1 Mở đầu: Trồng hạt thiện, nhận quả đắngBầu trời trở nên âm u lạnh lẽo trước khi tiến vào màn đêm hắc ám. Cảm giác lạnh lẽo như đè ép người khác, làm cho họ không thể thở được, mấy tia chớp ánh qua, mưa to kéo tới, trời mưa làm cho đèn đường thêm vắng lặng, những giọt nước từ không trung rơi xuống bể tan tành…“Cha, đừng mà! Cầu xin cha đừng làm vậy mà!”Tống Khuynh Vân quỳ trên mặt đất cầu xin, mẹ cô đang được cô che chở ở sau lưng cười khúch khích, làm cho cha cô càng giận, quả đấm của ông liền dừng lại ở trên thân hình gầy yếu chỉ vẻn vẹn mới mười tuổi của cô.
2 “Các người cứ tiếp tục, tôi đi trước. ”Nâng áo cưới lên như cái váy, Tống Khuynh Vân xông về phía cánh cửa, trực giác cho biết cần phải thoát đi nhanh lên một chút.
3 “Đừng, đừng mà Vũ Hi, cầu xin anh, đừng mà!”Phòng hóa trang vắng vẻ, Tống Khuynh Vân mang theo tiếng khóc nức nở cùng với tiếng cầu xin ở trong đó. Cô bị Hạ Vũ Hi kìm chặt ở trên sàn nhà lạnh lẽo, cưỡng bách cô nhìn thẳng vào thân thể trần trụi của hắn, cảm nhận phái nam nóng bỏng của hắn ở dưới bụng của cô.
4 “Phù -”Vuốt vuốt huyệt ở Thái Dương, mặc đồ công sở màu trắng, Tống Khuynh Vân thờ phào nặng nề một cái, cuối cùng phần tài liện cũng đã được sửa sang lại thật tốt, từ ngày thứ hai khi cô được gả vào nhà họ Hạ, Lâm Thục Nguyệt liền sắp xếp cô vào làm phụ tá ở Geel quốc tế cho Hạ Vũ Hi.
5 “Tổng giám đốc Hạ, hồ sơ của anh…”Đẩy cửa kiếng quen thuộc ra, Tống Khuynh Vân không hề phòng bị, bắt gặp cảnh đông cung kích tình, kẻ chủ đạo chính là ông xã vừa mới đám cưới với cô.
6 “Tổng giám đốc Thẩm, đây là bản kế hoạch của chúng ta lần này, hi vọng có thể cùng quý công ty hợp tác, xin mời ông xem qua. ”Đặt một xấp tài liệu dầy giao ra trước mặt Thẩm Chính Hạo, Đinh Chi Thành khóa chặt chân mày, nhìn chằm chằm vào màn ảnh khổng lồ, giải thích cặn kẽ về những mấu chốt trong nội dung thiết kế của các đề án đưa ra.
7 “Bốp!” Hôm nay không khí ở Geel quốc tế có vẻ cực kỳ không ổn định, tiếng đồ vật bị ném đổ cứ vang lên liên tiếp từ bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
8 Thẩm Chính Hạo nghi ngờ, nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng khách đang nửa mở ở trước mặt. Sáng sớm hôm nay, hắn nhận được cú điện thoại mời đến của Đinh Chi Thành, hắn đi đến đúng chỗ hẹn, nhưng cũng chỉ có người hầu bàn dẫn hắn đến đây.
9 Màn đêm buông xuống, đầu xe chiếu ánh sáng vào căn biệt thự tối tăm của nhà họ Hạ làm chói cả mắt, ánh sáng mờ nhạt của bóng đèn vườn hoa tỏa ra thần bí.
10 Chiếc áo sơ mi đã được lược bớt vài chỗ để kết hợp với thân thể mình, Hạ Vũ Hi trang nhã bước chậm rãi từ lầu hai xuống đi vào trong phòng ăn, tùy rằng rất kỳ quái, vì sao đêm hôm qua hắn lại ngủ trong phòng của cô, nhưng lại không hề để ở trong lòng.
11 “Nôn… Nôn… Nôn…”Nằm ngửa ở trên bồn rửa tay của công ty, Tống Khuynh Vân cứ ói liên tục, thậm chí còn phải vịn vào vách tường. Thật vất vả mới nôn ra sạch sẽ, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngày càng gầy lên, Tống Khuynh Vân nhìn mình vào trong gương, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.
12 “Xin hỏi, cô là Tống Khuynh Vân tiểu thư có phải không?” Cứ làm theo ghi chép thường lệ, Lạc Tử Thuần bình tĩnh nhìn chằm chằm vào cô báo cáo xét nghiệm.
13 “Tôi biết rồi”, quay lưng lại, hắn lạnh lùng mở miệng, “Hãy làm cho nó biến mất đi!”Lời của hắn như một cây dao nhọn sắc bén đâm thẳng vào trái tim cô, máu tươi đầm đìa, đau đến tận xương cốt, Tống Khuynh Vân nháy nháy mắt, nghi ngờ mình có nghe lầm chăng.
14 Đinh Chi Thành nói cô muốn gặp hắn, không đi không được. Lúc này mới có việc, người có địa vị cao hàng đầu lại nhân nhượng trước người có địa vị thấp, giá lâm lần nữa đến phòng bệnh của cô, Hạ Vũ Hi chọn chỗ ngồi cách ra xa cô nhất, trong mắt hắn tràn đầy khó chịu.
15 Không gian tĩnh lặng, nằm thẳng trên bàn phẫu thuật lạnh giá, Tống Khuynh Vân không khóc cũng không làm khó dễ, tỉnh táo đến lạ kì, chờ đợi để phẫu thuật.
16 “Dì Lâm, Vũ Nhược, đã lâu không gặp. ” Má lúm đồng tiền như hoa, Lạc Tử Thuần bước tới ung dung chào hỏi Lâm Thục Nguyệt cùng Hạ Vũ Nhược, lại nhìn Tống Khuynh Vân nháy nháy mắt.
17 Trong quán bar, cả đám trai gái ở dưới ánh đèn và rượu, làm cho chính mình bị kích thích, thỏa thích phóng túng vặn vẹo thân thể, hưởng thụ khoái cảm kích thích.
18 Thân thể vẫn còn rất yếu ớt, Tống Khuynh Vân khoác tay mẹ dọc theo đường đi náo nhiệt, ánh mặt trời chiếu lên trên mặt của cô, vô cùng ấm áp và thoải mái.
19 “Vũ Hi, đây, uống ly nước này đi. ”Cung Mạt Lỵ đưa cho hắn ly nước nóng, từ khi Hạ Vũ Nhược vào trong phòng rồi sau đó đi ra ngoài, hắn liền rầu rĩ không vui cứ ru rú ở trên ghế sô pha, làn khói mù từ lòng ngón tay cứ tỏa ra, hai hàng chân mày kiếm anh tuấn cứ sít chặt cùng một chung một chỗ.
20 Nhìn quanh phòng khách đắc tiền, bày ra hai hành lý nhỏ đến không thể nào nhỏ thêm nữa, mặt Sở Tú tò mò chạm vào Tống Khuynh Vân đang ngồi ở trên ghế sa lon, giống như tình cảnh của tám năm về trước, lần đầu tiên bọn họ bước vào nhà họ Hạ.