101 Sáng sớm, mặt trời dần dần lên cao rồi sáng hẳn, nhìn hai người đang thoải mái ngủ trên giường. Ngô Hiểu Dao trần truồng, thân thể mềm mại lõa lồ đang gắn thật chặt cùng cơ thể trống không của Dạ Thiên Ưng, dán sát ở chung với nhau.
102 “Ring ring ring” đột nhiên đồng hồ báo thức ở tủ đầu giường vang lên. Đó là do Dạ Thiên Ưng đã đặt đồng hồ báo thức từ trước, đã 8 giờ sáng rồi. Dạ Thiên Ưng vừa định tắt chuông báo thức lại bị Ngô Hiểu Dao tới trước một bước ….
103 Ngô Hiểu Dao lớn như vậy mà đây là lần đầu tiên cô đụng phải cái vật này của đàn ông, cô nhất thời cảm thấy vô cùng xấu hổ. . . . . . Ôi trời ơi, ai có thể xuất hiện cho cô một gậy, trực tiếp đánh chết cô đi thôi!Cô nhìn nhìn xuống chân mình, thẳng đến vị trí……….
104 Hôm nay, Ngô Hiểu Dao thật sự hận sự lựa chọn tối qua của mình. Tại sao cô có thể ngủ say như chết vậy chứ? Khiến tên ác ma Dạ Thiên Ưng này có thể thừa cơ ???Suy nghĩ một chút cô bị Dạ Thiên Ưng cởi quần áo, vậy nghĩa là cô bị hắn nhìn thấy hết rồi hả ?Tại sao lại như vậy, sao cô sống sờ sờ bị người khác bắt đi mà còn không có tỉnh dậy?Thật là không có tim không có phổi! ! !"Tại sao anh lại cởi quần áo của tôi ra? ? ? Tại sao anh lại ngủ bên cạnh tôi? ? Quan trọng nhất là tại sao anh cũng cởi quần áo của chính mình ra? ?"Cô giống như phát điên, dùng lời nói hung hăng phát ra khí thế, Dạ Thiên Ưng “ha ha” cười to, “Tôi thích cởi trần ngủ, tôi cho là cô cũng vậy.
105 Vừa nghĩ tới đó, cô càng thêm xấu hổ cùng tự trách, hoàn toàn không xứng đáng với hình tượng thục nữ gì đó, mở miệng nhỏ: "Oa —" liền khóc rống lên. .
106 Xong rồi sao, trợn tròn mắt gì chứ? Cô vẫn còn muốn xúc phạm người có quyền có thế sao? Đây không phải là tự tìm cái chết sao? ? Dạ Thiên Ưng bày ra một vẻ mặt thắng lợi, đem chăn trả lại cho cô.
107 Đi vào toilet khỏi phải nói Ngô Hiểu Dao rất hối hận khi mắng Dạ Thiên Ưng, cũng không phải sợ hắn đi vào đuổi giết mình, chính là. . . . . . Trong phòng rửa tay bàn chãi đánh răng cùng ly súc miệng chỉ có một bộ, như vậy là ý gì.
108 Nhìn chăm chăm khuôn mặt đang ửng đỏ của cô ấy, hắn nở nụ cười và ánh mắt từ từ chuyển sang sự dịu dàng, sự dịu dàng từ trước đến nay chưa từng có. . .
109 Chương 110: Chiếm tiện nghi trên tàu điện ngầm (1)Khóe miệng Dạ Thiên Ưng thoáng hiện một nụ cười đen tối, đồng thời khôi phục nét mặt trêu đùa nói: “Chừng đó tiền của em có thể đủ nuôi tôi sao? Còn có!" Lời nói hung ác phát ra, hắn đập mạnh tay xuống bàn "Em đừng cho rằng tôi nghèo túng, sẽ không còn sức để đối phó với em, nếu như em lợi dụng cơ hội để bỏ rơi tôi, tôi vẫn sẽ đến nhà tìm em như trước đây! ! ! !”Nghe thấy lời nói uy hiếp của Dạ Thiên Ưng mới tốt ra, vẻ mặt vừa thể hiện sự đồng tình mới đó của Ngô Hiểu Dao trở nên tức giận.
110 Đợi ước chừng khoảng mười phút tàu điện ngầm, rốt cuộc chờ cũng đến, đoán chừng cái mông Dạ Thiên Ưng cũng khiến người khác sờ chắc cũng không sai biệt lắm.
111 Dạ Thiên Ưng trước đó cùng với người đàn ông trung niên kia rõ ràng làm chuyện giống nhau, thậm chí so với kia người đàn ông kia còn ác liệt, tại sao hắn phải chánh nghĩa lẫm liệt trừng phạt người đàn ông kia đây? ?"Không tệ nha.
