61 Đi xuống đường hầm, Tô Lưu Cảnh bằng tốc độ nhanh nhất lao ra trạm tàu điện ngầm, nhìn đồng hồ, còn không đến mười phút nữa là nửa tiếng, nhưng từ chỗ này đến Hình gia lại không hề ngắn, cho dù cô có đón xe tới cũng không kịp, huống chi bây giờ đang là lúc tan tầm, khó có thể tìm được một chiếc xe taxi nào không chở khách cả.
62 Giọng nói của anh chứa đầy nguy hiểm tựa như mãnh thú, khiến toàn thân Tô Lưu Cảnh run rẩy, theo bản năng muốn cách xa anh một chút, nhưng nửa người đều bị anh kiềm chế, nên không có khả năng nhúc nhích.
63 Toàn bộ cúc áo tung tóe rơi xuống đất, áo ngực cũng hoàn toàn lộ ra bên ngoài, vì bị ngấm nước mưa cho nên chiếc áo đã gần như trong suốt, lúc này do cô sợ hãi kêu lên mà trở nên dồn dập phập phồng, toàn bộ cảnh tượng xinh đẹp này đập vào trong mắt của Hình Hạo Xuyên khiến con ngươi của anh chợt co rút mãnh liệt.
64 Ngày hôm sau lúc Tô Lưu Cảnh thức dậy, đã gần đến buổi trưa, toàn thân đau như bị đánh, mỗi bộ phận đều đang kêu gào đau đớn kèm theo mệt mỏi. Từ trên giường giùng giằng ngồi dậy, theo cái chăn từ từ trượt xuống, thân thể trần trụi hoàn toàn bại lộ ở trong không khí, trên da thịt trắng nõn điểm những nốt xanh xanh tím tím, dễ dàng chứng tỏ rốt cuộc đêm qua đã xảy ra những chuyện gì.
65 Tô Lưu Cảnh ở trong hoa viên cắt sửa cành hoa mà thấp thỏm không yên, trong đầu không ngừng nghĩ tới chủ đề đang được bàn tán sôi nổi khắp thành phố. Tối nay chính là sinh nhật của Nam Cung Như, anh thật sẽ cầu hôn với cô ấy sao?Mặc dù cô không hiểu rõ lắm về giới thượng lưu, nhưng thủ đoạn dùng hôn nhân để liên thủ với nhau để giành kinh tế ích lợi lớn hơn tuyệt không phải là chuyện hiếm.
66 Tô Lưu Cảnh mặc trên người lễ phục sang trọng, không được tự nhiên ngồi ở trong xe, len lén đưa mắt đánh giá Hình Hạo Xuyên đang nhắm mắt dưỡng thần. Kể từ cái ngày tàn bạo cùng với nóng giận đó, đã sắp một tuần cô không thấy anh, bây giờ nhìn gần mới phát hiện người đàn ông này có chút xa lạ.
67 Tô Lưu Cảnh kinh ngạc nói: "Làm sao anh lại ở chỗ này?". "Này, tính toán ra, thì đây cũng lần thứ ba chúng ta gặp mặt, mà tôi vẫn chưa cho cô biết tên của tôi, thật đúng là sai lầm lớn.
68 Bị ánh mắt sắc bén như lưỡi dao của mọi người xung quanh đổ dồn lên người, Tô Lưu Cảnh cực kỳ hoảng sợ , cơ hồ muốn chạy trối chết, nhưng mà toàn thân lại cứng ngắc, không bước nổi một bước.
69 "Anh Hình. ". Nam Cung Như nhìn thấy Hình Hạo Xuyên bước lên sân khấu, thẹn thùng gọi một tiếng, nụ cười trên mặt vừa đúng, tựa như thiếu nữ ngượng ngùng khi đối mặt với người mình yêu, nhưng vẫn giữ được khí chất của một danh môn thục nữ cần có.
70 Không kịp tránh né, một cái tát thẳng cánh đã bay đến trên mặt, Tô Lưu Cảnh nhìn sắc mặt dữ tợn của Nam Cung Như trước mắt, đi theo cô ta còn có mấy người phụ nữ khác nữa, trong lòng thầm nghĩ không tốt.
