng đã lôi kéo cô về đảm nhiệm vị trí đó.
13 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Mỗi một tấc da thịt của Dương Dương giống như bị kiến bò lên, cứ như bị Nhan Hâm phóng điện xuyên qua, đèn báo động trong đầu sáng lên, nhắc nhở cô tránh xa một chút, một chút nữa.
14 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Nhan Hâm cùng Dương Dương ngồi trên ghế đợi ở nhà trẻ, xung quanh toàn là ông bà cha mẹ tới đón trẻ về, bọn họ vây quanh một chỗ nói về chuyện nuôi nấng chăm sóc trẻ con vô cùng náo nhiệt, còn hai người bọn họ cứ như thể quái vật ngoài hành tinh nhảy dù xuống đây.
15 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Dương Dương nghe em trai thông báo về việc mẹ của cô không lâu nữa sẽ tới nhà. Cô liền nghĩ ngay đến chuyện bỏ nhà đi lánh nạn, hơn nữa nên dán thêm một tờ giấy niêm phong ngay cửa chính để mẹ cô thấy khó mà lui.
16 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Trước kia có rất nhiều chuyện nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng chuyện cứ như thế mà xảy ra. Dương Dương ngồi trên ghế sô pha trong nhà, nhận lấy ly nước lạnh từ tay Nhan Hâm.
17 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Càng áp chế càng kiên cường, có lúc bại lúc thắng. Dương Dương tự nhủ với bản thân mình như vậy, xương càng khó gặm càng phải gặm cho bằng được.
18 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Đến 2h sáng cuộc họp mới chấm dứt, mọi người mang theo cơ thể rã rời đứng dậy khỏi bàn họp, Dương Dương sợ bọn họ giữa đêm khuya lái xe về nhà gặp điều gì bất trắc nên đã sớm gọi xe taxi đưa mọi người về nhà, chi phí thuê xe đều do công ty chi trả.
19 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Khoảng thời gian Tòng An bị bệnh đều là do Nhan Hâm chăm sóc, Lý Tường chỉ đến thăm cô bé một lần sau đó không thấy đến nữa.
20 Editor: Lanna NguyễnBeta: Ddil Nhan Hâm không phải không phát hiện ra Dương Dương đang nhìn nàng, nàng tựa đầu vào cửa sổ xe, tự nhủ bản thân tạm thời nghỉ một lát, một lúc sau sẽ tỉnh lại.
Thể loại: Bách Hợp, Truyện Teen
Số chương: 37