21 Từ Lộ là không tín nhiệm, Hàn Tử Tây xem như là đã được lĩnh giáo qua. Vốn là cô và Âu Dương Lâm có mối quan hệ rất thuần khiết so với nước tinh khiết còn muốn thuần khiết hơn, những ngày này cô nghe đồn bậy bạ nên có ác cảm với hắn, trong phòng khám những người kia, bây giờ cứ như vậy gọi cô Hàn Tử Tây.
22 Một màn này vốn rất là bình thường, nhưng khi vào trong mắt người đang đứng ngoài cửa, lại thành. . . một đôi gian phu dâm phụ không biết xấu hổ!Có phải ba ngày nay, cô đều ở cùng một chỗ với người đàn ông này hay không?Khi nghĩ tới khả năng này rất có thể xảy ra, hai tròng mắt Sở Trạm Đông trở nên âm trầm vô cùng, khẽ híp lại, dưới đáy mắt hiện lên vẻ xơ xác tiêu điều, nhưng rất nhanh đã biết mất.
23 Không những Từ Lộ bị kinh sợ, mà Hàn Tử Tây còn sững sờ ngây ngốc ngồi tại chỗ!Trong lúc cô đang ngây ngốc, thân thể đột nhiên bị hắn mạnh mẽ ôm dậy từ trên giường.
24 Tôi cũng chưa từng nghĩ muốn Tiểu Tây cảm tạ, tôi vì Tiểu Tây làm hết thảy, đều là vì cam tâm tình nguyện!Lời nói, của Âu Dương Lâm giống như đang thổ lộ, nhưng lại nhận được tán thưởng của Sở Trạm Đông: "Hiện nay, muốn tìm người có bản lĩnh giống như của Âu Dương tiên sinh, chỉ sợ là tìm không được mấy người, chỉ tiếc.
25 Chỉ mới có ba ngày, cho dù đã dùng kim may lại, nhưng miệng vết thương cũng chưa có khép lại hoàn toàn, hiện tại bị ngâm trong nước nóng, làm cho cô đau đến tận xương tủy!Quả nhiên là Sở Trạm Đông, không có tàn nhẫn nhất, chỉ có tàn nhẫn hơn, nhất là đối với Hàn tử Tây cô!Nhưng đau đớn này cô vẫn còn có thể thừa nhận được, dù sao từ nhỏ đến lớn những việc như vậy đã bình thường như ăn cơm, nhưng là mặc dù tự nói thầm trong lòng, cô vẫn cảm thấy sắp hít thở không được!Hàn Tử Tây cảm thấy mình quả thật không có tiền đồ, đã nói là không sao, nhưng nỗi đau tận xương cốt này, lừa gạt được người khác, không gạt được chính mình.
26 Ra khỏi phòng tắm,Hàn Tử Tây lập tức gọi điện cho Cố Hạ. Một khắc khi nghe được tiếng nói quen thuộc, lòng cô đang thấp thỏm,mới xem như hoàn toàn để xuống.
27 Hàn Tử Tây cảm thấy giấc ngủ này vốn trước đây chưa từng thoải mái như vậy, cánh tay vốn đau đớn, nay lại vô cùng tốt giống như tinh thần cô được nghỉ ngơi đầy đủ vậy, không còn đau đớn gì nữa, rõ ràng rất thần kỳ.
28 Tập đoàn HC. . . Không chỉ bởi vì ở B Thị này là nơi tập trung nhiều tập đoàn lớn, mà ngay cả những cao ốc chuyên xử lý việc công cũng đều trở thành tiêu chí xây sựng của cả B Thị.
29 Xem như Hàn Tử Tây ở HC cũng là một người nổi danh!Cô vốn chỉ mới vào công ty không đến nửa năm, từ một nhân viên nhỏ của bộ phận hạng mục không có danh tiếng gì, vậy mà lại thành thư kí riêng của tổng giám đốc!Quan hệ của cô với người trong cùng bộ phận hạng mục cũng không tệ lắm, bây giờ thấy, cũng là sau khi lá mặt lá trái khen một hồi, lại ở trong toilet nói xấu sau lưng.