112 "Thánh Quân, vì sao cậu thích theo dõi tôi như vậy, về sau tôi tiến cử cậu làm vệ sĩ riêng cho tôi được không?"Đúng mỗi lần muốn đùa giỡn hắn một chút, kết quả Lăng Thánh Quân bị đem ra đùa giỡn, gương mặt không cam lòng.
113 Tranh thủ thời gian, Dạ Thiên Ưng không đi tới phòng làm việc của mình, mà sử dụng thang máy đi tới phòng làm việc của Lăng Thánh Quân. Sau khi hắn đi vào trong phòng, mọi người trong phòng giám sát kỹ thuật đều rối rít chào hỏi: “Chủ tịch”“Chào chủ tịch”Khẽ gật đầu, đẩy cửa phòng làm việc ra, hắn đi thẳng vào phòng giám sát.
114 “Hừ?” Vừa mới nghe xong, Dạ Thiên Ưng khinh thường hừ một tiếng, vẻ mặt chỉ thoáng qua một nét thâm trầm: “Có ý định phân chia chén canh hả?” ánh mắt khẽ híp lại, khoát tay áo.
115 Nhất thời, Dạ Thiên Ưng nghe lời này xong, vả mặt âm trầm chuyển sang tức giận cực độ!Bước nhanh tới trước mặt Quản lý Tôn, hắn giờ tay lên không ngừng đánh vào đầu Tôn quản lý: “Con mẹ nó, bảo ông ngoan ngoãn há mồm, ông nói mấy lời thối đó làm gì hả ! ! ! ! ! ! ? ? ?”Vốn là thấy trên đầu của Quản lý Tôn có nhiều máu rồi, bây giờ bị Dạ Thiên Ưng đánh như thế này, trước tiên đừng nói đến khuôn mặt kinh tởm của hắn, chỉ thấy ống quần của Dạ Thiên Ưng bị những vết máu văng lên bám dính trên đó, nhưng cảnh này chắc còn kéo dài.
116 "Ba ngày sau, bắt đầu chính thức tiêu diệt thế lực của băng nhóm Sơn Khẩu Nhật Bản , khiến cho bọn chúng không còn địa bàn mà hàng dưới trướng của ta! ! !"Muốn chia chén canh của Dạ Thiên Ưng hắn? Cũng không có cửa a! ! !A, Dạ Thiên Ưng hắn thật ra thì đã sớm có ý định nuốt Nhật Bản Sơn Khẩu băng nhóm có thế lực kia rồi, chẳng qua khổ nỗi không có cớ đẻ tiêu diệt nó thôi, hiện nay lấy cớ này, hắn hoàn toàn có thể thuận lợi diệt sạch bọn họ! Hơn nữa ngay cả một chút xương thịt cũng không chừa mà nuốt sống! ! !"Ba ngày này?"Hàn Tuấn Hi lạnh lẽo hỏi xong, không đợi Dạ Thiên Ưng đáp lời, ngồi ở trên ghế sa lon Lăng Thánh Quân liền cười xấu xa nói: "Ba ngày này Thiên Ưng liền tha hồ mà tán gái thôi!"Lông mày cau lại, không đợi Dạ Thiên Ưng nổi giận, thân là anh trai Lăng Thánh Long liền hung hăng cho em trai một cái liếc mắt: "Thánh Quân, cẩn thận Thiên Ưng cắt đầu cắt lưỡi của ngươi! ! ! !" 14967626Hắn đây là muốn cảnh cáo em trai của mình, cho dù có hiểu biết rõ ‘ quân địch ’ nghĩ cái gì, cũng không thể nói.
117 Trương Mẫn tức giận căm phẫn hướng cao tầng thang máy đi lên, vươn tay nhấn nút thang máy, từ từ chờ đợi hạ xuống bên trong thang máy Ngô Hiểu Dao xuất hiện! ! ! ! !‘ Ding dong ’ một tiếng, thang máy như dự đoán dừng lại, Trương Mẫn đứng ở trước cửa thang máy trước nắm chặc hai quả đấm, cau lông mày lại, lúc thang máy mở ra, ‘ vèo ’ một tiếng liền tiến vào.
118 "Chủ Tịch Dạ. ""Chủ Tịch Dạ. "Dạ Thiên Ưng kịp lúc xuất hiện, đem Ngô Hiểu Dao ôm chặt ở trong ngực, mọi người thấy vậy trái tim hơi bị căng thẳng, vội vàng chào hỏi hắn, càng dọa cho Trương Mẫn sợ đến toàn thân không ngừng run rẩy lên: "Dạ.
119 Cô bé ngốc này rốt cuộc cũng khóc rồi, làm cho quần áo trên người Dạ Thiên Ưng đều là nước mũi nước mắt, thật khiến người ta lo lắng. “All this time I was waiting, hoping you would e around.
120 Rời phòng làm việc, cô gái này vốn là muốn tìm đồng nghiệp hỏi một chút thông tin, có phải bọn họ cũng về trễ như vậy không, nhưng hình như các đồng nghiệp đều đi nghĩ ngơi hết cả rồi.