21 Chúng hoàng tử lờ mờ có chút say, dắt nhau vịn lệch qua một chỗ, mắt say lờ đờ chỉ thấy Thượng Quan Mạn từ trong rừng xanh biếc đi ra. Chu sai cởi hết, tóc đơn giản theo gió bay lên, váy dài bồng bềnh, giống như tiên.
22 Tuấn mã chạy vụt lên, vượt qua, bỏ rơi, lại chạy vụt lên. . . Ánh nắng trắng sáng chói mắt, mắt nheo lại duy gặp thân ảnh tráng kiện của hai người. Hai người cưỡi ngựa vô cùng tốt, lại chưa chạm một cái chướng ngại vật nào trên đường, lại đều là nhân trung chi long, tướng mạo tuấn mỹ, thân hình thon dài, động tác liên tiếp mây trôi nước chảy.
23 Hách Liên Du hồi phủ, sắc trời đã tối, lại có một tầng sương mù, trong sân bóng đêm tĩnh mịch, đèn sáng như sao. Nhận lấy cái ô, quản gia thấy thường phục gấm màu lam thêu kim tuyến vàng của hắn bị ẩm ướt một chút, bị ánh sáng chiếu lên, sinh ra vài phần mông lung.
24 Gió đêm xoa dịu cả phòng, chỉ thấy rừng rậm rạp ngoài cửa sổ rung động ào ào. Tứ Hoàng Tử nhấp rượu xem ca cơ nhảy múa, chợt nghe tiếng bước chân gấp rút vang lên ngoài cửa.
25 Váy áo ẩm ướt một mảnh, nước mắt nóng hổi tuôn trào, trong lòng giống như bị phỏng. Nàng nên cảm thấy may mắn, Cố Tiệp Dư mẹ của nàng, còn an ổn ở bên cạnh nàng.
26 Lôi kéo, thoáng một cái, nặng nề đè nén xuống, chỉ nghe thanh âm xương cốt đứt gãy, tiếng kêu thảm thiết của ngoại quan vang vọng không trung. Thanh Thụy đánh một cái khiến cả nửa mặt của hắn đều dán trên gạch đá.
27 Thấy Hách Liên Du bước ra, lúc này Thanh Thuỵ mới theo kịp, trầm thấp hỏi: "Điện hạ có phát hiện cái gì không?" Duy thấy Hách Liên Du nhíu mày không nói, ngơ ngác một chút, lại nói: "Ta nghĩ không có ở chỗ đó.
28 Khu vực phồn hoa nhất kinh thành tên là phố Thiên Khuyết. Nơi đây thật nhiều quán rượu, cửa tiệm, thanh lâu, tiệm đồ trang điểm, là chỗ người giàu có thích đặt chân đến nhất.
29 Ráng trời chiều dần dần nhạt đi, cuối cùng một vầng sáng chói lọi xuyên qua rèm kiệu, rơi xuống trên mặt hắn. Ánh sáng vàng làm cho con ngươi ánh lên thành vàng sáng long lanh.
30 Hắn cũng không ủy khuất bản thân mình. Đẩy bàn đứng dậy, những quân cờ đen trắng bỗng rơi tán loạn trên mặt đất. Nàng vẫn còn kinh ngạc, hắn đã nâng cằm của nàng lên hôn, tùy ý mút mạnh, bá đạo cạy răng môi của nàng tiến quân thần tốc.
31 Hôm sau tỉnh lại, đầu cháng váng, tay chân mềm yếu, lại thấy y phục chỉnh tề nằm trên giường. Màn mỏng như khói, chăn gấm che lấp, hương vị dâm mỹ ẩn ẩn tràn ngập trong rèm, lờ mờ mơ thấy có người nói nhẹ ở bên tai nàng: "Mạn Nhi ngoan, uống cái này đi.
32 Gió lớn rồi, thổi trúng ống tay áo loạn bay, cành lá tuôn rơi lay động. Nàng hỏi bình thản: "Nếu ta đồng ý, Thái Úy sẽ một đời một kiếp trung thành đối với ta, vĩnh không ruồng bỏ?"Hồng Phi mừng rỡ như điên, đương nhiên đáp: "Trọng Trì nguyện cả đời trung với Điện hạ.
33 Các vị Đế Cơ bị gom lại điện bên của Phượng Tê cung, mỗi người nhíu mày, rồi lại không dám biểu lộ, nếu ai phản kháng, chính là khiêu chiến phượng uy của Hà Hoàng hậu, loại nguy hiểm này, cũng không ai dám trải nghiệm.
34 Nhóm ma ma nối đuôi nhau mà vào, công việc kiểm tra chúng Đế Cơ cũng đã bắt đầu. Nhóm Đế Cơ giận mà không dám nói gì, đùn đẩy nhốn nháo, chỉ có Diệu Dương giãy dụa mạnh nhất.
35 Nghe đồn tất cả cửa hàng vương tôn quý tộc vẫn đặt chân trong phố Thiên Khuyết đều do một người quản lý. Người này như thần long thấy đầu không thấy đuôi, số người đã từng gặp qua người này không có nhiều, ngoại trừ một số người thân tín tâm phúc, chỉ biết người đó họ Hàn, mọi người đều gọi hắn là Hàn gia.
36 Một ngày vô sự. Đêm càng thêm mịt mờ trong màn mưa phùn, người đi đường bước vội trên đường cái, tiếng mưa rơi nặng nề gõ trên cửa, càng gợi lên vẻ yên tĩnh quạnh quẽ trong phòng.
37 Khói trắng như sương lượn lờ khắp mặt hai người. Hàn gia không thèm đáp trả, có vài phần ý khinh thị. Thủ hạ đi quấy rối, mặc dù không phải hắn cho phép, nhưng cũng không định can thiệp.
38 Nàng từ chối theo bản năng: "Thì nói ta không có ở đây. " Lời còn chưa dứt, chỉ nghe sau lưng có người cười nhẹ: "Thì ra công tử cũng ở nơi đây. "Quay mắt chỉ thấy Hách Liên Du mang theo Thanh Thụy, Đỗ Minh dạo bước đến.
39 Nàng không ngờ hắn đồng ý dễ dàng như vậy, nhất thời lại không có chuẩn bị, tự nhiên cũng không muốn lấy tên như vậy, bị hắn đồng ý, ngược lại đâm lao phải theo lao.
40 Như một giấc mơ. Cung điện sơn son thếp vàng, rồng bay trên mây, thanh âm đàn sáo lả lướt, ánh sáng mờ ảo như trong sương mù, xuyên qua màn lụa mỏng, hình như có bậc thầy đang hát múa.