61 Chương 60: Tỉnh lạiHà Chính Khiêm mới vừa đuổi lão lang trung kia đi đã bị Hà Văn Đông cầm mộc côn đuổi đến từ đường. "Ngươi quỳ xuống cho ta!" Hà Văn Đông cầm mộc côn hai thước trong tay chỉ vào Hà Chính Khiêm.
62 Chương 61: Cả đờiCái tát như mong muốn không có hạ xuống, tương phản nghênh đến chính là một thân hình mềm mại "Được rồi, đừng khóc. " Hà Chính Khiêm vỗ vỗ phía sau lưng Sở Nhứ Nhi "Ngươi yên tâm, ta khẳng định giúp ngươi báo thù, không để yên cho tên vương bát đản bạc tình kia!" "Ngươi không được mắng nàng.
63 Chương 62: Lưu lại? "Tên vô liêm sỉ ngươi! Ngươi trả Nhứ nhi cho ta!" Lúc này trong đại sảnh Phò mã phủ, người đang chửi ầm lên không phải ai khác, chính là Sở Huyền Đông.
64 Chương 63: Yêu lần hai "Còn chưa nghỉ ngơi sao? Hay là ngươi chuẩn bị muốn ở thư phòng qua đêm?" Cảnh Dương khoác một kiện ngoại sam của Sở Thương, tóc cũng thả xuống.
65 Chương 64: Đối thoại của hai nữ nhân Hà Chính Khiêm mới từ bên ngoài điên điên chạy về, chợt nghe hạ nhân nói Tiêm Nhu công chúa tới, mạnh vỗ đầu! Đây là chính phòng* đã tìm tới cửa a?! Không được, nàng không ở đây khẳng định Nhứ Nhi sẽ bị thiệt! Nàng gấp gáp chạy đến sương phòng của Sở Nhứ Nhi.
66 Chương 65: Hiền thê Hô hấp của Sở Thương cứng lại, thân thể cương cứng lập tức từ trên người Cảnh Dương lăn qua một bên, cả người còn lui vào phía trong một chút, xoay mặt đi không rên một tiếng.
67 Chương 66: Ta chỉ có ngươi "Phò mã làm sao vậy?" Cảnh Dương đứng ở ngoài cửa, hỏi mấy thị nữ từ thư phòng đi ra. "Nô tỳ cũng không biết, Phò mã gia phát hỏa thật lớn, đuổi hết tất cả chúng ta ra ngoài, nói là ai cũng không được vào quấy rầy hắn.
68 Chương 67: Bị đánh "Khuất tâm nhi ức chí hề, Nhẫn vưu nhi nhương cấu. Phục thanh bạch, bạch. . . *" Tròng mắt Hà Chính Khiêm không ngừng trên dưới chuyển động, nhưng trong đầu vẫn không thể nghĩ ra câu tiếp theo là gì.
69 Chương 68: Tự làm bậy, không thể sống Hôm nay vốn là ngày mộc tu* của Sở Thương, mà sáng sớm trong cung Thường công công nhưng cấp tử cuống quít làm cho lái xe chạy tới Phò mã phủ.
70 Chương 69: Uy hiếp "Chủ thượng, tất cả đều đang dựa theo kế hoạch của ngài mà tiến hành, hiện tại Mộ Dung Thần ban ngày tiềm tu luyện đan, buổi tối tận tình thanh sắc, tin tưởng qua không được bao lâu, thân thể hắn sẽ suy sụp.
71 Chương 70: Loạn Sở Nhứ Nhi chưa từng tới loại địa phương này, bốn phía tám hành lang rẽ trái rẽ phải nhiễu nàng muốn hôn mê "Sao ở đây đều như nhau a a! Đâu mới có thể đi ra ngoài a!" Lúc này Sở Nhứ Nhi giống như một con ruồi mất đầu, bay tán loạn, từng trận mùi son phấn khiến mũi nàng phát đau.
72 Chương 71: Ta là của ngươi Vừa mới sáng sớm, bệnh đau đầu của Mộ Dung Thần lại tái phát. Sở Thương vừa vào tẩm điện, rõ ràng nghe thấy một cổ hương khí gay mũi, xông nàng một trận mê muội, lúc đầu nàng không biết đây là mùi gì, nhưng sau đó liền phát hiện một ít bột phấn hương màu hồng ở bên cạnh lư hương trên bàn trước cửa sổ, nàng cẩn thận phất tay áo, liền không vết tích thu một ít bột phấn kia vào tay áo.
