Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Con Đường Đại Đạo

Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 85
Chương mới nhất: Chương 85: Chữa Thương!
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Phía trước con đường đi ta không thể hiểu được đâu là định mệnh của cuộc đời, có khi ta đi một vòng tròn lại trở về nơi xuất phát những nếu ta đi đường thẳng thì đôi khi hun hút bước chân.

Danh sách chương Con Đường Đại Đạo


Chương 61: Cơ Quan Thuật Sĩ

61 Sau khi được Trương Bình Phàm giới thiệu, Lâm Đĩnh mới biết cái tên miệng rộng này chính là một cơ quan thuật sĩ. Lâm Đĩnh khi nghe đến đoạn này phải nói là sốc nặng, nhìn bề ngoài thì Khúc Bạch là một người gầy tong teo, quần áo thì xộc xệch, tóc tai thì cọng dài cọng ngắn, hai mắt láo liên, có nhìn thế nào cũng thấy mấy tên du thủ, du thực ăn không ngồi rồi hơn là một cơ quan thuật sĩ huyền bí.


Loading...

Chương 62: Diệt Thần Uy

62 Còn về phần Phù văn thì vốn là ẩn chứa lực lượng huyền ảo của thiên địa, tu sĩ có thể thông qua khắc họa Phù văn mà mượn đến lực lượng của thiên địa, nó vốn có rất nhiều tên gọi như, linh văn, pháp văn.


Chương 63: Quy Tắc

63 Cả bọn liền quay qua thương lượng ngày tham gia Chiến tranh thí luyện, cuối cùng ấn định chính là hai hôm nữa để mọi người chuẩn bị chút đồ cá nhân và giải quyết chuyện riêng, sau đó chính là giải tán ai về nhà nấy, ai luyện công thì luyện công, ai củng cố thì củng cố, ai tán gái thì tán gái.


Chương 64: Kim Lực (1)

64 Nói thật là khi đi ra khỏi phạm vi đài dịch chuyển bọn Lâm Đĩnh mới cảm thấy thật là kinh khủng, người! Nhìn đâu cũng thấy toàn người là người, bốn phương tám hướng đều là đầu người lấp ló, trong tầm mắt của bọn hắn là một biển người, chưa tính trên đầu còn có chi chít độn quang xẹt qua xẹt lại, ước lượng sơ sơ cũng có khoảng cả triệu người là ít, mà làm cho Lâm Đĩnh không thể tưởng tượng được là đây chỉ là một cứ điểm nho nhỏ trong vô số cứ điểm của Đại Việt quốc mà thôi, ở thế giới quê nhà của hắn, đừng nói tràng cảnh cả triệu người tụ tập thế này, mà một hai trăm ngàn người đã rất khủng khiếp rồi, không ngờ tùy tiện một tòa quân doanh tạm thời cũng đã vượt xa số lượng quân đội của một nước ở quê nhà của hắn.


Chương 65: Kim Lực (2)

65 Kim Lực tươi cười ở một bên nghe Trương Bình Phàm giới thiệu. Trương Bình Phàm:-Thằng cha có bộ mặt dâm tiện này chính là Lâm Đĩnh một tên. . . . . . .


