1 Quá khứ của Kim Jaejoong: Năm Jaejoong lên bốn tuổi, lần đầu tiên cậu được ba nắm tay thật chặt dẫn tới trường mẫu giáo. Jaejoong nhìn quanh, cậu nhận thấy những đứa trẻ khác đều được mẹ nắm tay, còn cậu chỉ có ba.
2 Chapter 2: Là bạn bè hay gì khác? Bốn người chúng tôi cùng đi bộ tới căng tin, đứng xếp hàng thật trật tự để chờ tới lượt ăn trưa. Tôi nhìn lên phía trước, các học sinh phải tự trả tiền cho bữa ăn của họ… Chết tiệt thật, tôi không có tiền! Nhìn sang Junsu đứng bên cạnh, tôi nói: “Junsu ơi, anh không đói… anh ngồi chờ em ở cái bàn phía kia nhé?” Junsu nhìn tôi trong giây lát và gật đầu: “Thế cũng được anh ạ!” Tôi mỉm cười, đi về phía cái bàn gần đó và ngồi xuống.
3 Chapter 3: Không manh mối Yunho đã tìm được cách giải cho câu hỏi khó ấy và về chỗ của mình: “Cậu hiểu chưa?” Tôi gật đầu: “Tớ phải về đây” Nhanh chóng thu xếp lại sách vở và rời khỏi căn hộ của Yunho, tôi bước ra ngoài và đóng cửa lại.
4 Chapter 4: Làm bữa sáng Yunho nhìn tôi: “Căn hộ này cậu thuê hay mua luôn vậy?” Tôi trả lời: “Tớ thuê Yunho gật đầu: “Vậy người chủ nhà này phải có trách nhiệm sửa nó, chỉ cần gọi cho họ là được” Tôi cũng không chắc về điều đó, nhưng cũng chẳng thể làm gì khác.
5 Chapter 5: Tiệc trà Thời gian diễn ra buổi tiệc đã tới! Tôi giúp ba và hyung làm các công việc lặt vặt xung quanh để hoàn thành mọi thứ và cuối cùng ra đứng đón khách – đây là điều mà tôi rất ghét.
6 Chapter 6: Jaejoong say rượu Junsu nhìn tôi: “Ơ… vậy anh ta không nói với anh sao?” “Em đang nói đến chuyện gì vậy?” “Lý do Yoochun yêu em là vì anh ta đã cá cược với bạn bè của mình rằng anh ta có thể làm cho em yêu anh ta… Đó là lý do tại sao Yoochun và em hẹn hò, anh ta đang yêu một cô gái khác và họ sắp kết hôn” Tôi nhìn Junsu: “Ai đã nói điều này với em?” “Em đã nghe anh ta nói chuyện với chú mình” Tôi ngạc nhiên nhìn Junsu, tôi vẫn còn nhớ rõ sự chân thành của Yoochun khi trò chuyện cùng tôi tại buổi tiệc trà… nhưng Junsu… chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi bước ra khỏi phòng, thấy Yunho đang nấu súp gà trong bếp.
7 Chapter 7: Người bạn mới “Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi nhờ anh trai tôi cưa cẩm vị hôn thê của cậu, rồi đợi đến khi cô ta chia tay với cậu thì anh trai tôi sẽ đá cô ta, ok?” “Anh trai cậu sẽ làm điều đó sao? “Tôi sẽ nhờ anh ấy, trước đây anh ấy chưa từng từ chối tôi chuyện gì cả!” “Ồ, vậy thì làm ơn, tôi sẽ làm bất cứ điều gì để hủy bỏ cuộc hôn nhân sắp đặt này” Tôi gật đầu, Yoochun cầm lấy bàn tay tôi và đặt một nụ hôn lên đó… Yoochun và tôi đã dành suốt thời gian còn lại của buổi học hôm đó để bàn bạc, rồi làm sao để anh trai tôi đồng ý giúp đỡ chúng tôi thực hiện kế hoạch này.