71 Bên trong đại sảnh, bữa tiệc đang tiến vào cao trào, tiếng nhạc vang lên rộn ràng, giữa sàn nhảy náo nhiệt từng cặp đôi đắm chìm trong vũ điệu vui vẻ, áo váy tung bay giống như những đóa hoa nở rộ dưới ánh đèn rực rỡ, không chỗ nào mà không sôi nổi.
72 Kể từ ngày được Hình Hạo Xuyên đưa vào bệnh viện, đã qua ba ngày. Ngày hôm đó khi bị rơi xuống nước làm phổi bị úng nước, may mà kịp thời đưa đến bệnh viện, không bị để lại di chứng gì, nhưng do kinh hãi tột độ, liên tiếp phát sốt ba ngày, mê man li bì, cho tới sáng hôm nay nhiệt độ mới rốt cuộc hạ xuống.
73 "Con đã nhắc mẹ, chuyện này mẹ đừng có nhúng tay cơ mà". Hình Hạo Xuyên cố đè nén nói. "Mẹ. . . . . . mẹ làm cái gì?" Bên đầu kia điện thoại, mẹ Hình hiển nhiên chột dạ nhưng vẫn giả vờ hỏi lại.
74 Kể từ khi tin tức kia được phát ra ngoài, lúc cô không hề chuẩn bị, nên đã chịu một đả kích lớn khiến cho tinh thần vô cùng suy sụp. Trong mấy ngày này, cô không muốn đi ra ngoài một bước, nhốt mình ở trong phòng, tựa như muốn trốn tránh tất cả dư luận đang ầm ĩ ngoài kia.
75 Sau khi chào tạm biệt Tô Lưu Cảnh, Tống Dĩ Hinh mặt ủ mày ê đi ra khỏi quán cà phê, khổ não không biết nên giúp bạn mình như thế nào. Cô mơ hồ cảm thấy, Lưu Cảnh vẫn còn có chuyện gì đó đang gạt mình, chỉ là cô không muốn nói, cũng không muốn gặng hỏi, mà hình như Lưu Cảnh đã động tâm với Hình Hạo Xuyên rồi thì phải.
76 Cầm trên tay món quà nhỏ mà thư ký mới vừa mua được, trong chiếc hộp đóng gói tinh xảo là một sợi dây chuyền, mặt đá Swarovski màu hồng trong suốt lấp lánh, đây chính là kiểu dáng mà những cô gái trẻ thích nhất.
77 Thấm thoát đã đến giữa tháng mười, thời tiết đã trở lạnh, Tô Lưu Cảnh khoác áo vào, đi tới trong vườn hoa. Vết thương trên mặt vẫn còn hơi đau, trong đầu cứ quanh quẩn chuyện Hình Hạo Xuyên giận dữ ban sáng, cả người cứ như chìm trong bầu không khí hắc ám, làm cho lòng người sinh ra sợ hãi.
78 " Lập tức đi ra ngoài cho tôi!", lại bày ra dáng vẻ quật cường thế kia, cô không thể ở trước mặt anh ngoan ngoãn một chút sao? Vì cớ gì lại cứ muốn chọc giận anh?Tô Lưu Cảnh khiếp sợ nhìn anh chằm chằm.
79 Giữa trưa ngày hôm sau, Hình Hạo Xuyên lại phá lệ về nhà ăn cơm, làm cho thím Bình và đám người hầu phải chạy đôn chạy đáo đi chuẩn bị. Đây cũng là lần đầu tiên, hai người bọn họ cùng ngồi ăn cơm với nhau, Tô Lưu Cảnh thận trọng len lén đánh giá Hình Hạo Xuyên, người đàn ông này, lể cả lúc ăn cơm cũng ưu nhã giống như một vị Thân Vương chốn cung đình vậy.
80 Hình Hạo Xuyên liếc mắt nhìn Nam Cung Như đang giả bộ đáng thương, lại nhìn sự kinh ngạc trong mắt của Tô Lưu Cảnh, hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"Nam Cung Như tựa như "Đứng không vững", điềm đạm đáng yêu dựa vào người của Hình Hạo Xuyên nói: "Không phải Lưu Cảnh đẩy ngã em đâu, anh Hình, anh đừng nên giận cô ấy.