21 Từ sau khi đi vào cái chỗ này, Tử Li phát hiện mình không có lúc nào là không lo lắng hãi hùng, không khi nào là không như đứng trên miếng băng mỏng. Trong hoàng cung dày đặc uy nghiêm giống như luôn lượn lờ một cỗ hương vị âm mưu tán không đi, chỉ cần là bị nó theo dõi, mặc kệ ngươi có cẩn thận cỡ nào, an phận thủ thường cỡ nào cũng là chạy trời không khỏi nắng.
22 Tử Li đáp ứng cùng đi với Liên Phan, thừa lúc cỗ kiệu một trước một sau ra cửa cung. ngồi ở trong kiệu, tâm tình của Tử Li thật có thể nói là phấn khởi không thôi! Có thể ra cung cũng đồng nghĩa tỷ lệ lẩn trốn thành công của hắn lại gia tăng thêm vài phần.
23 Hương Uyển lâu là một nơi thế nào? Hắc hắc, tên như ý nghĩa, Hương Uyển lâu chính là kỹ viện, một nơi chuyên dành cho các nam nhân tìm hoan mua vui!Có thể trở thành một nơi phong nguyệt lớn nhất trong kinh thành, Hương Uyển lâu không chỉ có dựa vào phía thế lực chính phủ sau lưng âm thầm duy trì, mà tối trọng yếu chính là dù ở phương diện cứng hay mềm đều tuyệt đối là tiêu chuẩn cao.
24 Tử Li tuy rằng thực cảm tạ Hoành Khánh đã thay mình giải vây, nhưng câu cuối cùng hắn nói nghe như thế nào cũng thấy quái dị thế a! Tử Li nheo mắt liếc nhìn Hoành Khánh đứng bên cạnh một cái, chấn động kéo xuống móng vuốt đang khoát lên trên vai mình, mở miệng nói: “Vương gia không phải muốn đến sao? Đứng trước cửa lại vì sao không đi vào?”Hồng Anh nguyên bản còn buồn bực nam tử kia không biết thương hương tiếc ngọc, khả vừa nghe Tử Li xưng người này là Vương gia, không khỏi lập tức khôi phục tươi cười quyến rũ, lượn lờ na na đi đến trước mặt Hoành Khánh phúc hạ thân tử (hạ thấp người hành lễ =.
25 Trở lại hoàng cung đem Hoành Khánh giao cho thị nữ chăm sóc, Hoành Húc trực tiếp mang theo Tử Li hướng đến tẩm cung của mình. “Spider Man, như thế nào không bay? Lại, lại bay thêm một lần a, ta , ta chính là fan hâm mộ của ngươi –, Spider Man ——” Tử Li tay chân loạn nháo kêu la , “Ta muốn bay a ——”Hoành Húc không nói được một lời tùy ý hắn phát ra rượu điên, dùng chân đóng cửa phòng đi đến bên giường xách Tử Li ném lên trên.
26 Một đêm xuân tiêu trôi qua, ngày thứ hai tỉnh lại Hoành Húc tất nhiên là thần thanh khí sảng, nhưng Tử Li bị giằng co một đêm đã không thể còn mệnh tốt như vậy! Vốn chuyện Tử Li lấy thân nam nhi đi hầu hạ như thân nữ tử đã là đau đến kêu cha gọi mẹ, chính là đối phương chẳng những không biết kiềm chế ngược lại đem khổ hình này kéo dài một lần lại một lần thẳng đến canh ba ngày hôm sau mới dừng lại! Hậu quả của việc miệt mài như vậy chính là —— Tử Li giống như người tụt hết khí nằm bẹp ở trên giường không thể động đậy!Hoành Húc đang được cung nữ hầu hạ thay triều phục quân vương, quét mắt sang Tử Li vẫn đang mê man trên giường, không chút biểu tình phân phó: “Đi thỉnh Lí thái y lại đây nhìn thương thế của Bắc Linh điện hạ.
27 Bệnh của Tử Li tới nhanh mà đi cũng nhanh, Hoành Húc còn chưa có về tới thì hắn đã từ từ chuyển tỉnh. Trợn mắt thấy cả phòng cung nữ thái giám nơm nớp lo sợ còn Hoành Khánh thì khó có được biểu tình nghiêm túc mà ngồi ở một bên.
28 Hoành Húc lâm triều xong mới vừa đi tới cửa đại điện, lập tức nhìn thấy một nội thị khom lưng tiến lên hướng hắn bẩm báo chuyện Tử Li nôn ra máu la hét quay về Minh Dương Cung.
29 Tiểu Húc Húc dục cầu bất mãn đang đối diện với xuân cung đồ, chợt nghe ngoài cửa có người rón ra rón rén tới gần. Tiểu Húc Húc vội vàng cuộn tròn bức hoạ giấu đi, hướng tới người vừa đến giận dữ hét: “Tên vương bát cao tử (con dê =]]]) nào ở ngoài cửa?”Tiểu Li Li đẩy cửa đi tới ủy ủy khuất khuất nhìn hắn: “Tiểu Húc Húc, người ta ngủ không được a! Chạy đến tìm ngươi, ngươi cư nhiên mắng chửi người gia là vương bát cao tử! Ô ô ~”Tiểu Húc Húc vội vàng đi qua ôm lấy cái eo nhỏ của hắn, móng vuốt luồn đến phía sau lưng xoa xoa an ủi: “Là ta không tốt, tiểu bảo bối đừng khóc!”“Ô ô ~”“Được rồi, bảo bối nhi muốn như thế nào mới bằng lòng nguôi giận?”“Ô ô, người ta muốn phạt ngươi!”“Hảo hảo, bảo bối cứ tùy tiện phạt!”“Thật sự? Người ta cùng với ngươi làm một chuyện thoải mái nga!”Tiểu Húc Húc vừa nghe lập tức tâm hoa nộ phóng, “Hảo hảo, vậy chúng ta lên trên giường rồi nói sau!”“Nằm xuống!” Gương mặt Tiểu Li Li ửng hồng hàm xuân lướt qua hắn nhẹ giọng nói.
