1
Edit: Cực Phẩm
Bốn giờ chiều. Tại sân bóng rổ Đông Đại.
Một đám em gái nhu mì có mạnh mẽ có tập trung đứng gần khung bóng rổ, chỉ chỉ trỏ trỏ hai người đang chơi bóng.
2
Edit: Cực Phẩm
Thế mà hắn lại đặt mông ngồi ngay trên một đôi giày.
Nhưng trọng điểm không phải là đôi giày, mà là cái đinh giày!
Hơn nữa đế giày lại còn hướng lên trên!
Tuyệt đối là một kẻ xấu xa ti tiện trả thù xã hội cố ý để giày ở đây làm ám khí!
“A…” Hạ Lạc đau đến tê tâm liệt phế, nhưng mà trong mông lung hai mắt ướt nhoà, hắn có thể cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc của Cố Phong.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Cực Phẩm
Vì vậy, Hạ Lạc hề hề cười gian nói: “Hì hì, cậu ghen tị hạnh phúc của tớ!”
Tạ Nguyên lạnh lùng liếc Hạ Lạc một cái, miệng cũng lười mở ra.
4
Edit: Cực Phẩm
[1] Manh: đáng yêu, dễ thương. Thấy để “manh” hay hơn mình để từ gốc.
“Hu hu hu, đau lòng quá, anh làm sao có thể đối xử thô lỗ với em họ nhỏ nhắn như đoá kiều hoa này thế được.
5
Edit: Cực Phẩm
[1] Nguyên gốc tên chương là “交桃花运特别特别红” Cụm từ “交桃花” có nghĩa một người nào đó do có bát tự thích hợp vào đúng thời điểm thích hợp thì có thể đi đúng con đường hoa đào đầy may mắn của cuộc đời, không chỉ là về mỗi chuyện nam nữ mà là cả vận may khác nữa.
6
Edit: Cực Phẩm
Nghe xong Hạ Lạc bán manh nói: “Thật muốn đến quê anh quá. ”
“Ừ, có cơ hội sẽ dẫn hai người đi. ” Cố Phong nói: “Quê anh là một nơi rất đẹp.
7
Edit: Cực Phẩm
Hạ Triển đứng cạnh trưng ra khuôn mặt tê liệt, từ chối cho ý kiến, nghĩ thầm chuyện này liên quan gì đến anh mày, quan tâm làm gì cho thêm phiền.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Cực Phẩm
— Phải làm như thế nào mới có thể danh chánh ngôn thuận bò lên giường Cố Phong đây?
Nói mình sợ quỷ sợ tối gì gì đó, tuy rằng hữu dụng, nhưng làm thế thì quá thiếu ý chí sắt đá của một hán tử chân chính!
Mặc dù Hạ Lạc là thụ, nhưng cũng là đàn ông, hắn tuyệt đối không cho phép mình có hành vi nương pháo [1] chít chít được!
[1] Nương pháo thuộc tính từ, ý chỉ tính cách, động tác, hành vi, tâm lý, biểu tình nữ tính hóa.
9
Edit: Cực Phẩm
Sau khi kết thúc hai tiết học buổi sáng, Hạ Lạc đỡ Tạ Nguyên xuống dưới lầu chờ Hạ Triển đến đón.
Hạ Triển vẫn luôn khá đúng giờ, chẳng biết hôm nay lại làm sao.
10
Edit: Cực Phẩm
Hạ Lạc ưu buồn thở dài: Vì cái gì anh mình không đi chỗ khác? Vì cái gì đây?
Đã hoàn toàn quên mất anh mình mới là chủ nhân chân chính của căn nhà này! Cực kỳ cực kỳ ăn cây táo, rào cây sung.
11
Edit: Cực Phẩm
Trong danh sách phát chỉ có hai mục, hơn nữa một cái trong đó là “Cậu bé hồ lô”?
Cố Phong ý vị thâm trường nháy nháy mắt mấy cái.
12
Edit: Cực Phẩm
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tuy rằng tiêu đề như thế nhưng mà tiểu thuyết tiểu bạch cẩu huyết hoan thoát làm sao có thể có ngược~~? Chắc chắn không có khả năng! Đây chẳng qua chỉ là bước chuyển kịch liệt trong nội dung vở kịch thôi! Nếu như không có, Hạ đạo diễn sẽ trừ lương của tui đó!