Chương 66: Tình Thế

66 Đợi cho đám đàn em đến từ núi Thông Thiên này bình phục lại từ lời nói của mình, Kim Lực lại tiếp tục nói. -Có thể nói như thế này, Kim Lực ta và các người đồng dạng đều là một đám người xui xẻo sinh nhầm thời, nhưng đồng dạng cũng là một đám người may mắn nhất, “Chiến tranh thí luyện” vế trước là chết chóc, nhưng vế “Thí luyện” phía sau có thể nói là một lần kỳ ngộ khó gặp, chỉ cần ngươi có thể còn sống mà bò ra khỏi cái “Chiến tranh thí luyện” này thì chỗ tốt có thể nói rất nhiều, cái khác không nói, cho dù thể chất tu hành của các ngươi có “trâu bò” cỡ nào, thì tu vi ít nhất cũng có thể nhẹ nhàng tăng lên một cảnh giới lớn, đạp nhập đại môn tu hành không thành vấn đề!Một đại cảnh giới nghe thì rất ít, nhưng các ngươi phải hiểu từ Phàm cảnh lên Sơ nhập tu giả bình thường tu luyện không biết phải hao tốn không biết bao nhiêu thời gian, không thiếu những người tu luyện cả đời cũng không tài nào bước vào cánh cửa Sơ nhập tu giả, hao hết thọ nguyên mà chết, những kẻ tư chất có chút xuất chúng mà còn vậy thì lại càng không nói đến những người tư chất tầm thường, cả đời gần như vô vọng đạp nhập tiên lộ, chỉ cần còn sống mà đi ra cái Chiến tranh thí luyện là đã có thể chính thức bước lên còn đường tu luyện, được người phàm xưng là "tiên nhân", đó là phần thưởng hấp dẫn thế nào cơ chứ?Không nói cái khác chỉ riêng phần này là đã đủ cho vô số người điên cuồng liều mạng rồi!Giọng Kim Lực lại đều đều trầm ổn tiếp tục vang lên:-Nói ra cũng tại cái đám hàng xóm Hán quốc của chúng ta, một đám khốn kiếp, đầu óc hoang tưởng, suốt ngày mơ mộng bá chủ, ăn no rảnh rỗi không có việc gì làm, thích khiêu khích kích động chiến tranh chơi, xui xẻo ở chỗ là nước Đại Việt ta lại là nước đúng mũi chịu sào, nằm ở ngay cạnh cái bọn hoang tưởng đó.


Chương 67: Chợ Giao Dịch

67 Cuối cùng Trương Bình Phàm lại là người đứng ra an ủi mọi người:-Thôi được rồi, coi các ngươi kìa, mới thế mà đã sợ són mợ nó ra quần rồi à? -Chả phải chỉ là mấy thằng nhãi con thôi sao, đừng nói là chỉ gấp mười lần, gấp trăm lần ông đây cũng một quyền, một cước đập bẹp hết.


Chương 68: Tinh Huyết

68 Quả cầu thứ nhất Lâm Đĩnh nhìn vào chính là một tấm phù tên “Thần Lực” không biết tác dụng, nhưng theo cái tên có lẽ nó có liên quan đến mặt lực lượng.


Chương 69: Đắc Thủ

69 Lão già thấy sắc mặt Lâm Đĩnh khó coi cũng đoán được chuyện gì xảy ra liền mở miệng nói. -Lâm tiểu huynh đệ yên tâm, ta yêu cầu tinh huyết của ngươi cũng không phải mặt dày mày dạn xin không, lấy thân thể mạnh mẽ của ngươi, mất đi tinh huyết có lẽ sẽ chỉ hơi suy yếu một chút mà thôi, không đến nỗi tổn hại căn cơ, huống chi ta xem ngươi đến nơi này có lẽ là để tìm kiếm vật bảo mệnh trong Chiến tranh thí luyện sắp tới, không phải ta nói xui xẻo nhưng tỷ lệ tử vong trong Chiến tranh thí luyện rất cao, nếu có thêm phù lục ở chỗ ta trong tay, có lẽ sẽ có thêm vài phần tỷ lệ sống sót đó, chỉ cần có thể sống sót thì tổn thất một chút tinh huyết ta thấy cũng rất đáng giá đấy.


Chương 70: Tiến Vào Rừng Rậm Sương Mù

70 Sáng sớm hôm sau khi mặt trời vừa lên, cả bọn đã được lệnh triệu tập đến trước đài dịch chuyển. Ánh nắng buổi sáng chan hòa và ấm áp chiếu xuống mặt đât, khẽ xua tan đi từng đợt khí lạnh của màn đêm u ám, vạn vật như bừng sáng chào mừng một ngày mới bắt đầu, xa xa những chú chiu líu lo cất tiếng hát một cách hăng say…….


Chương 71: Đối Chiến (1)

71 Nghe được lời đó cả bọn liền khẽ thả lỏng, nhưng cũng không dám quá chủ quan, ai mà biết được cái thứ quỷ quái đó còn quay lại hay không, hay biết đâu nó còn ẩn núp ở xó xỉnh nào đó xa xa thì sao.


Chương 72: Đối Chiến (2)

72 Vì thế cho nên Vô Danh và Lâm Đĩnh không chút lưu thủ, vừa ra tay chính là mười hai thành công lực. Nói đến Vô Danh, công lực cũng đâu có kém ai, chỉ thua Trương Bình Phàm một đường mà thôi, một đòn dốc hết sức lực cũng không hề thua Trương Bình Phàm vừa rồi chút nào.