30 "Tiểu Tây, tôi biết rõ tôi gọi em như vậy là rất thất lễ. . . " Âu Dương Lâm nói: "Nhưng thật là tôi muốn trở thành bạn bè với em, mặc dù chúng ta biết nhau thời gian ngắn, nhưng tôi là cảm thấy mới quen đã thân! Em đừng hiểu lầm, tôi không phải là ý tứ kia, tôi.
31 Cả người Hàn Tử Tây được bao trùm bởi một loại hơi thở nam tính không hề xa lại!Một cách tự nhiên, thấm vào ruột gan, rồi lại. . Đại khái động tác vừa rồi vô cùng lớn, Hàn Tử Tây cảm giác đầu mình có chút mơ hồ, nhất là khi đối mặt với đôi mắt tựa như thanh tuyền kia.
32 Đinh ----Điện thoại di động truyền đến âm báo tin nhắn. Sở Trạm Đông đang đi họp, nghe thấy tiếng chuông, vội vàng mở ra. Hắn cho là kết quả điều tra của Cố Tử Mạch.
33 Xác thực là phát sinh đại sự, thời điểm Cơ Ngô Lê chứng kiến một màn kia thì cứ cho là mắt mình bị mù rồi!Quần áo trên người Âu Dương Lâm đã thoát hết chỉ còn lại một cái quần đùi, cùng với Hàn Tử Tây quần áo không chỉnh tề lộ ra một nửa, một đám người đến đây mà hai người kia giống như không nhìn thấy bọn họ, vẫn còn khí thế hừng hực triền miên ở trên giường.
34 Cơ Ngô Lê đem video quay được sau đó đưa cho Sở Trạm Đông. Kỳ thật hắn cũng biết, đây là việc nhà của người khác, hắn không nên ngó đến. Nhất là đem một màn vừa rồi quay lại cho Sở Trạm Đông xem, không phải là chuyện hắn nên làm.
35 Sở Trạm Đông từ trong túi quần lấy ra một hộp gấm màu đỏ, sau đó nắm lấy tay của cô, đặt chiếc hộp vào trong lòng bàn tay cô khiến cô sững sờ. Cái hộp này nhìn quen quen, đây không phải là…“Mở ra xem một chút!” Sở Trạm Đông nói với cô.
36 "Sở Trạm Đông, em còn muốn mặt mũi hay không, em không muốn, nhưng Sở gia còn muốn!" Sở Bích Đình tức giận, ngay cả hình tượng cũng không thèm để ý lớn tiếng gầm thét.
37 Một tuần sau đó, cô ba của nhà họ Sở cũng tự mình thực hiện, thật sự là tận hết sức lực thi hành khảo nghiệm mà Sở Trạm Đông ra lệnh. Cung tâm kế, gián điệp, cho dù một ngày Hàn Tử Tây cũng không nhàn rỗi.
38 Đã nói có cơ hội tốt như vậy, Sở Bích Đình chắc chắn sẽ không thể nào buông tha nó. Còn không phải đã đến lúc rồi sao!Mới vừa đi tới chân núi, còn chưa kịp thở một hơi, Hàn Tử Tây đã nghe thấy tiếng động cơ gào thét từ xa truyền đến, ngay trước mặt nàng là một chiếc BMW, cùng một loại xe với chiếc xe năm đó, mà ngay cả biển số xe đều y hệt!Sở Bích Đình – cô ta đây là muốn khiến cô nợ máu phải trả bằng máu đây mà!Mặc dù cô quả thật có tội, nhưng là bây giờ cũng không phải là thời điểm cô trả nợ!Việc đã đến nước này, cũng không có chút băn khoăn nào, Hàn Tử Tây lợi dụng thời điểm xe dừng trước mặt, nhanh chóng quay người chạy đi.
39 Sở thích của Lạc Vân Khuynh chính là phi tiêu, mà Sở Bích Đình yêu hắn như vậy, cho nên cô cũng đã từng âm thầm học qua. Cũng may thiên phú của cô không tệ, lại còn là người đứng thứ hai tại cuộc thi tài của trường năm ấy, mà người đứng đầu tiên đương nhiên là Lạc Vân Khuynh.
40 Sở gia, người nào Sở gia?Tuy họ Sở ở B thị không thiếu, nhưng nghe người phụ nữ này nói, giống như là cánh cửa của Sở gia không hề thấp. Ngưỡng cửa Sở gia cũng không thấp, cũng chỉ có.