161 "Câu chuyện vừa rồi chẳng qua chỉ nói vui trong khi học, nghe hiểu cũng tốt mà không hiểu cũng được, không vấn đề gì, các trò không nên suy nghĩ quá nhiều.
162 Thời gian là buổi chiều, đi qua con đường trong khu phố cạnh sông Tần Hoài, thấy khắp nơi đều là người đi đường, đầu xuân là lúc tuyết tan, thương lữ bắt đầu lui tới, ghé qua ghé lại thành Giang Ninh.
163 - Ngày thường ở vương phủ, sớm nghe tài danh của Lập Hằng, tiếc là lần tụ hội trước Lập Hằng lại không tham gia, không có duyên gặp gỡ, tại hạ thật tiếc nuối.
164 Ninh Nghị đeo bọc vải dài kia đi từ trong phòng ra thì đại sảnh truyền đến tiếng đàn sáo, sự rối loạn hoặc phải nói là hỗn loạn trong lòng lại không có manh mối.
165 Tiếng người la hét, kêu rên vang lên ở bốn phía, trong tửu lâu này ồn ào huyên náo như nổ tung. Nhưng ở trong này thì e là không ai có thể nắm bắt được toàn bộ chuyện này.
166 Ánh đao múa may đánh thẳng tới phía trước, tên quý công tử kia vẫn không quên quay đầu hét lên để hai tên đồng bạn bắt lấy Tần Tự Nguyên trước. Ninh Nghị cầm Đột hỏa thương trong tay, tay kia đã lấy Hỏa chiết tử, nhưng nhất thời lùi lại vài bước nên không cách nào châm lửa cho thương được.
167 Tiểu viện ở Tô phủ. Vào đêm, ngọn đèn lay lắt trong phòng, dưới mái hiên, sân nhỏ thoáng yên tĩnh đi sau niên quan, tối nay lại trở nên náo nhiệt. Bắt đầu từ sau bữa tối, không ít người lục tục đến đây ngồi một hồi rồi lại rời đi.
168 - Sáng sớm nào cũng đến, thư sinh này là ai, thoạt nhìn cũng không giống như là bình thường lui tới đơn giản như vậy. - Năm ngoái từng điều tra nhưng chưa hề có tin tức gì?- Nhiếp Vân Trúc kia sau khi hoàn lương, rất ít qua lại cùng nam tử xa lạ, dù là thân quen hay xa lạ, cũng đều hết sức gọn gàng chặt đứt quan hệ, quả thật chưa từng tra được sự tồn tại của thư sinh này.
169 Tháng hai Nông Lịch, xuân sắc tràn ngập, hai hàng liễu bên bờ sông Tần Hoài dạt dào ý xuân múa bay trong gió. Sáng sớm ngồi trên tửu lầu ngay phố xá sầm uất đầu đường, thường thường có thể thấy cách đó không xa người đi đường qua lại tấp nập trên phố Cát Tường.
170 Liêu cẩu ức hiếp Võ triều, lẻn vào Trung Nguyên ám sát mệnh quan triều đình. Hôm nay Giang Ninh có thể nói rõ việc này, đại khái cũng là chỉ vụ ám sát phát sinh tại Trúc Ký.
171 - Vì sao bộ khoái lại theo dõi Lập Hằng? Hay là xảy ra chuyện gì?Trăng sáng lờ mờ, thanh âm của Khang Hiền từ trong phòng vọng ra, Chu Bội ngồi ở dưới cửa chăm chú lắng nghe, trong lòng vị tiểu quận chúa trẻ tuổi này sớm đã vô cùng tò mò với vị sư phụ của mình rồi.
172 Lúc này đã là trung tuần tháng hai, trời bắt đầu có mưa. Từ giờ tới tiết Thanh Minh còn một đoạn thời gian ngắn, những cơn mưa xuân tuy lạnh nhưng lại tẩy sạch bầu không khí, thế giới dường như trở nên trong suốt.
