1 Ta là một nữ nhân. (sau khi đọc những lời này, nếu muốn out xin cứ tự nhiên~)
Phụ thân ta chính là Tả thừa tướng đương triều. Mặc dù đã gần bốn mươi tuổi nhưng vẫn phong thần tuấn tú, khiến cho nam nữ đều lâm vào khuynh đảo.
2 Ta chán đến chết ngồi tựa trên tháp thượng, tay trái cầm một quyển binh thư (cũng không phải bởi vì ta có hứng thú với mấy chuyện đánh đánh đấm đấm, có điều ngự thư phòng lớn như vậy, sách nhiều như vậy, tìm một hồi chỉ thấy mỗi thể loại này là có chút mới mẻ), tay phải cầm một chùm nho, lật một trang lại ăn một quả.
3 Tiên nhập vi chủ (điều gì tới trước sẽ giữ vị trí chủ đạo, ý nói ấn tượng đầu tiên sẽ khắc sâu trong suy nghĩ, chi phối hành động của con người) thực sự là cái thói quen đáng sợ nhất của con người.
4 Truyền thuyết kể rằng, các ngày lễ hội dưới nhân gian, thần tiên trên trời sẽ lén trốn xuống trần để xem thu nguyệt tao nhã, nhân gian buồn vui.
Ta ngơ ngác nhìn người tiêu sai đứng trên xà nhà, một thân áo trắng, tóc đen như mây, mày kiếm nhập tấn, đôi mắt sâu thẳm, môi mỏng mũi thẳng, thanh cao thoát tục, đường cong mềm mại mà lộ ra anh khí.
5 Xưa nay mới thấy cha ta nhẫn tâm đẩy nữ nhân vào biển lửa chứ chưa thấy cha bị nữ nhân đẩy vào hang cọp bao giờ…
Tuy rằng vẫn còn ghi hận cái trò mở yến tiệc mùng 8 tháng Chạp của ông, hại ta đói bụng phải ăn bừa, nhưng nhác thấy cha ta phen này khó giữ được trinh tiết, ta đây rất có khí phách nhấc làn váy, đạp tuyết bước như bay tới Noãn Hương các, ghé mắt nhìn qua cửa sổ.
6 Đôi bên chôn chân đứng nhìn nhau trong Noãn Hương Các. Ta nhìn Lục Vương gia mặt mũi hầm hầm, lão cha cả người một vẻ bi phẫn muốn chết, lại nhìn tới Tư Không tướng quân lời lẽ hùng hồn khí thế, trong đầu hiền ra vô vàn các loại trường hợp, sau đó rút ra một kết luận là, thời khắc mấu chốt này, không thể vừa muốn lấy cá lại vừa muốn lấy tay gấu được~
Cho nên, cha thân yêu~ Thứ lỗi cho ta đem cá đổi lấy tay gấu nha
~" Lục Vương gia, ngài làm bản cung ngạc nhiên quá đỗi, nhưng ta đã bị tình yêu vĩ đại của ngài làm cho cảm động, nhân định thắng thiên, người có tình tất sẽ được đền đáp! So với mẫu thân, ngài với cha ta tuyệt đối xứng đôi hơn, cha ta cũng thích hợp bị người ta ôm hơn là đi ôm người… Cho nên… Cha của ta, mong ngài hãy chiếu cố! " Dẫu sao thì Vương gia cũng là người quyền to nhất ở đây, ta không nịnh bợ hắn thì còn đi nịnh bợ ai nữa? Dù có là Tả Thừa tướng thì cũng là cha ruột mình, một lần ‘đoạn tuyệt’ thế này, cùng lắm cũng chỉ giận dỗi ta năm năm mười năm, đâu thế có mỗi một chuyện mà nhay qua nhay lại cả đời được?
Mới cả, riêng việc ‘thấy chết không cứu’ đã đủ đắc tội rồi~ Thôi thì đắc cho trót vậy
" Dực Lầm, ngươi thấy không, ngay cả con gái ngươi cũng đã tán thành! Ngươi còn để tâm gì tới ánh mắt người đời nữa! Về với ta! " Lục Vương gia nghe được thì sung sướng mà chớp chớp hai mắt, thoắt cái từ vương tôn công tử lạnh lùng khi nãy biến ngay thành một đứa trẻ vui vẻ, ôm cha ta không ngừng hôn tới hôn lui!
