1 Con Ngọc ngồi bên, khẽ vỗ vai nó:- Bà Ngân nè! có fải bà đang tìm việc làm thêm ko?- Ừk, tui đang tìm- Ông bác tui đang tìm người giúp việc khiêm dạy thêm cho con trai ổng, bà thấy sao?- Nhưng giúp việc thì làm sao mà học, tui chỉ làm việc bán thời gian thui- Ừk! sáng đi học về thì wa đó làm, công việc chủ yếu là dạy cho thằng nhóc kia học thui- Ừk! cho tui địa chỉ đi, thử xem sao.
2 Reng. . . reng. . . reng. Tiếng chuông kết thúc buổi học vang lên. Con Ngọc khều vai nó: - Bà xin việc chưa? - Xin rùi! - Được nhận ko? - Được_ nó mĩm cười - Ừk! Chúc mừng bà nhé, mà cẩn thận với cái thằng nhóc đó nha - Thằng nhóc nào? - Cậu chủ của bà đó - Hả? Sao fải cẩn thận zới nó? chỉ là 1 thằng nhóc thui mà! - Nó nhỏ hơn mình có 1 tuổi àk.
3 1 PM. . . . . Nó đứng trước cửa nhà ông chủ, cái tay nó run run nhấn lên cái chuông. Ngày đầu tiên đi làm sao mà run thế ko bik. Người đàn bà tròn trĩnh hôm wa ra mở cửa: - Chào cô! - Dạ! chào bác! - Từ hôm nay cô là người giúp việc riêng của cậu chủ đúg ko? - Dạ! - Vậy cô vào nhà đi, tôi có 1 vài chiện mún nói zới cô - Dạ! Nó bước vào nhà và theo chân bà bác xuống bếp, bà bác mĩm cười: - Tôi là Phúc! ** nuôi của cậu chủ, tôi hỉu rõ cậu chủ hơn bất ai, cô là ng giúp việc riêng của cậu chủ nên cần phải thận trọng, đã có bao nhiêu ng làm giúp việc riêng cho cậu chủ nhưg chưa đc 1 tuần thì đều xin hủy hợp đồng.
4 Tiếng kêu làm bà ** giật mình, bà chạy nhah lên lầu, thở hổn hển: - Có gì vậy cậu chủ? Hắn chỉ tay vào nó, làm mặt lạnh: - Sao lại cho ng này vào nhà hả? - Đây là ng giúp việc mới! tên Ngân Khuôn mặt hắn thay đổi 180 độ: - Thế àk! vậy ** xuống dưới đi! Bà ** xuống dưới, để lại nó với hắn, nó run run, nó sợ hắn sẽ đánh nó hay làm gì nó, đang suy nghĩ lung tung thì hắn bỗng nựng má nó: - Ko ngờ em và anh có duyên nhỉ? - Ai thèm có duyên với mấy ng! - Nhưg chẳng phải em là ng giúp việc riêng của anh còn gì? - Tui còn là cô giáo của mấy ng nữa đó!_ nó cười đắc chí - Cô giáo ák?_ hắn tỏ vẻ ngạc nhiên - Ừk! Cô giáo đấy! - Bộ em lớn tuổi hơn anh hả? - Chứ sao! 1 tuổi lun đó_ nó lại cười chế diễu hắn - Có 1 tuổi thôi àk! chẳng nhằm nhò gì với anh đâu em! - Sao mấy ng lì thế hả? tui lớn tuổi hơn phải gọi tui bằng chị chứ! - Ủa? anh là chủ hay em là chủ vậy hả? anh mún kêu bằg gì là quyền của anh - Ờk.
5 11h30" PM Nó lăn wa lăn lại trên chiếc giường nhỏ, sau khi học bài xong thì nó ko thể nào ngủ đc, trong đầu nó cứ hiện lên hình bóng của hắn, nhữg cử chỉ hồi chìu của hắn khiến nó rung động rùi àk?.
6 Nó lang thang trước cổng trường, trời thì đang chuyển mưa, chân nó thì nhức lúm, đầu nó thì đang rối như mớ lòng bong, nó đang định đi về nhà trọ thì.
7 Nó im lặng suy nghĩ, nếu điều kiện hắn ra mà nó ko thực hiện đc thì nó sẽ bị Phong lật mặt, nó bế tắc thật rùi, nó ko còn sự lựa chọn nào cả, nó hít sâu: - Nói đi! điều kiện gì? - Đơn giản lúm! chỉ cần mỗi khi anh cần em là em phải có mặt ngay và em phải dọn wa ở chung zới nhà anh.