8 Chapter 8: Cảm xúc thật Sau khi ăn xong, tôi ngồi nhìn anh trai mình, anh thở dài: “Jae à, yêu cầu của em… “Hyung, em biết nó hơi quá nhưng xin anh…” “Nếu cậu ta muốn hủy hôn sao không nói với cha cậu ta? Nói rằng cậu ta không muốn có cuộc hôn nhân đó” “Vì cậu ta bị lừa, cha cậu ta sẽ không tin những gì cậu ta nói đâu!” “Là sao?”“Chú của Yoochun muốn có tài sản của gia đình cậu ta, vì vậy trong nhiều năm qua ông luôn cố gằng để Yoochun kết hôn với con gái mình nhưng Yoochun không đồng ý.
9 Chapter 9: Đối mặt với nỗi sợ hãi Junsu và tôi cùng quay trở lại lớp. Lúc bước vào thì không có giáo viên trong lớp nên chúng tôi đi về chỗ của mình và ngồi xuống.
10 Chapter 10: Lựa chọn Tôi nhìn vị quản gia và đưa cho ông chiếc nhẫn: “Tôi không được phép yêu nhưng tôi đã làm vậy rồi… vậy nên tôi không thể nhận chiếc nhẫn này được!” Tôi quan sát phản ứng của vị quản gia, nhưng ông không nói bất cứ điều gì mà chỉ cúi đầu chào: “Rất tốt, mời cậu đi theo tôi” Tôi đi ngay phía sau ông, xuống dưới đại sảnh của tầng trệt.
11 Chapter 11: Đấu tranh cho tự do (Phần 1) Tôi thức giấc, ngước nhìn xung quanh, vẫn ở nhà của ba tôi. Anh trai tôi ngồi bên cạnh giường với một nụ cười: “Anh, buổi sáng tốt lành nhé!” “Chúc em buổi sáng tốt lành!” Tôi ngồi trên giường, anh đưa cho tôi một chiếc khăn: “Rửa mặt đi!” Tôi bước ra khỏi giường, đi ngay vào phòng tắm.
12 Chapter 12: Đấu tranh cho tự do (Phần 2) Yoochun lái xe bỏ đi và dừng lại trước câu lạc bộ đêm đó một lần nữa: “Ra ngoài đi!” “Tại sao chứ?” – Lily ngỡ ngàng hỏi lại.
13 Chapter 13: Đấu tranh cho tự do (Phần 3) Đúng 5:30 PM, Yoochun bước vào nhà hàng cùng một cô gái, họ nắm tay nhau trong khi tay anh vòng qua eo cô. Cả hai bước vào, ngồi xuống một bàn cạnh nơi Jin Ho và Eun Hee ngồi.
14 Chapter 14: Ăn tối và sự chia tay phũ phàng “Con sẽ không chia tay với cậu ấy đâu! Con sẽ không rời bỏ cậu ấy và không kết hôn với bất kỳ ai khác trừ cậu ấy!” “Tại sao con không nói cho ba biết điều này?” “Vì sao con phải làm vậy ạ?” “Bởi vì ta là ba của con, thật buồn!” “Bây giờ thì ba biết rồi đó ạ, ba định sẽ thế nào về chuyện này ạ?” “Ba muốn gặp cậu ấy trong bữa tối hôm nay” “Sao cơ ạ? Còn 1 tiếng nữa thôi mà” “Ba biết” “Nhưng tại sao ạ?” “Ba chỉ muốn gặp người mà con trai ba yêu thôi” “Không ai có thể chia rẽ chúng con đâu” “Ba sẽ không làm điều đó đâu!” “Thật chứ ạ?” “Phải, ba tôn trọng tính yêu của con… Không ai có thể kiểm soát được tình yêu và trái tim của những người đang yêu cả” “Ôi… con chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ được nghe ba nói những điều này” “ Aish … còn bây giờ, hãy đưa người yêu con tới ăn tối tại nhà chúng ta nào!” “Vâng ạ!” Ông Park mỉm cười, nhìn con trai mình trước khi cậu bước ra khỏi văn phòng của ông: “Con đã trưởng thành hơn nhiều đấy, con trai ạ!” Yoochun lái xe tới căn hộ của Junsu, anh gõ cửa, đứng đợi vài phút trước khi Junsu bước ra:“Chunnie, sao anh lại ở đây?” “Anh đã thoát khỏi cái hôn ước quái quỷ kia rồi” Junsu mở to mắt: “Thật sao?” Yoochun gật đầu và mỉm cười, ôm chầm lấy Junsu: “Cuối cùng thì…” Yoochun cười: “Và bây giờ anh đã hoàn toàn là của em, Kim Junsu” Junsu hơi đỏ mặt, bẽn lẽn nhìn anh.
