1 CHƯƠNG 1
Chiêu Tài nằm sấp trên hàng rào giậu, cái đầu tròn vo kề sát nhánh cây, mặc kệ khuôn mặt bị ép đến mức biến dạng. Cái mũi xinh xắn của hắn giật giật, đôi mắt của kẻ trộm xuyên thấu qua khe hở của nhánh cây mà nhìn vào bên trong.
2 CHƯƠNG 2
Đã buộc dây đỏ, cũng đã lập lời thề, Tiễn Cơ không sợ Chiêu Tài chơi xấu mà bỏ trốn, hai tay ném một phát, quăng Chiêu Tài xuống đất.
Chiêu Tài vững vàng đáp bốn chân trên mặt đất, nâng lên móng vuốt để gãi gãi cần cổ, hắn vẫn không quen trên cổ vô duyên vô cớ lòi ra thêm một cái gì đó.
3 CHƯƠNG 3-4
Chiêu Tài đứng trước nhà của Phó Quyền, hai tay co lại rồi cào lên cánh cửa, âm thanh kén két làm cho người ta sởn gai ốc.
Phó Quyền bị tiếng gõ cửa đặc thù làm cho da đầu run rẩy, ngay cả sách cũng không kịp buôn mà đã vội vàng chạy đi mở cửa.
4 CHƯƠNG 5-6
Cơm nước xong xuôi, không cần phải nói, bát đũa là do Chiêu Tài đi rửa.
Giữa đường làm vỡ hết một cái bát, làm cho Tiễn Cơ tức giận đến mức nhéo cái lỗ tai mèo của Chiêu Tài rồi mắng hắn, “Ngốc nghếch.
5 CHƯƠNG 7-8
Chiêu Tài cầm theo thùng đựng cá, cùng Tiễn Cơ đi hết nửa canh giờ mới đến chợ.
Các quầy hàng trên đường đều đã quy định trước, Tiễn Cơ sớm nhìn trúng một vị trí, hắn đã bày bán ở nơi này khá lâu, người khác biết là chỗ của hắn nên không có ai tranh giành.
6 CHƯƠNG 9-10
Sau một tiếng tru tréo, ngoài phòng rốt cục trở nên yên tĩnh, nhưng Tiễn Cơ nằm trên giường lăn qua lộn lại cả buổi mà vẫn không ngủ được.
7 CHƯƠNG 11-12
Vừa đi vừa nói chuyện, một người một mèo bất tri bất giác đi đến bờ sông.
Chiêu Tài từ trên vai của Tiễn Cơ nhảy xuống, hắn trốn dưới bóng râm ấm áp, hai chân đào đào xuống đất.
8 CHƯƠNG 13-14
Chiêu Tài mặc kệ thật giả, trong lòng đã tính kế sẵn sàng, nếu khó ăn thì sẽ đưa tất cả trứng cá cho Tiễn Cơ ăn, hắn đè lên bụng cá, nơi đó rất phình, khẳng định là có rất nhiều trứng cá, cũng đủ để Tiễn Cơ no bụng.
9 CHƯƠNG 15-16
Đầu cá cần phải nấu trong chốc lát, Tiễn Cơ đi qua rồi mở nắp ra để xem tình hình, phòng ngừa nước bị cạn.
Nước trong chảo đã cạn hơn phân nửa, lộ ra cái đầu cá.
10 CHƯƠNG 17-18
Đối với những gì có lợi cho mình thì Chiêu Tài nhớ rất kỹ.
Khi Tiễn Cơ bảo là về phòng ngủ, cửa vừa đẩy ra thì một bóng đen bên cạnh bỗng nhiên chợt lóe lên, đợi hắn phản ứng trở lại thì Chiêu Tài đã nghênh ngang ngồi ở trên giường, vói tay kéo lấy cái chăn.
11 CHƯƠNG 19-20
Mấy ngày sau Chiêu Tài vẫn nhìn chằm chằm con cá phơi khô trên mái hiên. Phàm là mỗi khi đi ngang qua nơi đó thì hắn phải dừng lại để nhìn một chút, nhìn đến khi chảy nước dãi, rốt cục là bị Tiễn Cơ nhéo lỗ tai lôi đi.
12 CHƯƠNG 21-22
Vì thực hiện lời hứa sẽ có cháo cá ăn khi Chiêu Tài vừa mở mắt cho nên mới tờ mờ sáng thì Tiễn Cơ đã xốc chăn xuống giường.
Tối hôm qua Chiêu Tài chui vào lòng của hắn mà ngủ, hắn nhẹ nhàng nhét con mèo con vào trong chăn, con mèo con trở mình với bộ lông mềm mại như nhung rồi tiếp tục ngủ khò khò.
13 CHƯƠNG 23
Giữa trưa có một mâm đồ ăn, rau xanh xào đậu hủ, đậu hủ cắt thành từng khối với kích thước bằng nhau, trước tiên chiên trong chảo, sau đó xào cùng rau xanh.
14 CHƯƠNG 24
Ban đêm Chiêu Tài ngủ thật sự không yên, cũng không biết là bởi vì trước khi ngủ đã khóc một trận hay là vì nguyên nhân khác. Lúc thì cảm thấy miệng ngứa, lúc thì cảm thấy thân thể ngứa, ngứa đến mức hắn phải gãi khắp nơi, cọ qua cọ lại, nhưng càng cọ lại càng ngứa, chẳng có tác dụng gì cả.
15 CHƯƠNG 25
Trong lúc mơ màng, Chiêu Tài ở trên giường đã phát hiện bản thân mình có gì đó không thích hợp, trợn mắt thì nhìn thấy đúng như hắn đã đoán, đúng là xích lõa nằm ở trên giường, mà Tiễn Cơ thì không biết đã ở nơi nào.
16 CHƯƠNG 26
Thất vất vả mới bán được hết mì, ra khỏi thành, Chiêu Tài đông lạnh chịu không nổi, không đợi Tiễn Cơ nói thì đã trực tiếp nhảy vào lòng của hắn.
17 CHƯƠNG 27
Ai ngờ lần này suy tính của Chiêu Tài hoàn toàn trật lất.
Thoải mái thư thái chẳng thấy đâu, nửa đêm mèo con ngủ không thành thật, bởi vì sợ bị Tiễn Cơ phát hiện cho nên liền cách xa Tiễn Cơ ra một chút.
18 CHƯƠNG 28
Thuốc đã sắc xong, đút cho người bệnh uống.
Tiễn Cơ ngồi ở bên giường, hắn nâng nửa thân trên của Chiêu Tài dậy rồi để Chiêu Tài dựa vào trước ngực của mình.
19 CHƯƠNG 29
Một đêm không nói chuyện, Tiễn Cơ ôm chặt Chiêu Tài vào lòng, mặc dù người nọ đổ mồ hôi đầm đìa nhưng hắn cũng không buông ra, cho đến sau nửa đêm thì hắn vẫn ôm chặt Chiêu Tài mà chìm vào giấc ngủ.
20 CHƯƠNG 30
Chiêu Tài không biết tâm tư của Tiễn Cơ, trong lòng thầm lặp đi lặp lại rằng Tiễn Cơ thật tốt, kỳ thật hắn cũng biết Tiễn Cơ không xem hắn như đầy tớ, chỉ là ngoại trừ đầy tớ thì hắn cũng không biết còn có thể dùng cái cớ gì để lưu lại.
Thể loại: Đam Mỹ, Khoa Huyễn
Số chương: 5