61 Edit: Ice QueenBeta: Hoàng Nhạc LăngLần trước ở bệnh viện khi hắn nhìn thấy cô khóc, cảm giác lúc đó cùng hiện tại. . . Rõ ràng là không giống với bây giờ!Khi đó là tức giận, nhưng bây giờ là.
62 Mẹ đừng khóc! ! !Bốn chữ vô cùng đơn giản ,nhưng lại khiến toàn thân Hàn Tử Tây đều cứng lại rồi,thật lâu mới phản ứng lại: "Bất Hối. . . "Bất Hối mỉm cười nói: "Thì ra dì Tây Tây chính là mẹ của con"Bé cười vô lực, trông thuần khiết như thế.
63 Mộ Cẩn Du ngủ rất tốt nhưng lại cảm giác được ở tim có một hồi đau nhức kịch liệt. Mấy ngày hôm trước, cô thật sự đã vào bệnh viện, không phải sức khoẻ cô đều tốt sao, có cái gì mà đột nhiên lại đau như vậy.
64 "Đông. . . "Âu Dương Lâm đụng đổ chén nước trước mặt, bởi vì cách Âu Dương Di vô cùng gần. cho nên có không ít nước chảy lên quần áo của Âu Dương Di. Có lẽ là tâm tình của cô đang rất tốt, chỉ lấy khăn giấy lau lau quần áo, sau đó đứng dậy vỗ vỗ vai hắn.
65 Hắn vốn không cho rằng lừa gạt bao lâu sẽ mang cái nón xanh nhỏ này trở về, đương nhiên không phải là vì muốn cho tất cả mọi người biết hắn đội nón xanh trên đầu, dù sao người biết rõ quan hệ giữa hai người,cũng chỉ có vài người!Một là để kiềm chế Hàn Tử Tây, hai là.
66 Đi theo phía sau Sở Trạm Đông là một đám người, có trợ lý, có bí thư, đặc biệt còn có Cố Tử Mạch, dường như mới làm xong việc từ bên ngoài trở về. Bộ quần áo hắn mặc trên người chính là được đặt may riêng, câu nói “Hạc giữa bầy gà” rõ ràng là đang miêu tả hắn vào lúc này.
67 Ngàn vàng cũng khó mua được sự thật. Nếu như bà biết sớm một chút, thì bà tuyệt đối sẽ không vì lo sợ cháu nội chết sớm giống con trai bà mà đi nghe lời của đám thầy bói để Tử Tây làm con dâu nuôi từ bé.
68 Sở Trạm Đông nhập viện rồi đến Hàn Tử Tây bị cảnh sát bắt với tội danh dùng súng hành hung người khác. Tuy rằng Sở Trạm Đông đã bị thương, nhưng vẫn chưa trúng chỗ quan trọng, nếu không phải vì che chở cho bà nội, hắn có thể hoàn toàn không bị hao tổn một tí gì.
69 Trong lòng Cố Hạ cực kỳ thấp thỏm, cái mà cô đang đánh cược chính là mạng của mình và Hàn Tử Tây. Dù sao mạng của cô chính là do Hàn Tử Tây cứu, hôm nay cô ấy gặp nạn, cô có liều cái mạng của mình cũng muốn cứu cô ấy, cùng lắm là chết cùng cô ấy thôi.
70 Hàn Tử Tây tự sát!Cố Tử Mạch gọi điện thoại đến! Hàn Tử Tây đã cắn lưỡi tự sát!Lúc phát hiện, máu đã chảy thành sông, đang trong tình trạng hấp hối! Sau khi trải qua cấp cứu, không cứu được.
71 Sở Trạm Đông nhìn qua thì trông rất bình tĩnh, nhưng nếu mọi người để ý kĩ thì ai cũng có thể nhận ra, hắn hoàn toàn không bình thường!Thật là khó chịu!Từ trước tới nay hắn không bao giờ làm thêm giờ, vậy mà hiện tại, đi làm đúng giờ lại không có về sớm, thường làm đến tối khuya mới rời đi.
