21 Lúc này trời đã khuya. Gió núi đã thổi lạnh. Các anh hào hiện diện đang chăm chú vào Quá Bất Khứ để nghe lão nói những gì. Bùi Khương nắm chặt hai quyền, ngồi trên một tảng đá lưu ý nghe Quá Bất Khứ như bao nhiêu người đang đợi.
22 Thời gian cứ trôi qua. Những âm mưu, thủ đoạn của các phe phái vẫn âm thầm chuẩn bị hay công khai khiêu khích đối phương. Tất cả đều sẽ bùng nổ trong một cuộc quyết đấu trong tương lai.
23 Những hoa tuyết bay lất phất từ lúc ban chiều. Về mùa đông, trời thật mau tối. Gió lạnh thổi từng đợt như cắt ruột. Từ trong thành đến ngoài thành Võ Hán tuyết đều đã rải trắng.
24 Tuy trời đã gần sáng. Đàm Tiểu Kỳ vẫn ngồi một mình dưới ánh đèn. Lúc bấy giờ, đầu óc của nàng thật mông lung. Nàng ngồi nơi đây, nơi một gian phòng của tòa nhà Phi Long Phân Cuộc mà như đang sống trong mộng ảo.
25 Ngoài đường phố người mỗi lúc một đông, mà cũng mỗi lúc mỗi náo loạn hơn lên. Đám người ở trước cửa của căn nhà có cửa đen chỉ la chửi, ném đá đại khái chứ không dám đập phá cửa nhà.
26 Tiếng hoan hô như sấm động, kéo dài như bất tận. Viên Tố Châu đã bị xúc động đến chảy nước mắt bởi những tiếng hoan hô rầm trời đó. Lãnh Hàn Trúc nói với Khô Mộc:- Bùi Khương đã trưởng thành rồi!Lãnh Khô Mộc gật đầu đáp:- Chúng ta cũng nên rời đây cho rồi!Lãnh Hàn Trúc nói:- Còn cuộc đánh cá thì sau?Lãnh Khô Mộc mỉm cười hân hoan đáp:- Cuộc đánh cá gì nữa? Dù thắng hay bại cũng chẳng quan hệ gì nữa.
27 Bùi Khương vừa nghĩ đến Đàm Tiểu Kỳ, vừa phóng người chạy nhanh. Bao nhiêu sự nhớ như đang xáo trộn tong tâm thức của chàng. Bùi Khương nghĩ thầm:"Gặp lại nàng, ta sẽ nói gì đây?".
28 Sau khi rời nơi bến đò sông Giang, Bùi Khương cứ băng mình chạy nhanh. Chàng tin chắc là sự việc bọn người bịt khăn trắng kia quả thật có bị cướp nên cứ chạy như tên bắn, chỉ chốc lát đã vượt hơn ba mươi dặm đường.
29 Vầng kim ô đã lẩn mất đỉnh non cao tự lúc nào. Giây phút chuyển tiếp giữa ngày và đêm nơi rừng đồi thật là cô tịch. Trong tiếng gió len qua kẽ lá xào xạc như tiếng dạ thần hăm dọa kẻ non gan.
30 Ngoài sáu thước xa, kề vai nhau, đứng sắp hàng chữ nhất, ba chàng trai mặc áo chẽn màu đen bó sát người, võ khí đã hờm sẵn trên tay chờ động thủ. Người đứng giữa trạc bốn mươi tuổi, nắm hai móc ngô câu, trong đêm tối lấp lánh ánh sao tím.
31 Vừa lúc đó, bỗng có người xuất hiện từ trong ngôi nhà tranh bước ra. Bùi Khương vội quay phắt người lại thì ánh mắt chàng lộ ra nét vui mừng khi nhận ra bóng người ấy.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50