1 CHƯƠNG 1
“Lớp trưởng, nhìn hắn kìa. ” Đàm Tấn ngồi cùng bàn chọt chọt Tần Qua.
“Cái gì vậy. ” Tần Qua còn đang chăm chú chép bài trên bảng đen.
“Người kia kìa, hắn lại ngủ trong lớp, thầy giáo cũng không nhắc nhở gì hắn.
2 CHƯƠNG 2
“Chào chú Hà. ”
Tần Qua mở cửa xe ngồi xuống, cẩn thận cài dây an toàn, đem túi sách đặt lên đầu gối.
“Chào cậu chủ. ”
Hà Vinh lưu loát khởi động tay lái, xe vững vàng mà nhanh chóng chạy đi.
3 CHƯƠNG 3
Tần Qua vội vàng cúi đầu, tùy tiện lấy một quyển sách trong ngăn bàn mở ra.
Sóng mắt trộm liếc thân ảnh nọ, đem hai chân đang đi tới của người nọ thu vào võng mạc.
4 CHƯƠNG 4
Thời gian sau là thi cuối kỳ, Tần Qua một lòng một dạ chui vào học tập, không suy nghĩ thêm về chuyện ngày đó nữa.
Người nọ từ sau chuyện đó giống như không biết cậu, cũng không nói thêm một câu nào nữa, đi qua bàn học của cậu cũng chưa bao giờ dừng lại, giống như chuyện ngày đó chỉ là ảo mộng.
5 CHƯƠNG 5
Cái tên bá đạo này… Hắn rốt cuộc là muốn như thế nào?
Tần Qua nghĩ muốn giật tay ra, nhưng khí lực người nọ thật lớn, nắm chặt không chút kẽ hở.
6 CHƯƠNG 6
“A…” Tần Qua lúc này mới có chút phục hồi lại tinh thần.
Ngày hôm qua chính mình nói câu kia, đến giờ ngẫm lại kỳ thật có chút xen vào việc của người khác.
7 CHƯƠNG 7
Tần Qua cúi đầu nhìn, là một cái di động. Là Nokia mẫu mã mới nhất, sử dụng kim loại thân máy bay, phun sơn công nghệ, ống kính 5. 0 megapixel, giá trên thị trường tới ba bốn ngàn.
8 CHƯƠNG 8
Tuy rằng người nọ không thèm để ý, cũng không biết tại sao Tần Qua lại thực sự để ý, sổ lý hoá của người nọ tốt như vậy, tại sao không cố gắng học tốt địa lý, chính trị, sinh vật, như vậy sẽ xoá đi cái danh dựa vào tiền, tất cả mọi người sẽ nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.
9 CHƯƠNG 9
Tần Qua theo lời Lâm Hi Liệt dạy nói đi KTV suốt đêm, Tần cha không ngờ lại đồng ý, đè không được vui sướng mà liên tục gật đầu, lại dặn dò nói nếu chơi đến nửa đêm phải về nhà thì gọi điện thoại cho tài xế tới đón.
10 CHƯƠNG 10
Như có một loại áp lực vô hình nóng rực bao quanh mình, Tần Qua cứng ngắc không dám di chuyển, nhịp tim từ từ bình tĩnh, mới dần nghe thấy tiếng hít thở yên tĩnh của người nọ.
11 CHƯƠNG 11
Tần Qua kinh nghiệm đối nhân xử thế còn hữu hạn , cũng chỉ dừng lại ở “ngượng ngùng”, ngay cả một chút cảm giác “Bị con trai ôm như vậy có phải rất kì lạ hay không ” đều không có.
12 CHƯƠNG 12
“Lin, nói chuyện với ai vậy?” Một người đàn ông mặc y phục đen chậm rãi đến gần, hỏi một câu tiếng Anh.
“Phụ nữ của tôi. ” Lâm Hi Liệt lưu loát đáp, đem di động bỏ vào túi, xoay người lại.
13 CHƯƠNG 13
Bí thư thị ủy lên đài phát biểu ngắn gọn, chúc mọi người năm mới hạnh phúc rồi xin mọi người thoải mái ăn chơi, liền xuống đài.
Tần cha luôn luôn cùng vài bạn bè làm ăn tán ngẫu, Tần Qua nghe không hiểu lắm.
14 CHƯƠNG 14
Tuy rằng trong đời Tần Qua đã nhận được rất nhiều quà, so với cái này quý hớn nhiều lắm, nhưng cảm giác không giống như thế, giống như mang trên tay cũng có thể nóng lên đến cháy lên.
15 CHƯƠNG 15
Người nọ tắt máy gỡ xuống chìa khóa, quay đầu nhìn cậu: “Sau này cậu sẽ ở nhà tôi. ”
“Cậu nói cái gì? …” Tần Qua gần như nghĩ rằng mình nghe lầm.
16 CHƯƠNG 16
Lâm Hi Liệt cảm thấy mình sắp bị dục hỏa đốt người mà chết.
Tên nhóc kia vẫn coi mình là bạn, là anh trai đi? Thần kinh của cậu ta rốt cuộc là làm bằng cái gì vậy? … Hay là ba cậu ta bảo hộ cậu ta tốt quá? Nhẫn thế này nhẫn đến ngày tháng năm nào a, hắn sắp không xong rồi! Tuy rằng phương diện dục vọng của hắn cũng không tính là đặc biệt mãnh liệt (!?), nhưng hắn là thanh niên tuổi mười tám bình thường, trước kia thường xuyên ăn đêm 419*, cũng có một số bạn giường cố định nhưng từ khi gặp được tên nhóc đầu óc chậm chạp này đã cảm thấy tình sự làm sao cũng không thích được.
17 CHƯƠNG 17
“… Tôi không biết hắn muốn câu trả lời thuyết phục gì…”
“Tôi thật bó tay với cậu … trong đầu cậu trừ học tập ra thì không còn gì khác sao?”
“…”
cheveuxnoirs.
18 CHƯƠNG 18
Lông tơ Tần Qua đều dựng đứng hết lên, người phụ nữ kia mềm mại không xương, hơn phân nửa cở thể đều dán lên người cậu, cánh tay trắng nõn khoát lên vai cậu, còn hơi hơi rung động.
19 CHƯƠNG 19
Khí tức xâm lược của đối phương theo hôn môi ập đến, toát lên miệng mũi Tần Qua, đầu cậu vốn đã không rõ ràng giờ lại càng nóng lên.
Đầu lưỡi người nọ truy đuổi cái lưỡi cậu không chỗ trốn, hút hết nước bọt trong miệng cậu nuốt vào trong bụng.
20 CHƯƠNG 20
Trong mơ mơ hồ hồ Tần Qua cảm thấy mình được ấm áp vây quanh, đau nhức ở tứ chi với thắt lưng tựa hồ cũng hơi giảm bớt một chút, cậu miễn cưỡng chống dậy mí mắt nặng nề, trước mặt không có ai, nhưng lại có một cánh tay vòng qua người cậu, tay kia thì đang dùng bọt biển bôi sữa tắm cho cậu.