“Con mẹ nó! Thế giới nội tâm biến thái của bạn cùng phòng! Quá kích thích! Tới tới tới, bạn cùng phòng thân ái, chúng ta cùng nhau xem nào!” Hạ Triển cố gắng kéo Cố Phong ngồi dậy cùng hắn xem ti vi.
13
Edit: Cực Phẩm
[1] Nguyên văn là 赞, là biểu tượng nút Like của các mạng xã hội.
Đoạn thời gian đó, Hạ Lạc thường xuyên hay “đi ngang qua” sân bóng rổ nhìn lén Cố Phong, đủ các loại não bổ vọng tưởng, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên đủ mọi vẻ mặt…
Cố Phong đã sớm nhận thấy Hạ Lạc đứng bên sân, cùng với ánh mắt nóng bỏng của Hạ Lạc.
14
Edit: Cực Phẩm
Hạ yêu nghiệt hạnh phúc vạn phần uống hết thuốc Cố Phong đưa.
Thuốc học trưởng làm cho dù là nóng bỏng đắng chát cũng ngọt lịm!
Còn lưu lại hương vị bàn tay của học trưởng! Cùng với khí tức tươi mát như ánh mặt trời!
Chậc chậc chậc, phải uống từ từ!
Để cho nước thuốc nóng bỏng đắng chát bao hàm tình yêu nồng thắm thẩm thấu vào từng tế bào vị giác trên đầu lưỡi!
Cho nên mới nói, tiểu thanh niên văn nghệ là một sự tồn tại rất là đáng sợ!
“Em uống đi…” Cố Phong thấy ánh mắt Hạ Lạc nhìn chén thuốc dại ra nửa ngày không động đậy, còn tưởng rằng bị sao.
15
Edit: Cực Phẩm
Bởi được Cố Phong dốc lòng chăm sóc, cơn sốt của Hạ Lạc rất nhanh liền khỏi, ngày hôm sau chỉ còn lại chút bệnh trạng cảm mạo mà thôi.
16
Edit: Cực Phẩm
Vào loại thời điểm này, cái gì mà tiêu chuẩn lễ nghĩa liêm sỉ đạo đức tất cả đều là số không! Tất cả đều là số không hết!
Ngay cả nam nhân của mình cũng sắp bị người ta đoạt đi thì còn để ý điểm mấu chốt gì nữa!?
… Mà dù sao mình vốn cũng có quan tâm đến nó đâu.
17
Edit: Cực Phẩm
Trong nhà, Cố Phong vẫn đang ngồi trước laptop trò chuyện trên QQ, Hạ Lạc đầy một bụng hiếu kỳ!
Bình thường anh ấy không thường nói về em trai mình, khiến cho Hạ Lạc rất nhanh liền quên đi anh ấy còn có một em ruột, nhưng thế nào mà hôm nay trò chuyện nhiều như thế?
Vì vậy, Hạ Lạc rất có tâm cơ giả dạng cúi lưng cầm quả táo lên, mắt liếc qua màn hình.
18
Edit: Cực Phẩm
“Tiểu Lạc, em nghe anh nói. ” Vành mắt Cố Phong có chút phiếm hồng. “Anh thừa nhận… Thật ra anh thích em từ rất lâu rồi, được rồi, là “thầm mến” em… Thế nhưng ở cùng với anh, em sẽ rất đau khổ, người nhà anh sẽ gây áp lực, anh sợ em không chịu được…”
“Anh thầm mến em!!!” Năng lực tư duy cơ bản của Hạ Lạc đã có xu hướng đi về phía âm! Tê tâm liệt phế hóa thân thành bào hao mã [1]!
[1] Từ này chỉ Mã Cảnh Đào, có những đoạn Mã Cảnh Đào rít gào rất ghê gớm.
19
Edit: Cực Phẩm
“Trứng ốp la của em sao có hình cái mông vậy? Có muốn đổi cho anh không?” Vẻ mặt Hạ Triển tê liệt, rất độ lượng gắp miếng trứng của mình bỏ vào dĩa em trai, lại thừa dịp Hạ Lạc chưa kịp phản ứng, nhanh chóng cắn một miếng vào trứng ốp la hình mông.
20
Edit: Cực Phẩm
“Anh cũng không rõ lắm. ” Cố Phong cười khổ lắc đầu. “Nó vẫn luôn ở Thượng Hải, lúc trước về nhà ở với mẹ một tháng, có lẽ lần này muốn đến thăm anh một chút trước khi về Thượng Hải, sẽ không ở lại quá lâu, đừng quá khẩn trương làm gì.