30 Cơn gió sáng sớm biếng nhác có chứa một chút sợ sệt lướt qua sa mạn cửa sổ nửa trắng đục nửa trong suốt làm phất lên thanh âm như có như không trước nhuyễn tháp, khe hở lúc ẩn lúc hiện đúng lúc có thể nhìn thấy gương mặt buồn ngủ của thiếu niên ở bên trong.
31 Khi Tử Li còn đang dùng thức ăn sáng thì Mặc Thủ cũng đã mang theo một dược hạp (hộp thuốc) đi tới cửa. Mấy thị nữ khác nhìn thấy người đến là thị đồng đưa thuốc, đều vội vàng đưa hắn vào trong.
32 “Tám viên, chín viên, mười viên! Mười viên dạ minh châu, năm khối lam điền ngọc, sáu cái nhẫn phỉ thúy, còn có mười ba phiến vàng lá, tám sợi trân châu hạng liên(vòng cổ), còn có một cái, cái này gọi là gì? Ai, quản nó làm chi, chỉ cần đáng giá là được!” Tử Li đóng cửa sổ ngồi xổm bên giường đem tài sản hắn mỗi ngày sưu tầm lấy ra để trên đệm chuyên chú tính toán một lần.
33 Tử Li có chút mờ mịt nhìn thị vệ áp tải vài cung nữ thái giám sắc mặt sợ hãi đi đến, hắn thật sự không rõ hoàng đế này lại muốn làm trò xiếc gì!“Tiểu Cẩn Du, ngươi còn nhận ra những người này?” Hoành Húc nhìn hắn hỏi.
34 Lúc sau đã xảy ra những chuyện gì Tử Li đã không nhớ rõ , trong đầu phất qua một vài hình ảnh huyết tinh làm cho Tử Li chỉ muốn né ra xa, trốn đến nơi không người cái gì cũng không muốn nhìn cái gì cũng không muốn nghe!Hắn kinh hồn táng đám cước bộ nhanh chóng đi trở về phòng ngủ, sau đó đem cánh cửa nghiêm nghiêm đóng chặt, hai tay khẽ run rót ly trà ình, thẳng đến khi chất lỏng lạnh lẽo lướt qua khoang miệng làm dịu đi yết hầu khô khốc, hồi hộp trong lòng mới thoáng được giảm bớt.
35 Qua loa đã xong ngọ thiện, Tử Li liền hướng Hoành Khánh cáo từ quay về hoàng cung. Hoành Khánh căn bản là chưa cùng hắn nói được mấy câu nào chịu thả người? Chỉ thấy hắn thần tình ủy khuất lay lay ống tay áo của Tử Li nói: “Tiểu Du Nhi, không phải là ngươi còn giận ta đấy chứ?”Tử Li trở mình xem thường nói: “Ngươi cảm thấy được ta là người dễ giận như vậy? Nếu như vậy ta hôm nay còn có thể hẹn ngươi đi ra ăn cơm?”“Da, đúng nga! Nói như vậy Tiểu Du Nhi không phải chán ghét ta!” Hoành Khánh phe phẩy cánh tay Tử Li vui tươi hớn hở nói.
36 Tử Li định thời gian trốn đi là ba ngày sau cũng không phải không có căn cứ, bởi vì trước đó hắn đã nghe từ đám cung thị nói chuyện phiếm một tin tức trọng yếu, đó là hoàng đế Hoành Húc sẽ rời cung đến quốc tự tiến hành trai tịnh.
37 Trong ngày thường chỉ cần hai ba canh giờ là có thể tới Trường Khôn tự, nên hiện nay đội ngũ đã tiến đến khi trời vẫn còn sáng. Tử Li đứng ở đuôi hàng, rất xa thấy được quốc tự trong truyền thuyết, quả nhiên là quy mô to lớn, xanh vàng rực rỡ.
38 Tử Li bất an nhìn cánh cửa, tên nam nhân kia đang ở bên trong! Hắn muốn tìm mình làm cái gì? Gần đây hình như mình cũng không làm ra chuyện gì không nên làm nha!“Nếu đến đây, vì sao còn đứng ở cửa?” Bỗng nhiên từ bên trong truyền ra thanh âm nam nhân kia.
39 Tên nam nhân kia, quả nhiên không thể phớt lờ a! Lại bị hắn giở trò! Xem ra chính mình phải nhanh lên thoát đi xa thiệt xa, nếu không muốn lại bị hắn róc xương nuốt vào bụng !Trên đường trở về, Tử Li siết chặt một thân quần áo ẩm ướt cùng đôi giày dưới chân vừa giẫm xuống đất liền vang lên xì xì, sự vội vã liên tục mang ý tứ hàm xúc đang chạy trối chết.
40 Đỉnh đầu không thấy mặt trời, tán đại thụ phủ lấp một màn đêm, thỉnh thoảng “Dát” một tiếng quạ đen bay nhanh, đi ở trong rừng cây tối đen lại âm trầm giống như ẩn núp vô số yêu ma quỷ quái, đối với Tử Li tật xấu từ nhỏ chỉ sợ tối sợ quỷ cho dù là tuổi tác có tăng cũng vô pháp vượt qua mà nói, đây là một khảo nghiệm tâm lý tuyệt đối khủng bố! Hắn đem tay nải gắt gao ôm vào trong ngực, ý đồ giảm bớt một chút lông tơ đang dựng đứng, răng nanh run lên, đi đứng chột dạ.