1 Agatha Christie không còn xa lạ gì với bạn đọc Việt Nam. Bà được xem là nhà văn nữ vĩ đại nhất trong lĩnh vực tiểu thuyết, truyện trinh thám - vinh dự dành cho nhà văn nam có lẽ thuộc về Conal Doyle.
2 Hercule Poirot đang ngồi trước bữa điểm tâm, dưới tầm tay ông là một tách sô-cô-la bốc khói. Ông luôn luôn tỏ ra là một người háu đói. Một lát bánh mì nướng đi kèm với sô-cô-la.
3 Điện thoại reo. Hercule Poirot xem ra không để ý tới. Tiếng reo vang lên không dứt. George đi vào và tới gần máy nghe, đưa mắt lên hỏi ông chủ. Ông chủ ra dấu bằng tay.
4 Vào lúc bốn giờ mười lăm phút chiều hôm đó, Poirot đã có mặt tại nhà bà Oliver, thưởng thức và rất hài lòng một tách lớn sô-cô-la với kem đánh nổi lên.
5 Bà Oliver đưa xe hơi vào sân trong nhà Borodence Mansions. Chỗ đậu dành riêng này đã có tới sáu chiếc xe đậu nơi đó rồi. Bà hơi do dự trong chốc lát nhưng, một chiếc xe đã lui ra để đi xa, bà ta vội vàng đưa xe vào chỗ vừa để trống.
6 Hercule Poirot đi trong con đường chính của Long Basing, nếu người ta có thể gọi đó là con đường duy nhất trong thị trấn này. Long Basing là một trong các làng có đặc điểm chỉ kéo theo chiều dài, không nghĩ tới việc phát triển theo chiều rộng.
7 Poirot đứng im trong chốc lát tại nơi đầu cầu thang. Đầu nghiêng về một phía. Không một tiếng động nào ở phía dưới. Ông đi tới gần cửa sổ và liếc mắt ra bên ngoài.
8 Ông Goby ngồi trong một chiếc ghế. Đó là một con người còi cọc, hoàn toàn không có ý nghĩa gì đến mức như không tồn tại nữa. Ông ta vừa chăm chú nhìn cái chân bàn vừa nói lên những nhận xét của mình.
9 Bà Oliver thức dậy, rất không hài lòng. Trước mặt bà là một ngày dài vô vị. Bản thảo đã viết xong, khiến bà trở nên không có việc làm. Lúc này, bà chỉ còn nghỉ giải trí cho tới lúc có nguồn cảm hứng trở lại.
10 Hercule Poirot đọc cho cô nữ thư ký, cô Lemon:. . . "Và mặc dù tôi đánh giá rất cao niềm vinh dự tôi đã được dành cho mình, tôi vẫn lấy làm tiếc để báo rằng.
11 Bà Oliver, ngồi trong xe buýt, tỏ vẻ rất hài lòng, mặc dù có phần thở dốc, chơi cái trò người theo dõi lành nghề đang để mắt tới con mồi của mình. Người này, trong trí óc của bà, bà đặt tên hắn là Con Công, đã tỏ ra là một người đi bộ giỏi hơn bà.
12 Một giọng nói nhấn mạnh: - Hãy uống cái này. Norma run rẩy và tầm nhìn của cô đượm cảm giác ngây dại. Cô co quắp trên chỗ ngồi. Lệnh được lập lại và lần này, cô vâng lời.
13 Andrew Restarick đang viết một tấm séc. . . Bộ mặt của ông hơi nhăn lại. Phòng làm việc của ông thật rộng rãi, với vẻ sang trọng tế nhị của những nhà kinh doanh đã thành đạt.
14 - Chúng ta hãy mua một con công. Bà Oliver, nói đột ngột một cách bất ngờ. Bà không mở mắt, giọng của bà tuy yếu nhưng có một âm sắc rất rõ. Ba người đang ngắm nhìn bà, ngạc nhiên.
15 Poirot rất ít khi dùng tới cái chìa khóa căn hộ của mình. Theo một thói quen cố hữu, ông bấm chuông và đợi cho người phục vụ George ra mở cửa. Lần này ông từ bệnh viện trở về, cô Lemon lại là người mở cửa.
16 - Bà thân mến. . . Poirot nghiêng mình, tặng bà Oliver một bó hoa được sắp xếp rất đẹp mắt. - Ông Poirot! Ông thật là tốt và bó hoa này hoàn toàn phù hợp với tính cách của ông! Những bông hoa của tôi được sắp xếp rất xoàng!.
17 Hercule Poirot đang uống một cốc nước sắc bằng lá cây và suy nghĩ. Sự suy nghĩ của ông vẫn đi theo một hướng riêng biệt. Ông lựa chọn những thông tin đã thu nhặt được, giống như một người chơi trò kiên nhẫn lựa chọn các mảnh gỗ trước khi lắp ráp chúng lại với nhau.
18 Hôm sau, lần đầu tiên Poirot đi tới thăm Borodene Mansions bằng xe tắc xi. Bỏ xe trong sân, ông liếc mắt nhìn xung quanh. Người gác cổng bận sắc phục, đang gác tại một trong các cửa ra vào chính yếu và huýt gió một bài hát.
19 Ông thanh tra trưởng Neele ngồi phía sau bàn làm việc, vẻ quan trọng và mực thước, chào lễ phép Poirot và chỉ cho ông một cái ghế ngồi. Ngay khi chàng trai đã đưa người khách vào vừa rút lui, thái độ của ông thanh tra liền thay đổi.
20 Poirot ngừng tại cửa ra vào của Wedderburn Gallery để ngắm một bức tranh trình bày ba con bò có màu sắc sặc sỡ, với thân hình dài quá khổ và trên mình chúng là bóng dáng các cái cối xay gió to đùng và rắc rối.