8 Nó chạy vào lớp với đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt nhấm nhem nước mắt, nó trở thành tiêu điểm của cả lớp, thế là suốt buổi học nó học trong sự im lặg và rối bời, nó ko thể nào chú tâm vào bài học được.
9 6AM. . . . . . một ngày mới lại đến. . . . . . . Như mọi ngày nó leo xuống giường, vệ sinh cá nhân, kiu hắn dậy, ăn sáng và cùng hắn đi học. Đến trường mà mắt nó cứ liếc ngang liếc dọc, ko pik có ai đang dòm ngó nó ko nhỉ? thì nó vẩn là tiêu điểm của mọi ng thui, đi với 1 ng đẹp trai như hắn lại được anh Phong hotboy của trường thik thì làm sao ng khác ko nhìn đc.
10 4PM Nó chạy sang phòng hắn, trên tay ôm đống bài sách bài tập: - Mở cửa coi_ nó hét lên - Cái gì vậy? - Học bài thui - Sao hum nay học sớm zậy? - Lúm chiện! _ nói xong nó chạy vào phòng hắn - Ê! làm cái gì vậy? - Học bài chứ làm gì? vào đây học nhanh lên!_ nó ra lệnh Hắn nhăn mặt khó hỉu nhưg rùi cũng nghe lời nó vào học, nó cho hắn làm 1 đống bài tập: - Làm đi! Hắn im lặng làm bài, trong đầu hắn thì ko khỏi nghi ngờ nó.
11 Hắn nắm chặt tay nó, lôi đi, hắn dừng lại bên chiếc xe của mình: - Lên xe đi!_ hắn nhìn nó, ra lệnh - Mấy ng là cái gì vậy? mún bắt tui đi đâu? - Anh nói là em lên xe đi! nhanh lên - Tui ko lên! mấy ng làm gì đc tui Sau một lúc giằng co, hắn nói gì nó cũg cãi lại,mặt hắn bắt đâu biiểu lộ sự tức giận, tay hắn siết chặt cổ tay nó, lôi mạnh nó về phía hắn, mặt sát mặt, khoảng cách wá gần, hắn thì thào bên tai nó: - Em bướng wá rùi đấy! Mặt nó đỏ lựng, nó vội đẩy hắn ra, nó vùng vằng cánh tay: - Thả tui ra đi! đau wá! Bây h hắn mới để ý rằng hắn đang siết chặt tay nó, hắn vội thả ra tay ra, một dấu lằn đỏ chói hiện ra trên cổ tay nó: - Anh xin lỗi! - Ko cần xin lỗi đâu! tui về đây! - Anh chở em về! Nó ko nói gì, leo lến xe hắn, ngồi sau xe mà mắt nó cứ ứa nước mắt, nó khóc vì cái gì nhỉ? Chiếc xe dừng lại trước nhà, nó chạy lên phòng, nó ngồi trong đó một lúc, cảm thấy sự ngột ngạt đang bao wanh mình, nó đứng dậy, đi ra lan can, nó tận hưởng cái ko khí trong lành của buổi tối, hắn thấy nó liền đi ra đứng kế bên và hướng mắt nhìn nó: - Làm gì mà nhìn tui hoài zậy? - Anh.
12 11 PM Nó cứ lăn wa lăn lại trên giường, hắn thik nó ư? khó tin wá, có khi nào hắn chọc ghẹo nó ko? nó có nên típ tục cái wan hệ bạn trai giả gì đó nữa ko, đầu nó rối như tơ vò, rồi bổng nó nhớ đến mẹ, ngày mai là thứ 7 đc nghỉ học nó sẽ về thăm mẹ để đầu óc đc khuây khỏa.
13 10 PM Tại wán bar Windy, hắn ngồi trong một góc tối, tay cầm chai rượu, miệng thì cứ lãm nhãm " em về đây rùi bik tay anh" hắn say rùi, hắn ngồi ở bar từ trưa tới h, thằng Quân (bạn hắn) cứ đi ra đi vào khều tay nó: - Tối rùi may ko định về hả? Hắn quơ quơ chai rượu trước mặt, mắt thì mở hé: - Tao ko về! - Mày mún nằm ở đây lun hả?_ thằng Quân nhăn nhó - Kệ tao! tao trả tiền là đc chứ gì? - Mày say rùi! về đi! - Mày đuổi tao đó hả? - Trời! rốt cuộc cái gì làm ày ra như vậy hả? - Ko là cái gì hít Hắn nói rùi nằm dài trên ghế sofa, lăn đùng ra ngủ, thằng Quân chỉ bik nhìn hắn rùi lôi hắn vào phòng của Quân: - Mày nằm ở đây đi! mai rùi về! Hắn mở hé mắt nhìn Quân, mĩm cười rùi nhắm mắt lại, hắn ngủ rùi, hắn bị gì vậy nhỉ? hắn có làm lớn vần đề lên ko? nó chỉ đi có 1 ngày mà hắn tưng tửng như thế àk? rõ là hắn bị vần đề rùi.
