21 Thưa bóng đâm nghiêng lan mặt nước, thoảng hương tỏa xuống động hoàng hôn [9]. Dưới ánh hoàng hôn đẹp vô cùng tận đó, mặt mày Tần Vịnh nhăn nhó nhìn một bàn đồ ăn má Trương đặc biệt làm, hối hận lúc đầu để Lâm Lỗi treo tay hắn lên.
22 Lại nói từ sau khi Tần Vịnh suy nghĩ rõ ràng xong, hai tháng kế tiếp không có hành động gì nữa. Lâm Phàm chưa phát giác, bản thân vì Tần Vịnh không có hứng thú trêu chọc mình, tuy an tâm lại có chút thất vọng, mâu thuẫn một cách khó hiểu.
23 Lâm Phàm “Nếu các ngươi thành tâm muốn biết”Tần Vịnh “Thì chúng ta xin sẵn lòng trả lời”Lâm Phàm “Để đề phòng thế giới bị phá hoại”Tần Vịnh “Để bảo vệ nền hòa bình thế giới”Lâm Phàm “Đại diện cho những nhân vật phản diện”Tần Vịnh “Đầy khả ái và ngây ngất lòng người ~~”Lâm Phàm “Musashi!”Tần Vịnh “Kojiro!”Đồng thanh “Chúng ta là đội hỏa tiễn bảo vệ dải ngân hà! Một tương lai tươi sáng đang chờ đợi chúng ta!!”“Gâu gâu!”“Ngu! Mày phải nói là Meowth!” Tần Vịnh ngưng động tác bắt chước nhân vật Kojiro, bực bội nhìn chòng chọc con cún lang thang Meowth được họ ôm về.
24 Đêm khuya, vạn vật không lên tiếng. Lâm Phàm nằm trên giường đang ngủ say đột nhiên mở choàng mắt, cảnh giác cẩn thận nghe ngóng tiếng động thật khẽ trong bóng tối.
25 “Cái gì mà hình như, chính thế còn gì. ” Anh Hắc bình thản vuốt chòm râu dê mới nhú. “Tôi đã sớm nói không ổn rồi, anh còn bảo không có gì. ” Giọng anh An cao lên, mức độ kích thích hôm nay không kém gì việc bắt gian.
26 “Sao tụ tập hết chỗ này vậy?” Khương Đào đi họp trở về thấy mọi người đều tập trung ở bộ phận mình, ngạc nhiên hỏi. Có người định lên tiếng giải thích, đột nhiên một đặc nhiệm xộc vào “Nhận được tin tức ra lệnh cho chúng ta lập tức đến kho hàng bến cảng ngay bây giờ, ở đó xảy ra vụ đấu súng chưa rõ.
27 Ngày hôm ấy, thời tiết cực kỳ âm u nặng nề, màn hình tinh thể lỏng ở các trung tâm thương mại không ngừng truyền hình sự kiện khủng bố tầm cỡ này. Giọng nói người dẫn chương trình cao vút chói tai, đè ép tiếng ồn ào do người dân đứng chung quanh gây ra.
28 Tình huống trong phòng còn khiến người ta bất an hơn bên ngoài. Một hàng tay súng đứng ở lan can lầu 2 của kho hàng, ngắm bắn bốn con tin. Mục tiêu của loạt súng bắn tỉa ở cửa sổ là số con tin ở chính giữa.
29 Trận đấu súng chấn động cả nước đã diễn ra một tuần. Bọn Tần Vịnh sau khi bị thẩm vấn hết sức chặt chẽ hết lần này đến lần khác, rốt cuộc cũng được tự do hoàn toàn.
30 Lâm Phàm xông vào thang máy điên cuồng ấn số, nhìn bảng hiển thị số tầng đi xuống với tốc độ chậm như sên mà nóng hết ruột gan. Cô cắn răng, xoay người chạy vào lối cầu thang bộ, chạy như điên không ngừng nghỉ lên lầu 8.
31 Ngày Tần Vịnh ra viện, trời trong mây trắng, gió nhẹ ấm áp. Bà Tần dắt má Trương lái xe tới đón Tần Vịnh về nhà ăn mừng. Lâm Phàm nhạy cảm phát hiện thái độ của họ với mình khang khác, tuy bà Tần vẫn hiền hòa với cô như trước giờ nhưng rõ ràng xa lạ đi nhiều.
32 Lâm Phàm cõng bà Phương đi bộ tới trạm xá gần đó. Nhưng bác sĩ trạm xá khám xong nói bà Phương bị cảm đã chuyển thành viêm phổi, cần đến bệnh viện kiểm tra.
33 “Chủ tịch Tần, ngài hiểu lầm rồi… Người kia không phải cháu vợ tôi, nếu không sao có thể để hắn ta ở phòng bệnh thường được. ” Viện trưởng đứng trong phòng làm việc lau mồ hôi lạnh, lén lút liếc Tần Vịnh đang ngồi trên ghế sau bàn làm việc, khẩn trương khai thực.
34 Nghĩa địa nằm tít ngoài ngoại ô xa xôi, rộng mênh mông, bị lá vàng, cỏ khô bao phủ, nhiều cây kết từng chùm trái nho nhỏ không biết tên. Ráng chiều đỏ rực mang theo tà dương nhuộm đỏ chân trời, cùng với gió thu mát rượi, lá vàng nhảy múa trong không trung.
35 Năm đó, sau khi ly dị ba Lâm Phàm, bà ta lấy một thương nhân. Vì sợ dẫn theo Lâm Phàm, đứa con riêng này sẽ làm địa vị của mình khó giữ, bà ta đành nói láo mình không có con, chỉ ly dị thôi.
36 Hóa ra Tần Vịnh vẫn liên hệ với Hera. Bọn họ không chỉ buôn lậu vũ khí mà chỉ cần là chuyện phạm pháp đều làm, trừ buôn ma túy. Còn như vì sao quy định không thể buôn ma túy thì hắn không biết.
37 Đầu óc Lâm Phàm chết máy cả chục phút, nhìn Tần Vịnh vẫn quỳ một chân, vẻ mặt dịu dàng, lòng cô kích động đến nỗi tay chân run rẩy. “… Làm gì có ai cầu hôn ngoài nghĩa địa chứ…” Lâm Phàm mở to mắt không dám tin, tay run run chỉ vào sống mũi thẳng đẹp của hắn.
38 Cả người Lâm Phàm nhũn ra, mặt đỏ bừng muốn rút tay về lại bị hắn túm chặt “Mau thả tay ra…”“Không thả. ” Tần Vịnh mạnh mẽ đáp, dục vọng dâng đầy trong mắt, cướp lấy đôi môi anh đào của cô, đầu lưỡi lượn lờ trên viền môi gợi cảm, tỉ mỉ quấn quít.
39 Lại nói ngày hôm đó bầu trời không một gợn mây, cả tòa nhà Tần thị đều tràn ngập trong bầu không khí ấm áp dễ chịu. Jepi bị Tần Vịnh giao nhiệm vụ quan trọng mới từ nơi xa xôi quay về, đang đứng trong phòng làm việc ở lầu chót cùng với mấy quản lý ngành ban chờ Tần Vịnh ra quyết định cuối cùng.
40 Một tháng sau. Đó là một buổi tối ấm cúng, ông Tần bà Tần vui vẻ tản bộ trong vườn hoa nhà họ Tần, cả tòa nhà đèn đuốc sáng choang. Mấy cô hầu gái đang nấu đủ loại canh bổ dưỡng cho thiếu phu nhân Lâm Phàm dưới sự giám sát của Trương ma ma, à không, má Trương.