Chương 73: Đối Chiến (3)

73 Đặc thù của rừng rậm sương mù rất tiện cho việc phục kích, nhưng đổi lại nó cũng rất tiện cho việc lẩn trốn, nếu để cho đối phương kéo dãn khoảng cách, lại không có công cụ dò tìm đặc thù, muốn theo dõi một đám người muốn chạy trối chết cũng không phải là việc dễ dàng gì.


Chương 74: Báo Thù!

74 Nghe được cái chủ ý thối tha đó của Lâm Đĩnh cả bọn đều nhìn hắn với một ánh mắt khinh bỉ, ngay cả Khúc Bạch cũng không nhịn được mà phải cách xa thằng này một đoạn, Mộng Lan ghét ác như cừu thì càng không phải nói, nếu khả năng cho phép, thì cô nàng có lẽ cũng không do dự chặt hắn ta ra làm tám mảnh hay bảy khúc gì đó, sau đó vứt cho chó xơi cũng nên.


Chương 75: Báo Thù 2!

75 Nghe thấy lời đó tinh thần cả bọn lại lần nữa rung lên. Trương Bình Phàm liền nói. -Được rồi cứ theo kế hoạch lúc trước mà làm, cẩn thận áp sát nhất có thể.


Chương 76: Báo Thù 3!

76 Tuy Lâm Đĩnh biết tin tình báo này quan trọng, nhưng hắn cũng không thể nào vì thế mà bỏ dở nhiệm vụ của mình được. Sau một hồi do dự Lâm Đĩnh liền quyết định tiếp tục tiến lên.


Chương 77: Ngọn Lửa Báo Thù (1)

77 Cũng may cho anh Đĩnh nhà ta là đối phương dường như rất tự tin vào cái ma trận bẫy rập của mình, cho nên không phái thêm người giám thị ở khu vực này.


Chương 78: Ngọn Lửa Báo Thù (2)

78 Cuối cùng dưới sự liên hợp chính khí bừng bừng của hai tên mập gầy, cả đám quyết định sử dụng hai mươi tấm hỏa cầu thuật tạo thành một đại trận hỏa phù, tấn công doanh trại của bọn Hán quốc.


Chương 79: Ngọn Lửa Báo Thù (3)

79 Dưới sự kích hoạt bằng chân khí và máu huyết thì cái vòng đồng trên tay bọn Lâm Đĩnh liền đồng loạt bùng cháy lên, không, không phải là vòng đồng cháy lên, mà là những lá bùa dính trên đó bắt đầu phát ra ngọn lửa thì mới đúng.


Chương 80: Rương (1)

80 Nói đến đó Lâm Đĩnh liền không nói nữa, tâm trạng đã trở nên vô cùng khó chịu. Sách linh nghe thế chỉ cười lạnh và nói:-Ngươi nói đúng đó! -Vậy Lâm Đĩnh ngươi không có cha sinh, mẹ dưỡng? Không có thân bằng quyến thuộc? Không có, yêu, hận, tình, thù à?-Ta không biết loài người các ngươi ra sao, nhưng ít ra ông đây còn không sến đến nỗi thương sót cho kẻ muốn lấy mạng mình! Đó không phải là người, đó là thánh cmn rồi!-Còn bản thân ngươi nếu mềm lòng, tiếc thương cho kẻ thù, vậy từ nay chiến đấu cứ giơ đầu ra cho người ta chém đi!-Mợ kiếp! Một đao bổ xuống, đầu bay lên trời cũng là giết người, đau bỏ mợ đi được!-Dụng độc, từ từ độc sát đối thủ đến chết, đau bỏ bu đi được, cũng là giết người!-Dùng lửa đốt đối thủ đến chết, đau bỏ bà đi được, cũng là giết người vậy!-Người chết như đèn tắt biết mẹ gì nữa, bố ai quản ngươi giết hắn kiểu gì! Ngu vừa vừa thôi chứ!Nghe được sách linh nói thế Lâm Đĩnh liền có chút tỉnh ngộ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Nhân Tổ

Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp

Số chương: 50


Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 1112



Tình Thiên

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 51


Điệp Mộng Hồng Hoa

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 150


Thiên Thần

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 558


Long Vương Truyền Thuyết

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 50


Vương Phi Hiện Đại

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 25



Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 593