1 Mở đầu: Phạt Tôi nhìn chiếc xe Bentley màu đen dừng trước cổng phía Đông. Hiện giờ mới hơn tám giờ, là giờ cao điểm của trường học, liên tục có sinh viên ra ra vào vào cổng trường.
2 Trịnh Ngôn Kỳ và tôi là đồng hương, tuy không học cùng một trường đại học, nhưng khi đó, chỉ có tôi và cô ta tới thành phố A. Ngày đó, hai chúng tôi nắm tay nhau cùng đặt chân tới thành phố A, ngay cả quần áo cũng không phân chia, tôi còn tặng một nửa số quần áo mà ông bố nhà giàu mới nổi của tôi mua cho tôi, cũng ngây ngô nghĩ rằng đây là tình đồng hương mà người xưa thường nhắc tới.
3 Tôi đi đến đâu là trở thành tiêu điểm ở đó. Lúc này Trịnh Ngôn Kỳ nói nhiều với tôi như vậy, không làm người ta chú ý mới là lạ. Không phải tôi tự đề cao bản thân, chủ yếu là vì bộ quần áo tôi đang mặc tạo nên một sự đối nghịch rất lớn với cách trang trí ở đây.
4 Chương 2: Ngoài ý muốn - Ác Đêm xuống gặp mặt, ngày lên chia ly, như vậy mới không có nhược điểm. Trương Quốc Vinh, “Trắc diện” Khi tỉnh lại, trong phòng không còn một ai.
5 Đáng tiếc, con phượng hoàng vàng là tôi không nhổ ra lông vàng, kết quả còn vì tiền mà chạy ngược chạy xuôi. Trước khi đi làm xét nghiệm, tôi hỏi qua mẹ tôi xem trong nhà còn tồn bao nhiêu tiền.
6 Chương 3: Sa ngã – Sắc Không yêu sẽ không yêu, khó chống cự sẽ không chống cự. Mạc Văn Úy, “Nếu anh là Lý Bạch” Trong giây lát đó, tôi nghĩ đến con đường mà Trịnh Ngôn Kỳ đã chỉ cho tôi.
7 Nhưng dù sao Tần Thiệu cũng không phải kẻ biến thái như thế. Anh ta nhàn nhã nằm trên giường, nhìn tôi khoác áo choàng tắm, đứng ngây người giữa phòng ngủ như một con ngốc.
8 Chương 4: Chuyển biến - Kinh Biệt ly tam niên thất tái, Em vẫn đợi nơi đây, đợi một tình yêu không quay trở lại, Dù chờ đợi mòn mỏi thế nào chăng nữa cũng không đành lòng bỏ cuộc.
9 Chỉ chốc lát sau, nữ giúp việc nhà Tần Thiệu đã đi lên, nhìn thấy tôi ngồi bên giường vội vàng hoảng hốt nói: “Lô tiểu thư, ngài mau đứng dậy đi. ” Tôi ngạc nhiên, không hiểu nhìn cô ấy.
10 Ôn Khiếu Thiên cũng mặc một bộ đồ vàng nhạt, tôi nhìn anh đi vào sân bóng, thấy rằng ngay cả quần áo cũng là đồ đôi, nghĩ thế nào cũng thấy may mắn. Kết quả là người ta vừa bước vào, nghe tôi nói sân bóng này đã được tôi bao trọn, lập tức quay đầu bỏ đi không nói một lời, ngay cả câu hỏi vì sao cũng không có.
11 chương 5: Nhàn nhã – Chạm Nhân tình ở Hoa không nở Mùa xuân qua, phải đợi chờ. “Ánh trăng nói” – Vương Uyển Chi Một ngày sau, Tần Thiệu lại phái người tới đón tôi đi.
12 Chương 6: Gặp lại - Đau Tình cảm tìm kiếm người mẫu của nó, trang phục bày trong tủ kính, có rất nhiều người thích hợp, không có duy nhất. “Channel” - Vương Phỉ Khi tôi trở về bệnh viện đã là gần buổi trưa, Khúc Thế Thành giống như một con cừu chịu đói đã lâu, nhìn thấy tôi ngay cả sức để giương mắt lên cũng không có.
13 Hai chúng tôi ngồi sóng vai, tôi ngại bầu không khí quá nặng nề, nên nói: “Vì sao anh biết sinh nhật tôi?” Tần Thiệu thản nhiên liếc nhìn tôi: “Chuyện tôi biết còn khá nhiều.
14 Chương 7: Sưởi ấm - Hòa Không cần ta, ta không cần. Không yêu ta, ta không yêu. Dập tắt ngọn đèn, ngay cả hình bóng cũng không còn tồn tại. “Không yêu ta, ta không yêu” – Vương Phỉ Tôi cứ thế ở lại biệt thự của Tần Thiệu.
15 Tôi bỗng nhiên thoáng ngừng, tôi vừa nói “căn phòng của chúng ta” quá thuận miệng, thuận đến mức chính tôi cũng không tiếp nhận được. Có lẽ Tần Thiệu cũng ý thức được điều đó, ho khan một tiếng rồi nói: “Vậy cô muốn làm gì?” Tôi nghĩ ngồi không ở chỗ này chán muốn chết.
16 Tôi chậm rãi tắm cho nó, trong khi tắm phát hiện vài chỗ kết vảy, nghĩ có lẽ nó cũng là một con chó bị bắt nạt rất thảm. Nhìn thấy vậy, tôi lập tức định dùng tên mình đặt cho nó.
17 Chương 8: Hồi tưởng - Ấm Có một cơn mơ, dễ dàng tạo ra thêm một cơn mơ. Cho đến chết cũng không cảm thấy bất cứ nỗi đau nào. Thừa dịp xúc động đem đổi lấy cảm động.
18 Một giọt nước mắt lăn ra từ khóe mắt Ôn Khiếu Thiên, anh nói với tôi: “Anh nghĩ rằng em không bao giờ còn quấn quýt bên anh nữa. Trước đây anh đi tới đâu, em sẽ theo tới đó.
19 Ôn Khiếu Thiên vò tóc tôi, cười cười nói: “Vậy xin hỏi tổ chức, sự quan tâm nhân đạo bao gồm những cái gì? Là sờ gương mặt nhỏ nhắn này?” Anh vuốt ve mặt tôi.
20 Chương 9: Địa ngục – Sợ Tình yêu là từng đoạn từng đoạn dây rối, khiến cho những người có tình không thể nói lời tạm biệt. Châu Hoa Kiện, Tề Dự “Thiên hạ hữu tình nhân” Sau đó, bởi vì lang thang trong trường trong thời tiết lạnh, còn túc trực trong trại tập trung vi khuẩn như bệnh viện mấy đêm, tôi xuất hiện dấu hiệu cảm lạnh và nóng sốt mức độ thấp.