Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Con Đường Đại Đạo

Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 85
Chương mới nhất: Chương 85: Chữa Thương!
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Phía trước con đường đi ta không thể hiểu được đâu là định mệnh của cuộc đời, có khi ta đi một vòng tròn lại trở về nơi xuất phát những nếu ta đi đường thẳng thì đôi khi hun hút bước chân.

Danh sách chương Con Đường Đại Đạo


Chương 41: Chuẩn Bị Trước Khi Ra Chiến Trường (phần 1)

41 Xử lý xong xuôi mọi chuyện cả bọn bắt đầu lên đường trở về núi Thông Thiên, vốn là cái đống chiến lợi phẩm đó đã đến tay nhưng bảo Lâm Đĩnh hắn khiêng hết về thì hắn có trâu bò hơn nữa cũng phải mệt chết, nhất là khẩu Công thành pháo khối lượng của nó tỷ lệ thuận với uy lực, lúc moi cái khẩu pháo đó ra ba người Lâm Đĩnh, Trương Bình Phàm và Vô Danh phải dốc hết sức mới lết nó ra được bây giờ lại ném lên một mình Lâm Đĩnh hắn đừng nói là khiêng đi, nhấc được nó lên đã là số má lắm rồi.


Loading...

Chương 42: Chuẩn Bị Trước Khi Ra Chiến Trường (phần 2)

42 Nói đến đây Trương Bình Phàm không nhịn được mà có chút cảm khái, số tài phú này nếu là vào thời điểm bình thường có lẽ cũng đủ cho hắn tu luyện đến Sơ nhập tu giả tầng 2 tầng 3, nhưng bây giờ cái nhiệm vụ chết tiệt kia lại phát ra vào đúng lúc này, chỉ còn khoảng ba tuần nữa toàn quốc sẽ phát ra mệnh lệnh tổng động viên cho dù là tộc Âu Lạc bọn hắn cũng không thể đứng ngoài, đừng nói là ba tuần ngắn ngủi cho dù là ba tháng hắn cũng chưa chắc có thể đột phá được bình cảnh tiến giai Sơ Nhập tu giả, mà cho dù là tiến giai rồi thì sao? chỉ sợ chết còn nhanh hơn so với bây giờ, lúc khác mà có cơ hội tiến giai chắc chắn Trương Bình Phàm sẽ không bỏ qua nhưng rơi vào lúc này lại không được.


Chương 43: Chuẩn Bị Trước Khi Ra Chiến Trường (phần 3)

43 Chỉ khi về đến phòng việc đầu tiên hắn làm là đánh một giấc thẳng cẳng tới tận tối ngày hôm sau, nhiều ngày bôn ba thực thi nhiệm vụ bên ngoài, ăn gió uống sương lâm đĩnh hắn cũng đã mệt mỏi lắm rồi cho nên vừa lết về đến cái giường là anh chàng đổ vật xuống ngủ li bì, trời có sập đi chăng nữa thì cũng phải đợi ngủ dậy tính sau.


Chương 44: Sao Quả Tạ Chiếu Phải

44 Lâm Đĩnh. Lâm Đĩnh:-Chết tiệt không được rồi ngay cả lão già sắp xuống lỗ này mà còn đánh không lại thì sau này làm thế nào mà lăn lộn xông pha giang hồ cơ chứ! Nhất định phải tăng lên thực lực thật nhanh mới được, bà nội nó không luyện thành Bạo kích này ông nhất định không đi ra ngoài.


Chương 45: Vận Cứ** Chó

45 Những người dưới đài thấy được xem đánh đấm miễn phí liền bu lại nhao nhao bàn luận, quạt gió thổi lửa, dường như cả đám chỉ sợ thiên hạ không loạn mà thôi.


Chương 46: Sơ Thành Thần Công

46 Ngày hôm nay là một ngày đẹp trời, vạn vật sinh trưởng cây cối tốt tươi nói chung là một ngày đẹp đến không thể đẹp hơn, chỉ là khốn kiếp ở chỗ tâm tình Lâm Đĩnh lúc này lại không được tốt đẹp như vậy, mặt mũi anh chàng hiện giờ đang đen như cột nhà cháy.


