81 ' Rắc rắc ' Không khí vừa mới có chiều hướng tốt thì trong nháy mắt lại hóa thành số không, như một cái gương thủy tinh bể tan tành thành những miếng thủy tinh.
82 "Hô. . . . . . " Dùng sức hít một hơi, trong lúc vô tình Lăng Thánh Quân cùng Ngô Hiểu Dao anh mắt tràn đầy cầu khẩn luân phiên. ‘ Yên tâm đi, Thiên Ưng sẽ không làm tổn thương cô.
83 ‘ Pằng ’ một bạt tai nóng hừng hực tai rơi trên mặt Ngô Hiểu Dao, Trương Mẫn ở trước mặt của mọi người cáu kỉnh quát: "Tôi biết mà, xong rồi sao, ai bảo ngươi quyến rũ người ta, bị đuổi việc sao, đáng đời!"Ký túc xá to như vậy, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn Ngô Hiểu Dao lực bất tòng tâm, cô khát vọng ai đó có thể đến cứu mình, ai đó có thể xuất hiện mau đưa mình ra khỏi vùng nước sâu lửa bỏng.
84 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
85 Đôi tay bị giam cầm, da đầu bởi vì mới vừa bị kéo nên vô cùng đau đớn. Cầm thú! Cầm thú, cho nên hắn chính là cầm thú, lại đi đánh phụ nữ, hắn quả thật không phải là người mà! ! !Hai năm trước cô tận mắt thấy hắn đạp thủ hạ của mình hộc máu , hiện tại cùng lắm thì cô cũng bị hắn đạp chết, cũng không có vấn đề gì, bị hắn đánh chết dù sao cũng như bị.
86 Tay nhỏ bé ra sức giãy giụa ý đồ bảo vệ mình tránh bị hắn cởi quần áo, cũng không nhớ rằng mình đang bị hắn trói mà cho dù có làm như thế nào cũng không mở ra đượcBàn tay nhỏ bé nhục nhã nói với hắn.
87 Đột nhiên, ngón tay linh hoạt của Dạ Thiên Ưng dừng lại ở dây cài áo lót cô. Nhẹ nhàng như vậy, áo lót trên vai của cô liền trượt xuống. . . . . . Áo đã bị rộng mở, nếu là tại như vậy mà áo lót chảy xuống, liền thú vị.
88 Mình rốt cuộc là thế nào? ? ?Bản thân mình dần dần không rõ ràng. Rõ ràng Dạ Thiên Ưng hung dữ đối với mình. Tại sao mình dần dần cảm thấy không muốn kháng cự cùng chán ghét? ?Đây rốt cuộc là nguyên nhân gì à? ? Chẳng lẽ mình trời sinh chính là phụ nữ đê tiện thật sao? ? ?Cô không hiểu! Cô không hiểu tại sao dần dần không muốn kháng cự? ? ? ? ?Ngô Hiểu Dao không ngừng có cảm giác có điều gì đó không bình thường, Dạ Thiên Ưng say đắm thân thể của cô cũng rõ ràng cảm thấy cô có chút thay đổi.
89 Thân thể thướt tha càng giãy dụa sẽ càng vô hình mà đốt lên lửa nóng trong người của Dạ Thiên Ưng. Cô còn ngây thơ hoàn toàn không biết. Chỉ liên tục mấy động tác như thế, cô đã đẩy dục vọng của Dạ Thiên Ưng từ từ ‘ thức tỉnh ’.
90 Trách mắng, xấu hổ, khuất nhục, bàng hoàng cảm giác này nhanh chóng bao phủ toàn thân Ngô Hiểu Dao, ngay đêm đó đúng lúc Thiên Ưng vươn tay ra, cô khủng hoảng ngã người ra sau.
91 Đúng lúc này, quần áo đã sửa sang xong Dạ Thiên Ưng gần như dùng giọng ra lệnh giọng nói : "Nhớ những lời mà lúc trước tôi đã nói với cô. Còn nữa, nếu như cô nói từ chức, tôi cũng sẽ tìm cho ra nhà của cô đấy! !" Lời nói vô tình phát ra, hắn liền không quay đầu lại rời khỏi căn phòng làm việc.
92 Đứng ở ngoài cửa chờ lâu Lăng Thánh Quân trực tiếp rời khỏi phòng làm việc của quản lý bảo vệ, sau lưng Lăng Thánh Quân cau mày nhăn nhẹ, không hiểu dò hỏi: "Mặc kệ cô ta sao?"Mang theo một chút u tối.
