1 Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu.
2 Khi Cố Mạc nhìn thấy thân thể của thiếu nữ vừa mới thành thục kia nằm trên giường mình, hai mắt sắc bén liền nheo lại trong phút chốc, trên mặt hiện lên một tia tức giận: “CÚT”
Anh bảo cô cút?
Tiếu Nhiễm lập tức mở to mắt.
3 Editor: Xẩm Xẩm
“A!” Tiếu Nhiễm bất giác thét chói tai vùi vào trong lòng Cố Mạc.
Không biết dáng vẻ cô không mặc quần áo có bị những người đàn ông này nhìn thấy hay không.
4 Sau khi một nhà đầy người biến mất, trái tim của Tiếu Nhiễm tràn ngập đề phòng mới nới lỏng đi xuống. Chờ cô ý thức được mình vẫn đang không mảnh vải che thân ngồi trong lòng Cố Mạc, lập tức cách xa.
5 Editor: Xẩm Xẩm
Tiếu Nhiễm hiểu được là Cố Mạc hiểu nhầm rồi. Cô oan ức nắm chặt hai tay, lòng chua xót chớp chớp hai tròng mắt: “Tôi cũng là người bị hại.
6 Sau khi đợi Tiếu Nhiễm ký xong, luật sư Phương rời đi. Cố Mạc vừa lúc từ trong phòng ngủ đi ra. Trong tay anh cầm một dây cravat, lạnh lùng nói với cô: “Qua đây!”
“Chú à, tôi không biết thắt đâu.
7 Mayback đỗ trước cửa biệt thự Tiếu gia, Cố Mạc lạnh lùng nói với Tiếu Nhiễm: “Thu dọn tất cả các thứ của em, mang xuống đây. ”
“Vì sao?” Tiếu Nhiễm khó hiểu nhìn Cố Mạc.
8 Editor: Xẩm Xẩm
“Cái gì tôi chọc giận?” Dương Nguyệt Quyên mất hứng: “Người chọc giận khiến ba cô nằm viện là Cố Mạc. Cô đến một chút hiếu nghĩa cũng không có, cô cứ nhẫn tâm chờ ba cô bị tức chết đi.
9 “Tôi cũng không phải phụ nữ, anh có thích hay không đâu liên quan tới tôi!” Tiếu Nhiễm thấp giọng than thở. Cố Mạc so với trong tưởng tượng của cô cố chấp và bá đạo thế nào, vốn là cô không thể thuyết phục được anh.
10 Editor: Xẩm Xẩm
Hội nghị marketing
“Chú, hôm nay tôi mới vừa tròn 18. ” Tiếu Nhiễm không cho là đúng mà nói. Bạn của ba, vượt quá 25 tuổi, cô đều đã gọi là chú.
11 editor: Xẩm Xẩm
Đẩy cửa phòng ngủ chính, cô liền bị căn phòng rộng rãi này chế trụ. Không chỉ nói phòng ngủ, ngay cả phòng để quần áo cũng to hơn phòng ngủ nhà cô.
12 “Số điện thoại tư?”
“Số điện thoại làm việc sẽ bị thư ký loại bỏ. ” Ngữ khí của Cố Mạc tuy lạnh như băng, nói ra lại có chút ấm áp.
Trong lòng Tiếu Nhiễm có chút rung động không hiểu vì sao.
13 Editor: Xẩm Xẩm
Vốn tưởng rằng Tiếu Nhiễm mặc đồng phục đã mê người, không nghĩ tới thay đồng phục cô vẫn giống như nụ hoa mới nở mùa xuân vô cùng cuốn hút, cả người tản ra hương thơm mê mệt.
14 Editor: Xẩm Xẩm
“Bằng Trình, anh nói là Cố Mạc cưới Tiếu Nhiễm, còn có thể động vào tập đoàn Bằng Trình sao?” Âm thanh của Dương Nguyệt Quyên từ trong phòng truyền ra, Tiếu Bằng Trình không trả lời, hai người trong phòng bắt đầu trầm mặc.
15 “Tiếu Nhiễm. . . ” Tiếu Bằng Trình xấu hổ nhìn con gái, muốn nói lại thôi.
“Cuối cùng là có phải thật không?” Tiếu Nhiễm có chút bệnh tâm thần. Đây là người ba mà cô yêu thương đến tận xương tủy.
16 Editor: Xẩm Xẩm
“Đừng tưởng rằng ép tôi cưới Tiếu Nhiễm, tôi sẽ bỏ qua cho ông! Tôi sẽ khiến ông chỉ còn hai bàn tay trắng!” Cố Mạc bỏ lại những lời này, sau đó liền lao nhanh ra ngoài.
17 Quần áo Tiếu Nhiễm ướt đẫm, cuộn mình trên ghế dựa lạnh giá trong cục cảnh sát, hai mắt lộ ra điềm đạm đáng yêu.
Du đãng một ngày, cô lại không biết chính mình có thể đi đâu.
18 Editor: Xẩm Xẩm
Đặt Tiếu Nhiễm cẩn thận ngồi ở vị trí cạnh tay lái, Cố Mạc liền lên xe, khởi động động cơ, mở điều hòa lên.
“Cởi váy ra!” anh nhìn Tiếu Nhiễm lạnh đến nỗi môi trắng bệch, liền lạnh giọng ra lệnh.
19 Cố Mạc tắm rửa cho hai người, sau đó lấy áo tắm ra ôm lấy cô vào trong phòng tắm.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa của quản gia: “Cậu chủ, canh gừng đã nấu xong.
20 Editor: Xẩm Xẩm
Trong sân bay, Lynda nắm chặt lấy di động vừa bị cắt đứt, kinh ngạc há miệng thở dốc: “Trịnh Húc, tổng giám đốc bị làm sao thế? Lần đầu tiên anh ta không để ý đến chuyện thành bại.