72 Lúc đang sửa sang lại di vật của Hà Tử Tây, thì hắn đột nhiên thấy một quyển sổ đã ố vàng được giấu dưới gầm giường. . . Đúng là sau khi hắn xem xong, vì sao lại không có cảm giác gì đây?Mặc dù là một quyển sổ đầy đủ, đều ghi chép lại những chuyện có liên quan đến hắn, nhưng là như vậy thì có thể nói rõ cái gì?Giải thích rõ là cô yêu hắn?Làm sao có thể!Yêu hắn mà lần đó không phải lần đầu tiên của cô?Nếu yêu hắn sao còn cùng Âu Dương Lâm làm loạn?Nếu thương hắn sao còn cùng người khác sinh ra tiểu nón xanh?Đây không phải là tự tát cho mình một bạt tai sao?Hối hận cái rắm, hắn tuyệt không hối hận!Tuyệt đối không!Tất cả đều tại cô gieo gió gặt bão, cùng với hắn có quan hệ gì đâu!Hàn Tử Tây, mười sáu năm, rốt cục hiện tại cô đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của tôi, đây thật đúng là ngày tốt lành đáng giá để ăn mừng!Uống chút rượu ăn mừng một tý tốt lắm!Sở Trạm Đông liền đi xuống hầm rượu.
73 Hai năm sau!“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, tôi lo lắng quá!” Cô gái thứ nhất vừa che ngực vừa nói, giọng điệu rất khẩn trương. Cô gái thứ hai đẩy một quyển tạp chí tới trước mặt cô, chỉ chỉ vào bìa quyển tạp chí nói: “Ừ, cô dùng hai mắt của mình nhìn kỹ người đàn ông này, trong nháy mắt cô sẽ cảm thấy nhiệt huyết dâng trào.
74 Hàn Mộc Tâm gõ vang cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, chờ thật lâu nhưng không ai trả lời. Bên trong Phòng thư kí cũng không có người!Có lẽ giám đốc đi ra ngoài, Hàn Mộc Tâm nghĩ vậy, xoay người.
75 Hàn Mộc Tâm dừng bước, hỏi: "Còn có chuyện gì sao?"". . . "Đúng vậy, người ta đã cảm ơn, hắn lại gọi lại, chẳng lẽ nói, cô nói cảm ơn thật không có thành ý, không chấp nhận được.
76 Nếu đứa bé kia không phải là. . . Thì không biết Sở Trạm Đông có thể đồng ý giữ lại đứa con này hay không?Vấn đề này, mấy tháng nay hắn đã hỏi qua chính mình không biết bao nhiêu lần, cũng bởi vì hắn sắp ba mươi tuổi rồi.
77 Tổng giám đốc muốn kết hôn!Tổng giám đốc có con!Không biết tin tức từ đâu truyền ra, tóm lại trong lúc nhất thời cả HC thậm chí cả B thị đều náo loạnSở thiếu kết hôn, còn có con….
78 "Tất cả tài liệu về Hàn Mộc Tâm đều ở nơi này!"Cố Tử Mạch giống như đem thông tin mười tám đời nhà Hàn Mộc Tâm đều đào lên, giao đến trước mặt Sở Trạm Đông.
79 Đáp lại lời cô không phải là lời đồng ý cho cô đi ra, cũng không phải tiếng “Hừ” lạnh lùng, mà là…Im lặng…Sở Trạm Đông vẫn không lên tiếng trả lời, điều này làm cho Hàn Mộc tâm không biết phải làm như thế nào cho phải.
80 Cô nam quả nữ, nếu như cô không mặc quần áo thì sao đây?Cô có thể nghĩ rằng hắn có mưu đồ bất chính với cô không?Xoay người lần nữa. . . Đợi chút!Lâu như vậy cũng không thấy có tiếng động nào phát ra, sẽ không phải.