Chương 47: Không Đề

47 Khi Lâm Đĩnh lần nữa mở mắt ra dường như có thêm từng tia sáng lạnh xẹt qua đáy mắt, viết thương trên người do luyện tập Bạo kích mấy ngày qua đã hoàn toàn khỏi hẳn, nắm đấm của hắn cũng trở lại bình thường không còn sưng vù như trước nữa, chậm rãi đứng dậy nhìn qua thân thể khẽ cảm nhận sức mạng đang trào dâng trong từng thớ thịt Lâm Đĩnh chợt cười lên những tiếng khùng khục quái dị.


Chương 48: Một Đoạn Quá Khứ

48 Trong mắt Nguyễn Trường lửa giận phừng phừng, gân xanh nổi vồng cả lên lập tức quay đầu đi đến võ đài mà không nói một câu nào, hắn sợ mình không nhịn được mà làm thịt thằng khốn kiếp kia ngay tại đây, Nguyễn Trường vốn là kẻ tâm cao khí ngạo, coi trời bằng vung trước giờ chỉ có hắn đạp người khác dưới chân chứ làm gì có ai dám không kiêng nể gì mà chỉ thẳng vào mặt hắn mà mắng đâu, thân phận của hắn vốn làcháu của một vị bô lão rất có thực quyền, trước đây những kẻ có thực lực cao hơn hắn cũng phải ngang hàng kết giao không dám đắc tội, muốn mưa được mưa muốn gió được gió, hơn nữa Nguyễn Trường còn ý thức được nâng cao thực lực mới là vương đạo, tu luyện cũng rất khắc khổ chăm chỉ là một kẻ có chân tài thực học, muốn gia thế có gia thế muốn thực lực có thực lực, nhìn khắp thế hệ cũng không mấy ai hơn được hắn, cho nên sớm sinh ra thói bá đạo nhìn người bằng nửa con mắt.


Chương 49: Này Người Anh Em Nể Mặt Chút Đi!

49 Lâm Đĩnh ở trên đài lại một phen nữa đen xạm cả mặt mày, bao nhiêu lời bàn tán cái gì mà con gà, cái gì mà một chiêu knock out. -Tổ bà nó đúng thật là khinh người quá đáng mà!Đầu Lâm Đĩnh nóng ran thiếu điều chỉ có nước bốc khói nghi ngút nữa mà thôi, anh chàng liền bất chấp tất cả nhảy xuống đài túm lấy áo một tên mồm miệng to nhất rồi phun mưa xuân vào mặt hắn ta, đương nhiên là tên xui xẻo kia so với chết còn thảm hơn, cái gì cơm thừa, sâu răng, cộng với một cái hơi thở vô cùng thơm tho thời tiền sử hỗn hợp một chỗ xém nữa đã làm cho vị huynh đệ này ngất ngây con gà tây vì dính vũ khí sinh học công kích.


Chương 50: Chiến Đấu

50 Lâm Đĩnh sau khi tiếp một đấm của Nguyễn Trường liền như diều đứt dây văng ngược trở lại, nắm tay đau đớn như muốn nứt ra, anh chàng lần này không lập tức xông tới như trước mà khẽ lùi lại vài bước kéo dài thời gian điều tức, bàn tay trái vẫn luôn nắm chặt từ đầu đến giờ vô thức động đậy.


Chương 51: Tiền Là Tiên Là Phật

51 Một mình Lâm Đĩnh đứng trên đài cao thở hồng hộc, sắc mặt thì tái xanh tái mét như thể bị táo bón kinh niên, đã thế toàn thân anh chàng thi thoảng còn khẽ run lên nhè nhẹ, hai hàm răng cũng theo đó mà vang lên canh cách.


Chương 52: Bánh Từ Trên Trời Rớt Xuống

52 Trên đỉnh Thông Thiên quanh năm mây mù bao phủ, trong một căn nhà cỏ rách nát có hai bóng người một già, một trẻ đang ngồi nhâm nhi cốc trà chiều, trước mặt một già một trẻ này chính là một cái vách tường, nhưng không hẳn là vách tường.


Chương 53: Luyện Hóa Pháp Kỳ

53 Cũng may anh chàng liền rất nhanh tỉnh táo lại, mau tay chụp lấy bộ pháp kỳ này rồi nói. -Không chê, không chê hê hê! sao ta có thể chê được cơ chứ, chà chà mấy cây cờ này thấp nhất cũng là tiên khí hay thần khí gì đó chứ hả? Có phải phất một cái núi sông vỡ nát, nhật nguyệt ảm đạm, thần cản sát thần phật cản sát phật không?Trịnh Trung Cơ nghe thế cơ mặt khẽ giật giật, vốn còn tưởng thằng cha này tính tình có gì thay đổi, bây giờ chỉ sợ so với lần đầu gặp da mặt đã dày lên không ít.