93 Hai người đàn ông đi về phía bãi đỗ xe ngầm công ty, thay đổi địa điểm, tâm tình rơi vào buồn bực của Lăng Thánh Quân thoáng hồi phục lại. Khóe miệng hơi nhếch lên cười xấu xa, hắn bí hiểm chen lấn đến bên cạnh Dạ Thiên Ưng: "Đi đâu chơi hả? ?"Sao đoán được.
94 Xe chậm rãi dừng ở trong kho, chỉ một thoáng, trên gương mặt tuấn mỹ của Dạ Thiên Ưng lộ ra một chút phóng đãng không kềm chế được nở nụ cười. Cũng biết, dục vọng của hắn mới vừa bị đốt không có cách nào dập tắt có nhiều khó chịu? Mà nay, bên trong biệt thự hoa lệ này đang có bóng dáng mộtngười phụ nữ quen thuộc mà quyến rũ đứng ở cửa sổ trong suốt sát đất, chờ đợi Dạ Thiên Ưng trở về.
95 Nới lỏng cà vạt ở cổ, Dạ Thiên Ưng đưa đôi tay ra liền bế ngang Thước Tịch Dạ, hướng phòng ngủ lầu hai đi lên. . . . . . Dọc theo đường đi qua gian phòng, Thước Tịch Dạ không kịp chờ đợi Dạ Thiên Ưng cởi cà vạt ở cổ, áo sơ mi, đôi môi mê người càng thêm nhiệt tình hôn cổ hắn, gương mặt tuấn tú.
96 Thước Tịch Dạ khôi phục vẻ kiều mỵ thường ngày, cũng không tiếp tục hỏi tiếp, mà là đưa ngốn tay thôn dài nhỏ bé ra quét tới dục vọng dưới của hắn, thỉnh thoảng lặp đi lặp lại thỉnh thoảng trêu chọc nhẹ : "Không nên tức giận nha, Thiên Ưng, em hiểu biết rõ sai lầm rồi, hiện tại em liền bồi thường anh thật tốt, được chứ?" # đã che giấu #Thước Tịch Dạ chợt lóe lên tia mất mác thoáng chốc giọi vào con ngươi Dạ Thiên Ưng, hắn mơ hồ giống như ở trên người cô tìm được bóng dáng Ngô Hiểu Dao.
97 Đúng lúc Dạ Thiên Ưng từ từ rơi vào này dục vọng hoan ái. . . . . . ‘all this time i was wasting, hoping you would e around. ’ Điên thoại trong túi của hắn đột nhiên vang lên.
98 "Thiên Ưng nha. . . . . . " Song khuông mặt thoáng qua một tia ánh sáng rực rỡ đầy gian xảo , Lăng Thánh Quân cố ý nói chậm lại, nói ra từng chữ: "Có một ‘ cô gái ’ hiện tại đang ngủ say trong thang máy, ai nha, ai nha, tư thế ngủ của cô ấy mê người như vậy, chọc ta.
99 Chỉ thấy, Thước Tịch Dạ trần truồng nằm trên giường có chút sững sờ. . . . . . Có chút tràn đầy tức giận!Rốt cuộc là ai! Rốt cuộc là ai đoạt đi Thiên Ưng! ! ! ! ! Người phụ nữ nào lại có sức hấp dẫn lớn như thế đem Thiên Ưng trong lòng của cô cũng đoạt đi?Không cam lòng đáy lòng nỉ non tự vấn, tay nhỏ bé Thước Tịch Dạ nắm thật chặt quả đấm, trên mặt hiện đầy phẫn hận!Rời khỏi biệt thự hoa lệ của Dạ Thiên Ưng ý nghĩ đắm chìm trong một mảnh hỗn loạn, hiện nay chỉ sợ bất kì người nào chọc giận hắn, cũng sẽ dẫn đến kết quả chết không chỗ dung thân!Thật không biết cô gái kia có phải ngu ngốc hay không? ? ? Cho nên có thể ngủ ở trong thang máy? Hiện tại trời vừa chập tối, người của công ty lại ít , đây không phải là cô cố ý trêu chọc sắc lang sao?Xe thể thao lao vùn vụt như gào thét, hiện tại trong đầu Dạ Thiên Ưng đều chứa đầy hình ảnh Ngô Hiểu Dao, căn bản xua đi không được.
100 Từ trước tới nay, gương mặt đẹp trai này chưa bao giờ hiện lên vẻ cưng chiều đến như thế, ở dưới ngọn đèn đường yếu ớt, cằm của hắn nhẹ nhàng đặt xuống trán của cô ấy, xem ra cảnh này rất ngọt ngào và ấm áp.