1 Nó bước xuống khỏi giường,đi vào nhà tắm,nhìn vào gương,2 con mắt nó đỏ lòm,sâu hoắmkhuoon mặt hốc hác đi chỉ sau có một đêm suy nghĩ và mất ngủ. Nó chưa thể hoàn hồn đc,h đây đầu óc nó hoàn toàn trống rỗng,quay cuồn.
2 ó bước vào lớp trong rất nhiều ánh mắt nhìn,đây là lớp đặc biệt,tập trung những cậu chủ,tiêu thư của các dòng họ cao quý của cả nước,lớp chỉ gồm 25 học sinh(cả nó nữa các bác)tất cả những ng nầy thật sự giỏi giang,nhưng tính cách thì k thể biết trc đc-chào tất cả mọi ng,tôi là hoàng kim gia,mọi ng thích có thể gọi tôi là gia gia cũng đc,như thế tôi sẽ rất vui-vừa ns vừa khuyến mãi nụ cười"thiên thần"-mong mọi ng giúp đỡ nhiệt tình-cúi đầu 45 độkết thúc lời giới thiệu ngắn ngủi nhưng hàng loạt tiếng vỗ tay vang lên.
3 nhân viên khách sạn nhanh chóng tiến về phía nó chào lịch sự và xin phép để anh ta được đưa xe đén bãi,nó cười đáp lễ và nhanh chóng tiến về căn phòng mà nơi đó đã có nội nó chờ sẵn,tất nhiên là không thể thiếu được thiếu gia windy nhà ta và nội của hắn.
4 nó nghe được mà trong lòng thật sự thấy hơi. . . lo lo rồi"không biết hắn ta định dở trò gì đây". Chẳng biết sau đó diễn ra những gì,nhưng trên đường quốc lộ,mọi người khiếp hãi khi thấy một chiếc mecar phóng với tốc độ như tên lửa,chẳng ai dại gì mà đứng yên một chỗ,họ phải dịch ra cách xa nó đến cả tỉ kiloomet mong tìm được đường sống sót.
5 nó bước ra khỏi PVS,mặc dù đã làm đủ mọi cách nhưng sao cái mùi. . . ấy ấy. . . của sầu riêng thì vẫn còn đó(công nhận bọn kia ác thật đó nha,hjc,sầu riêng thì chắc cả thế kỉ mới hết mùi quá( ),nó lại nghĩ đến những lời nói của TỐNG PHƯƠNG"tại sao ư,tự cô phải hiểu chứ,đây mới chỉ là bắt đầu thôi,HOÀNG KIM GIA à".
6 Quay về quá khứvừa đến lớp thì 1cô gái có vẻ mặt lo lắng,hớt hải chạy về phía hắn-chuyện j vậy phương phương,sao nhìn e có vẻ k đc ổn cho lắmBây h thì cô gái đã đứng trc mặt hắn rồi,hắn đưa 2tay đỡ lấy cô,còn cô thì cúi đầu xuống thở tỏ vẻ gấp gáp,đc 1 lúc thì lên tiếng-e đi tìm gia gia để đưa bộ đồ cho cô ấy,khi nãy cô ấy bị dính bẩn,chắc k có wần áo để thay,nhưng tìm mãi mà k thấy,lại sắp vào hc rồiVừa ns,tống fương vừa cầm bộ đồ lên,vẻ mặt tỏ vẻ tiếc nuối"trời,cái đồ ngốc nghếc này lại có chuyn j nữa đây"-vừa nghĩ,anh vừa đưa tay giựt lấy bộ đồ từ tay TP và ns:"để đó cho a",rồi chạy biến đj tìm nó.
7 windy đưa nó về nhà trong sự lo lắng của all mọi ng,ai cũng thương khi nhìn thấy nó như vậy"chắc gia gia đau lắm",tong lòng họ chỉ mong sao cho ng fải vậy là họ chứ k fải là nó nhưng nào có đc,đứa con cưng của họ h đang bị ốm trên fòng kia,bảo họ làm sao yên tâm,vui vẻ cho nổi.
8 windy tiến nhanh về fía nó đang ngủ,hôn nhẹ lên trán nó và thì thầm vào tai"chúc cuốn con of a ngủ ngon"rồi a bước ra ngoàinó còn thức,nó biết anh vừa làm j,a đi rồi nó mới he hé mắt nhìn cái dáng ng cao cao rắn chắc đang bc đj thật nhẹ nhằm tránh nó tỉnh jấc,a đóng cửa lại rồi,nó ms bật ng dậy,đưa tay sờ lên chỗ mà a vừa"mi",lời nói of a như vẫn còn văng vẳng bên tai nó,"cuốn con của a"-nghĩ đến mấy từ đó bất jác nó lại nở 1nụ cười mà ngay chính nó cũng k bít là j,nghĩ lại nhữg j ziễn ra trong ngày hnay,tự nhiên cảm jác nó sao lâng lâng khó tả,nó nhớ đến ánh mắt tức giận của a lúc mới đến,nhớ đến cái nắm tay thắt chặt nhưg đến là đau,ngĩ đến đó,nó đưa tay lên nhìn,cái cổ tay vẫn đang còn ngấn đỏ,nó nghĩ đến nụ hôn mà a"cưỡng ép"nó,"nhưg thật ngọt ngào",có lẽ,nó đã.