173 Căn nhà mà trước đây Ninh Nghị ở, nằm trong một con hẻm nhỏ ở phía bắc thành Giang Ninh. Căn nhà có diện tích không lớm, cũng không được xưng là tổ trạch của Ninh gia.
174 Ánh mặt trời xen qua những kẽ hỡ của tán cây, chiếu thẳng lên tảng đã đặt trước cổng nhà, nó cũng khiến nụ cười cùng hình dáng của ba người nhuộm chút ánh vàng kim, từ xa nhìn lại thì nghiêm nhiên sẽ thấy trong ý xuân dạt dào trong tháng hai, lại có cảnh tượng vui vẻ giữa bằng hữu cũ gặp lại.
175 Đào bắt đầu chớm nụ xuân, dương liễu buông rũ xuống mặt hồ. Ở bên bờ sông Tần Hoài, tiểu viện ở trong ngõ Ô Y cũng đón thêm vài vị khách vừa mới tới.
176 - À, chỉ gặp được một người quen cũ trước đây thôi. Ánh tà dương bắt đầu chiếu xuống khắp thế thế gian, trong phòng nhỏ ven sông, cây bút trong tay nữa tử hơi ngừng lại một chút, sau đó lại tiếp tục uyển chuyển di động.
177 Ngọn đèn dầu lay nhẹ, bữa tiệc rượu không thể coi là rất phong phú đã đến hồi kết thúc, nhìn thấy dầu trong ngọn đèn dầu đã đốt đến phần cuối, Tiểu Thiền thêm vào một ít, lại vặn tìm đèn lên, làm cho ngọn đèn càng thêm sáng ngời.
178 VÙ- A. - PhạchTiếng gió dường như phấn kích thêm, trường đao bị đại hán da đen phẫn nộ gầm lên vung tay đập mờ, bao cổ tay bằng sắt giao kích với phong đao, mạnh đến nỗi phát ra những tia lừa, ánh đao bay về đỉnh miếu, trong miếu đố nát, ngọn lừa bị kích lay động điên cuồng, xoay tròn, bên trong miếu đen mịt, bụi bậm và sức gió dường như đang cuốn một bóng người tiến vào, Cự hán da đen quay người lại, trong những âm thanh ầm ầm vang lên trong không trung, ánh sáng trong miếu đồ nát tối sầm lại, bóng dáng của hai đạo nhân phản chiếu trên tường đánh nhau kịch liệt, người đến mang theo tư thế dữ dội cùng nhuệkhí xông lên, trong nháy mắt đã đánh ra bốn quyền với Cự Hán đó, khiến cho Cự Hán đó phải lùi ra sau một bước, đợi khi những người ở trong ngôi miếu đồ nát phản ứng lại, thì Cự Hán đó đã bị đánh trúng một quyền, lộ ra sơ hở, người xông vào toàn thân dường như vừa thu vừa phóng, làm ngay trước người Cự Hán đó nổ tung!Chiêu thức cương mãnh nhất của quyền thuật Ba Tử cố đại là Thiếp Sơn Kháo!Gió như hổ rống, nhìn lướt qua những ngọn núi tràng trùng đêm mịch phía dưới, hướng về phía tụ hợp các thần miếu cũ nát.
179 Sáng sớm lúc tỉnh lại, trời bên ngoài vẫn còn tối, một con thuyền hoa trên mặt sông bên ngoài lầu nhỏ đi tới, ngọn đèn mơ hồ. Lúc này người trên thuyền hoa đều đã ngủ, nhưng lắng tai có thể nghe thấy một tiếng nhạc rất nhỏ, cũng không ai biết lúc này còn ai đang gảy đàn.
180 Chuyện có liên quan đến Lý Sư Sư, cuối cùng thì đã quyết định là trước Thanh Minh hai ngày sẽ tổ chức hội Đạp thanh ở ngoại ô Giang Ninh. Lần tụ hội này trên danh nghĩa đương nhiên không phải là do Lý Sư Sư mời khách, mà là một vị tên là Trần Lạc Nguyên ở Giang Ninh khởi xướng, mời một nhóm tài tử giai nhân ra ngoài thành Giang Ninh dạo chơi.