21 RENG. . . . RENG. . . . RENG. . . . . . Ra chơi rùi, sau tiết văn căng thẳng, cuối cùng cũng đc giải tỏa, nó thở phào nhẹ nhõm, nó khều vai Ngọc: - Cantin ko? - Ừk! Thế là 2 đứa tung tăng xuống cantin, chọn 1 chổ ngồi kế bên cửa sổ khá thoáng, con Ngọc khẽ cười: - Ăn gì để tui mua? - Mua giùm tui ổ bánh mì nhák! sáng h đói wá rùi - Ừk! Ngọc cầm tiền từ tay nó rùi đi thẳng vào đám ng đông nghịt đang chen chút kia, nó nằm gục lên bàn, bùn ngủ wá.
22 Về đến nhà, nó leo xuống xe mở cửa, hắn chạy thẳng vào nhà, rùi đi thẳng vào trong, ko thèm nhìn nó lun. Chiếc xe của Minh cũng dừng lại ở gần đó, ánh mắt hướng về phía nó và hắn, ánh mắt ấy như mún nuốt trọn cả 2 con ng kia " là ng giúp việc thì nhất thiết phải ở chung nhà sao? " thầm nghĩ rùi hắn rồ ga, phóng đi mất ************** Một tuần sau.
23 Như cái chớp mắt, hum nay đã là ngày thứ 6 rùi. Ngày mai là ngày nó chính thức làm bạn gái giả của Minh, nó cảm thấy lo lắng và mất tự tin, hum nay ở trường nó bắt gặp đc ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn nó ở cantin trường lúc nó đang ngồi nói chiện với Minh, nó thấy hắn là mĩm cười ngay, nhưg hắn thì ko, một cái nhìn băng giá, thế thui, rùi hắn way đi xem như chưa nhìn thấy nó, sự hụt hẫng trong nó trở nên dâng trào, càng ngày hắn càng lạnh lùng với nó.
24 5 PM Nó bước ra khỏi nhà, đón taxi, chiếc taxi phóng nhanh đến wán cafe Teddy, nơi mà nó và Minh đã hẹn trước, vừa mở cửa xe nó đã thấy Minh đứng trước wán chờ nó: - Chào cô nương!_ Minh mĩm cười ( ui! xinh zai lúm nhak ) - Chào Minh!_ nó mĩm cười đáp trả - Chúng ta đi lun nhé! - Ừk! nhưg đi đâu trước bây h? - Chuyện đó em ko fải lo! lên xe đi! - Ừk! Nó leo lên chiếc Vespa màu đen đc dán những hình ảnh rất đáng iu, nhìn vào thì ko ai nghĩ chủ nhân của nó là con trai cả, chiếc xe phóng nhanh trên mặt đường và dừng lại trước 1 shop thời trang phải nói là rất lớn: - Trời!nó ngạc nhiên - Sao vậy? - Vào đây làm gì? nó to wá! - Trời! thì em cứ vào đi! Minh để chiếc xe lại cho chú bảo vệ và đẩy nó vào trong: - Em cứ chọn chiếc váy nào mà e thik đi! - Hả? Nhưng.
25 Nó bước vào phòng mà ko hề bik ở căn phòng gần đó đang khóc vì nó, nó thay đồ và leo lên giường, nó cảm thấy mệt mỏi, tại sao bây h nó lại hay suy nghĩ đến hắn như vậy chứ? biết là chỉ còn 3 tuần nữa nó sẽ ko phải gặp hắn nữa nhưg hắn chiếm trọn tâm trí nó, nó chẳng còn tâm trạng suy nghĩ đến nụ hôn lúc nãy của Minh, nó để mặc cho nụ hôn ấy đi vào dĩ vãng.
26 Nó chạy ra khỏi đám đông khiến ọi ng ngạc nhiên, ng ngạc nhiên và tức giận nhất là Minh, chưa kịp giới thiệu gì đã chạy mất tiu, Minh ko bik là nó chạy đi đâu nên cũng chạy theo nó.
27 Chiếc xe cấp cứu lao như bay vào bệnh viện, thằng Quân ngồi trên xe cấp cứu ko ngớt lo sợ cho hắn, hắn thở nhẹ từng đợt, sức sống của hắn bây h trở nên mong manh.
28 Sau khi làm thủ tục, nó way lại phòng cấp cứu, nhưng lúc đó thì nó ko thấy Quân đâu nữa, cũng ko suy nghĩ nhìu, nó đi thẳng vào phòng thăm hắn. Cảnh tượng hắn nằm trên giường với nhìu vết thương, chân tay wấn băng trắng mà lòng nó đau xót gấp vạn lần sự đau đớn của hắn.
29 Đã 1 ngày rùi hắn vẫn chưa tỉnh, hắn cứ nằm im trên giường, nhìn hắn mà nó chỉ bik khóc mà thui, nó sợ hắn sẽ ngủ mãi như thế thì nó chết mất. Nó đã ngồi bên hắn cũng đúng 1 ngày rùi, dù có ai bắt nó đi đâu thì nó cũng nhất quyết ngồi lì bên hắn.
30 Ngày hum nay nó bước vào lớp mà trong lòng cứ lâng lâng khó tả, nụ hôn của hắn vẫn còn vương vấn đâu đây, đang ngồi mơ màng thì. . . . . . . . . . RẦM.
31 3 PM Sau khi nó về nhà, tranh thủ học xong bài nó lại bắt taxi lên bệnh viện thăm hắn, nhưng nó đâu có pik đằng sau nó đang có 1 ng theo dõi đâu ( là Minh đó) Minh ko pik cái hắn đang sống hay chết nên đi theo coi.
32 Hum nay là ngày hắn ra viện cũng là ngày kết thúc tháng cuối cùng làm việc của nó. Nó bùn lúm, nó mún ở bên hắn lâu hơn, nó ko mún nghỉ việc xíu nào hít, nhưng bik sao jờ? đã nói thì phải làm thui.
33 1 tháng sau. . . . . . . . . . . . . . Sau 1 tháng, dày công tu luyện, tra tấn, nhồi nhét, làm đủ thứ trò trên trời dưới đất, cuối cùng kì kiểm tra tháng củahắn cũng có kết wả mĩ mãn, hắn đừng đầu cả lớp.