9 Sau ngày hwa,nó và hắn"tự cho fép bản thân"cái quyền đc nghỉ ở nhà"1tuần"để tận hưởng cs mới(botay )(k bít tg đã ns cho bà kon bít chưa nhỉ,rằng nó và hắn thực ra đã hoàn thành chương trình hc từ 3năm trc bên mĩ,đã chuẩn bị nhận bằng tiến sĩ kt rồi(hjc,ngưỡng mộ),nên h đây vc đến trg hay k chỉ là ngụy tạo mà thôi,k đến cũng chẳng sao.
10 au 1tuần nghỉ hc,hnay nó và a sẽ đi hc bt,mọi thứ đối với 2ng như đang bc" vào 1trang sak mới-vk ơi,chuẩn bị xong chưa,nhanh lên chút nàoa vừa nói vừa ngước lên lầu-nơi có ng vk thân iu of a đang vội vã vì lí do ngủ nướng(cho e ngủ 5" nữa,5" nữa thôi=>khòkhò),bây h đã là 7h kém 10 rồi(nản),còn đúng 10"(OMG)-xog rồi,mình đi thôi anó vừa"phi"xuống nhà đã vội"cướp"lấy ly sữa trên tay a tu 1hơi mà nói.
11 cái gì,HỒNG KHÔI ư?Tống Phương quát to khi nghe YếnYến nói đến cái tên đó,nói vềchuyện HK và ML ở căn-tin trước mặt gia gia. Yến Yến thấy sợtrước thái độ đó,như là cô vừa làm 1 vc gì sai lầm trầmtrọng thì phải.
12 Hôm nay cũng là một ngày bình thường như bao ngày khác,mặt trời đã lên cao,ánh nắng len lỏi qua tấm rèm trắng đã đánh thức windy dậy. nó vẫn còn ngủ,ngủ ngoan như 1 chú mèo con,2 tay nó vẫn ôm chặt lấy anh trong khj đầu thì gối lên tay anh.
13 Từ khi bước vào quán Bình Minh,tâm trạng của N. Duy đột nhiên khác lạ,không giống như bình thường,trong cậu tự nhiên dâng lên 1 cảm giác khó tả,1 cảm giác khó hiểu nữa,cậu cứ chìm trong suy nghĩ của mình cho đến khi cô phục vụ đến,cất tiếng hỏi nhẹ nhàng-xin lỗi,quý khách dùng gì ạ?-cho tôi 1 phần bò bít tết-nó nhẹ nhàng nói với cô phục vụ và nở 1 nụ cười thật tươi,sau đó quay sang N.
14 Thái độ cự tuyệt của nó khiến windy hoang mang,"cô ấy chưa bao giờ cự tuyệt anh như thế". Nhìn người con gái đang lặng lẽ dọn bàn ăn,ánh mắt vô hồn và sưng húp lên vì khóc khiến lòng anh đau như cắt.
15 Duy bước tới gần nó,nhìn nó giờ đây sao dáng hình cô đơn và đau khổ vậy,chắc chắn rằng Long đã chiếm 1 phần rất lớn trong trái tim nó rồi. Vẫn biết là thế đấy,nhưng sao mà cậu vẫn không thể không dành 1 thứ tình cảm đặc biệt cho nó được.
16 -trời. . . ai đây nhỉ. . có phải là Hồng Khôi tiểu thư khôngTiếng của một người ở đâu vang lên phía trước,Hồng Khôi ngước mắt lên nhìn. . . Khuôn mặt cô ta.
17 11h30 rồi mà windy vẫn chưa về nhà,anh có thể đi đâu được kia chứa,lâu nay chưa bao giờ anh như vật cả mặc dù nó biết trước đây thì chuyện này chắc chắn sẽ không có gì lạ.
18 Windy bước xuống lầu,đôi mắt sâu hơn,thâm hơn,và u tối hơn chỉ sau một đêm. Anh nhìn khắp nhà. . . đêm qua nó đã không về nhà. . . "có lẽ đang vui vẻ bên cạnh N.
19 Hồng khôi 1 mình lặng lẽ bước xuống phố,cô đang suy nghĩ gì đó,gương mặt đôi chút buồn,phảng phất nỗi cô đơn. hôm nay cô mặc thật đơn giản,chỉ là chiếc quần bò ngố và áo phông trắng,thay cho đôi guốc cao cả tỉ km là đôi dép lên có gắm những hạt sương nhỏ,mái tóc quăn quăn hạt dẻ được cô búi gọn lên tử tế,nhìn cô lúc này chẳng khác nào một "người bình thường như bao người bình thường khác".
20 Có 1 người con gái lặng lẽ bước đi trên hè phố. Rất nhiều người nhìn theo cái bóng dáng đó bởi vì cô thực sự đẹp. . . rất đẹp. Mái tóc mượt mà được tô điểm thêm bởi thứ nắng tinh khôi của mặt trời vào buổi sáng sớm.
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47