73 Chương 72: Ngươi là nương tử của ta Từ sau khi Sở Nhứ Nhi đánh Hà Chính Khiêm một cái tát, đã mấy ngày rồi nàng cũng không nhìn thấy người nọ, cho dù là thỉnh thoảng gặp gỡ, người nọ cũng chỉ trong nháy mắt hai ánh mắt gặp nhau liền lập tức quay mặt đi, sau đó bước nhanh ly khai, chỉ để lại cho Sở Nhứ Nhi một bóng lưng vội vã, xem ra lần này chính mình thật sự tổn thương lòng của nàng.
74 Chương 73: Lấy huyết dưỡng huyết Mộ Dung Thần nằm trên long tháp* của mình, thanh âm hữu khí vô lực "Hiện tại, chứng đau đầu này của trẫm phát tác càng ngày càng nhiều lần, mỗi lần đau đếu muốn trộn lẫn tim phổi của trẫm" thở dài, lại nói: "Cảnh Ngọc đi nhiều ngày như thế ngay cả một chút tin tức cũng không có, cũng không biết thế nào, mà nay trẫm cũng chỉ có các ngươi, các ngươi đều là người trẫm tối tín nhiệm ở Đại Chu này, có biện pháp nào tốt thì nói ra nghe một chút.
75 Chương 74: Lao ngục tai ương Trời sáng canh tư, trong ngoài Phò mã đều bị trọng binh bao quanh trấn giữ. "Bên ngoài là tiếng gì? Sao lại ồn ào như thế?" Sở Thương cùng Cảnh Dương trước sau bị tiếng bước chân ngoài cửa sổ đánh thức, còn chưa kịp tỉnh táo, Thu Bảo đã bắt đầu đập cửa, cách đập cửa rất dùng sức.
76 Chương 75: Ta đã trở về "Thế nào, có gặp được người không?" Cảnh Dương lôi kéo một trung niên nữ nhân lo lắng hỏi, người nọ là Thu Bảo tìm tới, trước đây cùng làm ở trong cung, sau lại bởi vì tuổi tác lớn, nên được an bài ở hành cung Việt Dương, lần này bởi vì nấu ăn tốt, cho nên được đầu lĩnh tướng sĩ kéo tới làm đầu bếp nữ.
77 Chương 76: Vân Bình đưa tay xem mạch của Sở Thương, người này coi như mạng lớn, tuy rằng bị đánh da tróc thịt bong, nhưng cũng may đều chỉ là vết thương da thịt, nội tạng kinh cũng không có gì tổn thương, này cũng phải cảm tạ ngục tốt nhát gan sợ phiền phức kia, dù sao Sở Thương cũng là Phò mã gia, coi như một khi trượt chân, thế nhưng cũng khó đảm bảo sẽ không Đông Sơn tái khởi, thuộc hạ tự nhiên cũng biết đúng mực.
78 Chương 77: Sở Nhứ Nhi theo đuôi Sở Sở Huyền Đông vào phòng, mới vừa vào cửa đã bị cha nàng một nói bạch nhãn giết đến, Sở Sở Huyền Đông lạnh giọng, nhìn khuê nữ nhà mình, nửa híp mắt "Ngươi thật đúng là lợi hại a, ta vừa không gặp một chút, ngươi đều lĩnh nữ tế về đến nhà.
79 Chương 78: "Nha! Ngươi làm cái gì a?" Cảnh Dương bưng chén thuốc mới vừa vào tới, thì thấy Sở Thương nhúc nhích ở trên giường. "Ta muốn ngồi dậy, nằm lâu như vậy, thân thể đều tê rần.
80 Chương 79: Ai là hảo phu quân? "Lúc đó ta thấy ánh mắt ngươi nhìn Nhứ Nhi không bình thường, không nghĩ tới, quả nhiên là bị ngươi gạt mất. " Sở Thương nhìn Hà Chính Khiêm liên tục chậc lưỡi.