61 Thang máy tiếp tục đều đặn và nhanh chóng đi xuống. Sau khi Ngô Hiểu Dao trả lời xong tên của mình, nhất thời cảm thấy không khi bên trong thang máy như loãng đi, chỉ âm thầm van xin, thang máy mau mau lên! Xuống lầu một mau một chút!Sao đoán được rằng.
62 "Đừng nóng vội, tỉnh táo lại, ngồi xuống trước. " Dạ Thiên Ưng bắt lấy cánh tay cô ở trong nháy mắt, trên mặt hiện lên dung nhan giống như thiên sứ lộ ra một chút nụ cười trấn an cô, liền lôi kéo Ngô Hiểu Dao lui về phía sau hai bước, cả người dựa vào vách sắt của thang máy ngồi xuống.
63 Ngô Hiểu dao vốn còn tràn ngập căng thẳng và hít thở không thông, nhưng sau câu hỏi kia của Dạ Thiên Ưng thì hoàn toàn tỉnh. Làm. . . . . . . . . làm.
64 "Anh. . . . anh tên gì, nếu anh tới đây nói lung tung, có tin tôi khiếu nại anh với công ty hay không?"Dường như cảm thấy lời thoại này đã sử dụng khi nào rồi, nhưng nghĩ lại vẫn không nhớ ra được, hình như trường hợp trước mặt cũng đã từng xảy ra ở nơi nào, có ký ức mơ hồ hiện lên trong óc của Ngô Hiểu Dao, nhưng không cách nào chắp vá đầy đủ.
65 Dạ. . . . . . . Dạ. . . . . . . . . DạSau khi nghe thấy tên này, thân thể Ngô Hiểu Dao càng hoang mang dữ dội. Cô ấy nhớ!Rốt cục cũng nhớ lại!Hèn chi, khi trước có người kêu anh ta là Thiên Ưng, tên quen thuộc như vậy.
66 Xong rồi, bây giờ chết chắc rồi. Ngô Hiểu Dao rơi vào địa ngục trong nháy mắt. Thì ra. . . . . . . Chỉ là mình không nhận ra anh ta, mà anh ta đã sớm nhận ra mình.
67 Dạ Thiên Ưng giống như vua chúa ban xuống mệnh lệnh, cả người Ngô Hiểu Dao rơi vào sửng sốt. Kêu mình nhắm mắt để làm gì? Không phải là mình. . . . . .
68 Nụ hôn đầu tiên?Câu nói này của cô vừa ngượng ngùng vừa tức vừa buồn bực, tiếng trách cứ trong tâm phát ra sau, Dạ Thiên Ưng vốn đang cầm chặt bàn tay của cô từ từ, từ từ buông lỏng ra.
69 Bên trong phòng giám đốcTrong phòng giám đốc rộng lớn mà yên tĩnh như thế, Lăng Thánh Quân thảnh thơi ngồi ở ghế làm việc. vừa xoay bút, vừa lại thản nhiên lộ ra nụ cười xấu xa: "Thiên Ưng, anh vừa mới làm gì với cô bé kia trong thang máy? Thú nhận sự thật đi!"Nói xong, anh ta như thẩm vấn tội phạm ngồi trên sô pha mà chất vấn Dạ Thiên Ưng.
70 Sau khi nghe nhân viên nói lại, mắt Lăng Thánh Quân chuyển một cái, suy ngh4i xem ai tới tìm mình. Như hoàn toàn quên mất uy nghiêm của bản than, hắn dùng sức vỗ xuống mặt bàn đùa cợt giống một thanh niên mới lớn: “Ha ha, cậu không cần nói, tôi đi hỏi cô ấy!” Nói xong hắn hứng khởi đi ra khỏi phòng làm việc.