15 Chapter 15: Trước giờ học Tôi mở mắt khi nghe thấy âm thanh từ chiếc đồng hồ báo thức, nhanh chóng bước vào phòng tắm và thực hiện thói quen hàng ngày.
16 Chapter 16: Vấn đề của gia đình họ Shim Tôi nhìn Yunho: “Tại sao Changmin phải tới công trường xây dựng làm việc nhỉ? Gia đình cậu ấy cũng khá giả mà, đâu có gặp khó khăn về chuyện tiền bạc” Yunho gật đầu: “Anh cũng nghĩ như vậy, chẳng biết nữa” Thấy Yoochun và Junsu quay lại lớp học, tôi vội chạy về phía họ: “Yoochun, tôi có chuyện cần nói với cậu” Yoochun hơi bối rối, cậu ấy đi cùng tôi lên sân thượng.
17 Chapter 17: Giúp đỡ Changmin. Chiếc phong bao màu đỏ Trở lại lớp cùng Yoochun, giáo viên môn Lịch sử giảng bài, chúng tôi cúi đầu xin lỗi và trở về chỗ ngồi của mình.
18 Chapter 18: Không thấy nữa… Học sinh mới Yunho là trợ lý của anh trai tôi sao? Vậy là, những gì trước đây anh nói với tôi đều là dối trá sao? Kể cả việc Yunho nói rằng anh yêu tôi cũng vậy sao? Cũng là nói dối sao? Vậy nghĩa là hyung đã nhờ Yunho chăm sóc tôi? Đây chính là bí mật của anh ấy sao? Tôi là công việc mà Yunho phải làm? Nhiệm vụ của anh là chăm sóc tôi như một đứa trẻ? Phải, đó là cảm giác của tôi lúc này!!! Anh trai tôi đứng dậy ngay lập tức: “Jae, đó là…”Tôi nhìn anh với ánh mắt giận dữ: “Em không muốn nghe gì nữa hết!” Tôi quay lưng lại và bước ra khỏi phòng, tất cả mọi người dường như bị sốc về những gì vừa xảy ra… Tôi đã không khóc… Tôi không thể cho phép nước mắt mình rơi xuống… Tôi không yêu đuối nhưng lúc này tôi cảm thấy thật đau đớn… Dường như có bàn tay ai đó nắm lấy tay tôi và kéo lại, đó là Yunho: “Jae à, làm ơn để anh giải thích được không… đừng hiểu lầm, anh cầu xin em đấy! Mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu, anh thật sự yêu em!” Tôi đẩy Yunho ra mà không nói lời nào, quay lại, tôi bước vào thang máy và đóng cửa trước khi anh kịp chạy theo.
19 Chapter 19: Thời gian có thể chữa lành vết thương Tôi nhìn kỹ khuôn mặt mẹ, rồi lại gần chạm vào má của bà, cảm thấy thật mềm mại và ấm áp. Tôi mỉm cười, chạy lại phía mẹ và ôm chầm lấy.
20 Chapter 20: Người chủ gia đình “Đêm qua Yunho say rượu, em đã tới quán bar đón anh ấy về…Anh ấy vừa uống rượu vừa khóc đấy… chuyện gì đã xảy ra vậy hyung?” “Hyung của anh đã gửi anh ấy đến để giám sát anh, những điều Yunho làm chỉ là giả tạo thôi” Yoochun mở to mắt nhìn tôi: “Anh chắc chắn chứ?”Tôi gật đầu: “Yunho là trợ lý của anh trai anh” Yoochun thở dài và ôm chầm lấy tôi: “Em rất xin lỗi!” Tôi mỉm cười: “không sao … một điều đau khổ nhưng tôi sẽ nhận được nó cuối cùng “Không sao… dù rất đau lòng, nhưng anh sẽ vượt qua nó thôi” Yoochun gật đầu: “Em sẽ luôn bên cạnh anh, hãy gọi cho em nếu anh cần” “Cảm ơn…” – nói xong, tôi và Yoochun cùng quay lại lớp, tôi đi tới toilet trước khi vào lớp.