14 Về đến nơi rùi, nó đi bộ trên vỉa hè, bây h cũng đã 7 h sáng rùi, ngày chủ nhật nên đường phố đông đúc hẵn, vừa bước đến cổng nhà hắn, nó đã thấy bà ** đi đi lại lại trước cổng, nó mĩm cười: - Con chào **! - Cô về rùi đấy àk! - Dạ! mà ** ra đây đứng chi vậy? - Cậu chủ đi cả ngày hôm wa đến h chưa về, tôi gọi cho cậu chủ nhưng đt ko liên lạc đc.
15 Nó chạy đi trong cái nắng gay gắt của buổi trưa, nó khóc, nó ghét hắn, nó ghét những lời mà hắn nói ra, nó ko phải loại ng đó, mà hắn cái thá gì mà dám nói nó như thế chứ? Nó ngồi gục trong một ngõ hẽm vắng ng, nó ngồi đó và khóc, nhìn nó thật đáng thương.
16 - Em! đừng đi mà! anh xin lỗi! Nó làm lơ lời hắn, nó gom tất cả wần áo bỏ vào chiếc vào balô, nó mún đi ra khỏi cái nhà này, nó ko mún nhìn thấy hắn nữa, nó ghét hắn, nó đâu là gì của hắn mắc mớ gì hắn lại nói nó như vậy.
17 6 AM Nó thức dậy sau giấc ngủ chẳng mấy ngon, tối wa nó thức khuya để học bài, leo lên giường thì lại nghĩ lung tung. Chuẩn bị xong tất cả để đi học, nó xách cái cặp chạy nhanh xuống lầu: - Con chào **!_nó cười tươi - Chào cô! _ bà ** cười nhìn nó - Dạ! Chào ** con đi học - Sao cô đi học sớm vậy? Cô ko đi cùng cậu chủ àk? - Dạ ko ạk! con ko mún làm phiền cậu chủ đâu.
18 2 PM Nó đứng trước cử phòng hắn, 1 tay mở cửa, 1 tay ôm cả chồng sách nâng cao, nào là toán, văn, lý, hóa,. . . . . . . . đủ thứ hít lun, nó bước vào: - HẢ?_ nó hét lên ngặc nhiên, tay dụi dụi mắt, ko thể tin nổi Cảnh tượng huy hoàng chưa kìa, hắn đang nằm trên giường, hình như là đang ngủ, nhưg điều đó làm nó ngạc nhiên, điều làm nó ngạc nhiên là phòng hắn hum nay sạch sẽ đến mức lạ thường, ngoài ra 1 ng ko bao h học bài như hắn, mà hắn lại ngủ kế bên cuốn bài tập toán, cây bút để kế bên vẫn chưa đóng nắp.
19 9 PM - Mệt wá!_ nó vừa than vừa nằm dài trên bàn học của mình Nguyên buổi chiều mệt mỏi với hắn, hắn cứ bắt nó ra ngoài mà cứ 10p lại gọi vào hỏi bài, nó đòi ở trong phòng với hắn để có gì chỉ bài cho tiện đỡ mắc công chạy ra chạy vào nhưg hắn một mực ko chịu, hắn cứ đuổi nó ra ngoài ( đóng kịch dỡ òm, nhưg mà nó vẫn ko nhận ra mới hay chứ Tối đến, ăn xong nó lại lên lầu lôi xấp bài tập ra chỉ cho hắn, một ngày xoay vòng vòng bên hắn, nó mệt lữ.
20 Nó bước vào lớp đầu óc ko khỏi suy nghĩ về hắn, nhưng vừa bước đến chổ ngồi của mình thì. . . . . nó thấy hơi sợ, ánh mắt của ng đó đang nhìn nó, ng đó đang ngồi ở chổ nó, cái chân của ng đó đang gắc lên bàn nó, ng đó là ng mà nó ko mấy chú ý nhất trong lớp, nó chỉ pik đơn giản ng đó là đàn anh chị thui, nó đã từng chứng kiến wa vài vụ đánh nhau trước lớp của ng đó và mấy anh lớp 12.