71 Ách, nhìn nụ cười của Lăng Thánh Quân, cô cảm thấy người đàn ông này hình như cũng không lớn tuổi lắm. Hình như. . . . ngoài 20 sao?"Giám đốc Lăng, ta nhiều chuyện hỏi anh một câu riêng tư là anh bao nhiêu tuổi rồi?Chân mày nhíu một cái, hằng ngày, Lăng Thánh Quân ghét nhất người khác hỏi tuổi mình, hiện giờ, hắn chỉ đành lúng túng nói: "18.
72 'Chuyện tốt' khó tránh bị chặn đường, Lăng Thánh Quân vội vàng phân tán đi sự chú ý của cô: "Việc này, cô cứ tiếp tục. "Nhanh chóng khôi phục lại sự chú ý, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng rõ ràng là có chút xấu hổ.
73 Âm thanh trầm thấp lạnh lẽo này phát ra, thân thể Ngô Hiểu Dao không khỏi giật mình, trái tim càng giống như động cơ motor ‘ bùm, bùm ’ hăng hái nhảy nhót không ngừng.
74 "Cậu nên đem cô ấy giữ lại cho tôi mới đúng chứ!""Đúng! Anh nên giữ tôi. . . Cho. . . Hắn. . . . . . Mới. . . . . . "Ah ——-Chỗ nào đó có vấn đề? ?Cái này Lăng quản lý tại sao đột nhiên lại nói như vậy?Ngô Hiểu Dao mới vừa còn bộ dạng ‘ tiểu nhân đắc chí ’, trong nháy mắt lại trở thành gương mặt nghi ngờ.
75 ‘ Thánh Quân, chuyện về sau cậu biết nên phải làm sao rồi phải không? ’‘ Dĩ nhiên! ’Xong rồi, xong đời, hai người bọn họ thật sự là một phe, hơn nữa cái tên đó Lăng Thánh Quân còn rất nghe lời Dạ Thiên Ưng! ! !Thân thể mới vừa bình phục thân thể một lần nữa run rẩy, đôi mắt long lanh mở thật to nhìn chằm chằm bước chân của Lăng Thánh Quân đang hướng về phía mình: "Anh.
76 Nhược điểm lớn nhất của phụ nữ chính là vĩnh viễn không bao giờ có đủ sức lực để có thể đối địch lại đàn ông. Lăng Thánh Quân dễ dàng kéo cô vào trong phòng làm việc.
77 Mặc dù Ngô Hiểu dao còn nhỏ tuổi nhưng cũng rất lương thiện. Không rõ lắm về việc đại ca hắc đạo đã từng một tay che trời có cải tài quy chính hay không, những cũng hiểu được tính quan trọng của công việc.
78 Không khí trong phòng nháy mặt rơi vào quỷ dị. "Rốp, rốp" từng tiếng khớp xương tạo ra âm thanh lanh lảnh, cùng với gân xanh trên trán Dạ Thiên Ưng nổi lên, không thể nghi ngờ gì nữa, thiên sứ nhỏ bé đáng yêu này sắp bị ác ma chiếm đoạt tất cả.
79 A, tình thế trước mắt. . . . . . Một nha đầu nhỏ không biết nặng nhẹ đang 'ra sức' chọc giận ác ma kia phát huy tính cách quỷ dữ. Cuối cùng, chúa tể trận làm thịt này, ác má đang từ từ bộc phát tính ma quỷ trong cơ thể!"Ông chú già hèn hạ bỉ ổi này, quả thật là miệng đầy từ ngữ dơ bẩn!" Ngô Hiểu Dao dùng giọng điệu chọc tức mắng Dạ Thiên Ưng.
80 Câu nghi vấn này phát ra, con ngươi thâm thúy của Dạ Thiên Ưng chợt lóe sáng, ánh sáng sắc bén nhìn thẳng vao Ngô Hiểu Dao ở cách đó không xa, lạnh lùng nói: "Đồng nghiệp của anh nói cho anh biết, tôi thường ở trong thang máy quấy rối phụ nữ có đúng hay không? !"Hiểu rõ lực lượng của hắn rất mạnh, tâm sáng như gương, vừa nghĩ, cũng biết là ai ở trong này ‘ động tay động chân ’.