Chương 54: Không Đề

54 Mới vài ngày không gặp, vừa nhìn thấy thân ảnh lung la, lung lay, da dẻ tái nhợt như người chết của Lâm Đĩnh bước đến, cả bọn liền vô cùng ngạc nhiện.


Chương 55: Không Đề(2)

55 Gió nhẹ vi vu, khung cảnh yên tĩnh, thi thoảng lại có từng đám lá khô cọ trên nền đất vang lên những tiếng xào xạc, càng làm tăng thêm vẻ thê lương, tịch mịch.


Chương 56: Không Đề(3)

56 -Ài! Còn cả con bé kia nữa, kiêu ngạo cái gì cơ chứ, nhớ lại năm xưa không phải ta mềm lòng thì. . . . . , đậu xanh thằng môi giới, nhắc lại mới nhớ, dám cam đoan với ta con bé này lớn lên không có tiền đồ gì, nhất định chỉ là "cây củi", làm kế hoạch cha nuôi béo và hói cùng "con gái nuôi" của ta tan thành mây khói, đúng là không thể tin mấy thằng môi giới được, ta.


Chương 57: Thổ Kỳ Uy Sơ Hiện!

57 Mộng Lan ngay lúc hai tên ngu ngốc kia lao đến vốn đã cảm thấy tình hình không ổn, không chút do dự lập tức thi triển di hình hoán bộ lui ra cả chục bước, ấy vậy mà cũng rước lấy một thân bụi đất phủ đầy khắp người, khiến cho cô nàng nổi giận đùng đùng chỉ hận không thể ngay lập tức đại khai sát giới.


Chương 58: Chủ Ý Râm Đãng!

58 Một lúc lâu sau Trương Bình Phàm mới hồi phục lại một chút thể lực, gian nan bò dậy, mỗi lần động đậy đều khiến cho hắn đau đến chết đi sống lại, cũng may không có cái xương nào đâm vào nội tạng nếu không hắn chỉ còn có nước nằm chờ chết mà thôi, xem xét lại thì toàn thân trên dưới gãy mất vài cái xương, may mắn là chân cằng còn ngon lành chứ không chỉ có nước lết mà về.


Chương 59: Tìm Hiểu Ngũ Hành Kỳ!

59 Còn Lâm Đĩnh sau khi bi thống, phát tiết oán hận trong lòng, dọa sợ mấy con chuột thì cũng dần bình tĩnh, cố gắng ngồi xuống tĩnh tâm, hồi tưởng lại lần sử dụng Ngũ Hành Kỳ lúc trước.


Chương 60: Số Đỏ Khó Đỡ

60 Thổ Kỳ với Hỏa Kỳ thì hoàn hảo chỉ cần vung đại là đã biết tác dụng, còn Mộc Kỳ với Thủy Kỳ thì phiền phức hơn, hắn phải đi bắt gà sống đến thử nghiệm, Mộc Kỳ sau khi sử dụng thì con gà chạy nhanh hơn, sức lực và sinh mệnh cũng tăng lên rõ ràng, đến khi cắt cổ vẫn còn giẫy đành đạch, chỉ có sau khi uống nước do Thủy Kỳ thì nó chỉ ngáp vài cái rồi trừng mắt nhìn hắn, Lâm Đĩnh vẫn còn ôm chút hy vọng, còn cố ý bắt vài con gà mái ném vào, ấy thế một chút phản ứng cũng không có, vốn hắn cũng định tự thân thử nghiệm nhưng nghĩ đến cái vế Hủ Thi Thủy phía sau là anh chàng lại ơn ớn, thôi thì đành gom lại bỏ thêm chút rựu, định bụng thấy thằng nào ngứa mắt thì cho hắn ta làm chuột bạch vậy.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Cửu U Long Giới

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 509


Long Linh Tử Hiên

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 28



Lạc Thần

Thể loại: Dị Giới, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Đô Thị

Số chương: 50


Dị Giới Thú Y

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 641


Vũ Toái Hư Không

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 361




Sất Trá Phong Vân

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 1249


Ma Thần Hoàng Thiên

Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn

Số chương: 100