21 Chuyện kế tiếp, tất cả giống như thuận nước đẩy thuyền. Họ đã quen thuộc thân thể của nhau. Cô không còn là thiếu nữ trẻ trung mười một năm trước, anh cũng không còn là thanh niên hai mươi mấy tuổi.
22 Thật lâu sau, Mạc Phong giống như chợt nhớ ra gì, đột nhiên ngồi dậy. Tô Tranh co ro nằm sất phía dưới ngẩng đầu lên liếc anh một cái. Chỉ thấy Mạc Phong giống như đang suy tư cái gì, cau mày, cúi đầu ngưng mắt nhìn thân thể cô.
23 Vẫn là năm giờ sáng, Tô Tranh tỉnh lại. Lần này khi tỉnh lại, cô phát hiện mình bị ôm vào trong một lồng ngực rộng rãi. Cô tưởng đó chỉ là một giấc mơ, ngay sau đó nhớ lại tất cả.
24 Hôm nay Tô Tranh đến công ty đi làm, buổi sáng bận rộn suốt một buổi, buổi trưa Mạc Vân gọi điện thoại đến, nói là cùng nhau ăn cơm. Mạc Vân là người lãnh đạo trực tiếp của cô, cũng là bạn tốt của cô, những năm gần đây nhờ có Mạc Vân nhận định tài năng và giúp đỡ nên cô mới có thể có được vị trí như ngày hôm nay.
25 Thời gian kế tiếp công việc của Tô Tranh rất bận rộn, bởi vì lòng Mạc Vân khong yên ổn, vì vậy đem rất nhiều công việc phân cho cô và Đinh Hiểu, cô và Đinh Hiểu liền loay hoay có chút trời đất u ám.
26 Từ khu vui chơi đi ra ngoài, Tô Tranh đi cùng với Mạc Yên Nhiên đi toilet, trên đường đi, Mạc Yên Nhiên chợt hỏi cô: “Dì Tô, có phải dì cũng muốn gả cho ba cháu phải không?”Tô Tranh ngẩn ra, ôn nhu hỏi bé: “Làm sao cháu lại nghĩ như vậy?”Mạc Yên Nhiên bĩu môi nói: “Nghĩ như vậy thật kỳ quái sao? Phụ nữ bên cạnh ba ai chẳng muốn gả cho ông ấy ! Nếu không thì cũng sẽ có mục đích riêng thôi!”Tô Tranh lại ngơ ngẩn lần nữa, đứa bé này, nhìn như vô tâm, nhưng cách nói chuyện lại làm cho cô không cách nào phản bác được.
27 Khi Tô Tranh đi vào căn phòng kia của Mạc Phong lần nữa, cô phát hiện tượng gỗ ở trên bàn đã không thấy đâu. Cái tượng gỗ đó, là một cô gái, đang để tay lên ngực, ánh mắt hướng về phía chân trời.
28 Tô Tranh vẫn im lặng nằm nghiêng ở một bên giường. Cô ngơ ngác nghĩ, cũng không biết qua bao lâu mới chậm rãi chìm vào trong giấc ngủ, lần này thật sự không có mộng mị gì.
29 Mạc Vân chưa đi làm. Đây là chuyện rất hiếm khi xảy ra. Thư ký Mạc Vân chạy tới báo cáo, nói là Tổng giám đốc hôm nay không có mặt. Mọi chuyện không có người để ý.
30 Bên ngoài đồ ăn cũng nhanh chóng đưa đến. Tô Tranh ra mở cửa trả tiền, trở vào để lên bàn, chỉ vào đồ ăn này nói: “Ăn cơm đi đã. ”Mạc Vân cúi đầu nhìn túi đồ ăn, có thể là do thực sự đói bụng, nên anh cũng ngồi xuống ăn, nhưng theo cái nhìn của Tô Tranh, hình như anh ăn không phải thoải mái gì?Anh đang ăn, bỗng nhiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại ngoài cửa.
31 Khi Tô Tranh lái xe quay về công ty thi đã ba giờ rồi, thấy thời gian không còn sớm, cô gọi cho Đinh Hiểu để biết tình hình , sau đó bắt đầu xử lý nột số công việc còn lại.
32 Quan hệ không đứng đắn? Tô Tranh tiếp tục lắc đầu cười bất đắc dĩ. Cười xong cô nhìn Mạc Phong lúc này đã tràn đầy tức giận, lạnh nhạt nhắc nhở: “Mạc Phong, anh không được quên.
33 Bàn tay của anh đưa xuống bên dưới cô, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, nhìn cô vì mình run rẩy, cũng nhìn cô vì mình tiết ra chút nước, làm ẩm ướt nơi u kính hoang vu lạnh lẽo, ẩm ướt nặng nề.
34 Phòng làm việc của Tô Tranh vẫn luôn rất gọn gàng không nhiễm một hạt bụi. Cô không thích hoa cỏ, cũng không thích tranh chữ, nên trong phòng làm việc chỉ có thể thấy, bàn ghế , những tập tài liệu hỗn độn và các trang thiết bị lạnh lẽo.
35 Vào buổi tối, Tô Tranh và Mạc Phong đi chung với nhau ngày càng nhiều. Nếu như bây giờ lại nhắc đến giao dịch kia, có lẽ ngay cả Mạc Phong cũng không tin.
36 Tô Tranh mở mắt nhìn Mạc Phong bên cạnh. Rõ ràng Mạc Phong cũng đang không ngủ. Anh đang mở to mắt nhìn trần nhà, không biết đang nghĩ gì. Tô Tranh đang định nhắm mắt lại giả bộ ngủ, Mạc Phong cũng cảm thấy động tác của cô, duỗi tay ôm cô vào lòng.
37 Tô Tranh không biết Mạc Phong dùng phương pháp gì thuyết phục Mạc lão phu nhân cố chấp trong truyền thuyết kia, mà có thể thuận lợi cho bọn trẻ đi du lich vào kì nghỉ hè.
38 Hôm nay, lại một lần nữa Tô Tranh tỉnh dậy lúc 5h sáng. Cô xuống giường, men theo lối nhỏ bên ngoài, nhìn qua cửa kính tàu hỏa nhìn vào cảnh sắc vụt qua trong đêm tối.
39 “Em dậy rồi à. ”. Mạc Phong khuôn mặt xinh đẹp trong bóng đêm đó, lạnh nhạt nói. Tô Tranh không ngờ Mạc Phong lại ra ngoài vào lúc này, thu lại tâm tư của mình, cười gượng nói: “Không phải anh cũng dậy rồi sao?”Mạc Phong nhìn theo ánh mắt Tô Tranh hướng ra ngoài: “Trời đêm lúc rạng sáng rất đẹp, nên tôi ngắm một chút.
40 Trời hửng sáng, xe lửa đã tới N thị. Từ trên xe lửa đi xuống, Mạc Yên Nhiên nhỏ giọng than với Miêu bà bà là quá mệt. Mạc Cách Ly lặng lẽ đeo balo của mình.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Ngôn Tình
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 79