Mà người cha đáng thương của thì chỉ biết run rẩy giơ ngón tay lên, nghiến răng nghiến lợi xỉa vô người ta, hai chân nhũn nhẹo, môi mấy máy, tựa như quá mức cảm động nói mãi mà chẳng nói lên lời, cuối cùng không chịu nổi kích thích mà lăn ra ngất xỉu, rơi trọn trong lòng Lục Vương gia
«Ngươi… Ngươi giỏi lắm Tô.
7 Ta chooáng váng ngã trên đất, nền đá lạnh băng cứng rắn so với tuyết còn lạnh hơn. Nhắm mắt im lặng không nói, tay ôm lấy bên mặt vừa rồi bị đánh, ta còn đang vắt óc suy nghĩ xem Hoàng thượng từ đâu cho ra cái kết luận này… Kể ra thì hôm trước ta không ngủ được, bí mật trốn đến vườn mai phục kích xem " tình hình chiến sự ", chả có nhẽ bí mật đã được bật mí??? Mồ hôi a~ Ta trong đầu âm thầm kêu lên nho nhỏ
~Nhưng mà, cho dù chuyện ta rình xem như vậy quả thật không đúng, cũng không đến mức bị nói là thông đồng nam nhân khác gì đó đi?
Mày ngài khẽ nhíu, ta ngẩng đầu, hai mắt sáng kiên định nhìn vị quân chủ cao cao tại thượng trước mặt, môi đỏ mở ra lộ ra chút tơ máu do vừa rồi không kịp cắn khớp hàm lại, mắt mở to từ tốn phun ra mấy chữ: " … Nô tì oan uổng "
" Hừ, còn chối?! Có người tận mắt chứng kiến, ngươi đừng có nói xạo! Là mẫu nghi thiên hạ, ngươi, ngươi thế này còn ra thể thống gì? " Hắn thẹn quá hóa giận trừng mắt nhìn ta, nếu không phải chính ta cũng nhìn ra hắn có chút đuối lí, bằng không hắn nhất định cho người đem ta tới Đông cung loạn đánh một trận đến chết.
8 Cái tên Tư Không Xạ Nguyệt nói một câu ra hai cái sai
~Thứ nhất, ta không muốn chết. Ta đây đi kéo xà nhà hoàn toàn là vì ta muốn sống, không muốn giữa ngày đông mà rét chết.
9 Thế nên mới nói là, người xui xẻo thì cho dù uống nước cũng giắt răng…
Khắp thiên hạ nam nhân nhìn giống nữ nhân nhiều vô số kể. Vì cớ gì ta đấy lại đụng phải một nữ nhân giống nam nhân, hơn nữa còn là cực kì cực kì giống???
Kì thật truyền thống gia đình nhà Tư Không Xạ Nguyệt không ai không biết.
10 Nhớ là, có việc gì thì nên thắp hương trước, chớ để nước đến chân rồi mới nhảy.
Ôm hận lườm nguýt mĩ ‘nam’ áo trắng đang ôm eo mình chạy quanh hội đèn lồng tết nguyên tiêu, ta quyết định không quan tâm nữa, đối với việc mọi người xung quanh ánh mắt nhìn ‘hắn’ say mê lưu luyến cũng không thèm để ý! Đáng giận ~ Lão hổ không phát uy thì tưởng ta là mèo bệnh hả? Ta cùng lắm chỉ là nhu cầu ít một chút, dã tâm nhỏ một chút, không ai tán thưởng ta khoan dung độ lượng thì thôi, lại coi ta như hồng chín mạnh tay là bẹp a?
Cả kinh đô đều ầm ầm nói ta là tuyệt sắc giai nhân, nên nhập Đông cung trở thành mẫu nghi thiên hạ.
11 Lén lút bám theo hoàng đế vào võ lăng, vừa mới tới nơi chúng ta đã nghe phải một tin như sét đánh bên tai…
Mai Tố Tân Đại tướng quân quá hạn một tháng vẫn chưa về….
12 " …. . " Lần đầu tiên ta hận không thể trưng vẻ mặt tuyệt thế nghìn năm như một ra, để báo một tiếng các ngươi tìm nhầm người rồi nha.
" Nương nương… " Mấy cặp mặt tràn đầy kinh hỉ phóng lại đây, phong tỏa toàn bộ đường chạy trốn của ta.