901 Tô Minh thốt lời lập tức khiến tất cả tu sĩ trong phòng đấu giá biến sắc mặt, đặc biệt là ông lão khách khanh và thanh niên gia tộc Thái Từ lộ vẻ không thể tin.
902 Phong lão biểu tình nghiêm túc, chắp tay cúi đầu hướng Tô Minh, những tu sĩ từ hoảng hốt tỉnh táo lại, nghe câu nói này xong ngây như phỗng. Man tộc, Phong Man, Man Thần, bọn họ không hiểu biết ba chữ này đại biểu cái gì, nhưng từ biểu tình nghiêm túc của Phong lão có thể thấy ra hiển nhiên là bí ẩn không phải tu sĩ bình thường có thể nghe thấy.
903 Tô Minh nhìn mọi chuện xyar ra trong màn sáng, Xích Hỏa Hầu bên cạnh hắn thì trợn to mắt lộ vẻ kinh ngạc. Xích Hỏa Hầu chỉ vào trận pháp trên lầu các tất cả kiến trúc trong màn sáng, nói nhanh.
904 “Hắc Mặc đạo, trên Hắc Mặc Tinh, đứng trên tất cả gia tộc, vua trong bóng tối. Các ngươi đã biến mất mấy vạn năm, không ngờ. . . thì ra gia tộc Liệt Sơn Tu là các ngươi nâng đỡ.
905 Nhìn trong hồ nước bên dưới Hắc Thủy thành, ba cái đầu rồng gầm rống, Tô Minh hít sâu, có nhận biết mới về thực lực của gia tộc Liệt Sơn Tu. “Trận pháp cũng tốt, rồng đá cũng thế, coi như là Thái Hạo Quang trận cũng có thể giải thích.
906 “Chúng ta luôn chờ, chờ đợi có người Man tộc khác ra, đến đây. Chúng ta luôn chờ ngươi. Liệt Sơn Tu đại nhân bị ý chí đất Âm Tử gọi là Âm Tử Chi Tử, hắn tin tưởng sau hắn chắc chắn sẽ có Âm Tử Chi Tử thứ hai, ba, thậm chí là càng nhiều.
907 “ Man tộc của chúng ta. ” Tô Minh nhìn Phong lão, không lên tiếng. Năm chữ này hắn công nhận, nhưng càng nhiều là phức tạp khó tả, đến từ cái tên mới của lão tổ gia tộc Thái Từ.
908 Tô Minh nghiêng đầu nhìn pho tượng Liệt Sơn Tu, khẽ thở dài. Hắn hiểu, có thể nói là hoàn toàn hiểu, đây là Liệt Sơn Tu đối với hắn, hoặc nên nói là Man Thần ở quê hương Man tộc tới chỗ này làm ra lựa chọn không có tuyển chọn.
909 Phong lão liếc Tô Minh, ngoái đầu đưa mắt nhìn Vũ lão. “Có thể, nhưng cần thời gian, khoảng một tháng. ” Vũ lão lạnh nhạt nói, cùng lúc đó hơi nước tràn ngập, trông mông lung.
910 Mấy ngày sau, trong trời sao, con thuyền của Đạo Không lặng lẽ rạch phá không khí, dần tiến vào phạm vi Hắc Mặc Tinh. Đạo Không ra khỏi gian phòng, đứng ở đầu thuyền, chắp tay sau lưng, mái tóc đen xõa tung, tinh thần thánh bào tỏa ánh sáng như ngôi sao xoay tròn.
911 Tinh Phàm thành, một thành trì có cái tên xinh đẹp như vậy, thường khiến người lần đầu tiên nghe nói trong đầu hiện ra vùng trời giống như khoảnh trời sao.
912 Người hạc trọc lông run run, tiếng khóc càng thê lương, một bên khóc một bên rống to. “ Minh Long đại ca, ngươi ngươi ngươi. . . Ngươi vẫn luôn biết ba năm nay ta thống khổ vô cùng tận, ta cảm thấy rất xin lỗi Ngọc Nhu tỷ tỷ, nhưng tại sao năm đó ngươi ép ta!!! “ “Ta biết, chủ nhân của ngươi là Vũ Huyên, Vũ Huyên và Tô Minh có mối quan hệ mập mờ cho nên ngươi gai mắt Ngọc Nhu tỷ tỷ, vì mục đích này mà buộc người đáng thương như ta không thể không nghe theo ngươi.
913 Câu này không phải Tô Minh nói mà khi cửa phòng lặng lẽ mở ra, thanh niên áo trắng ngồi bên cạnh bàn phức tạp nói. Thanh niên khá đẹp trai, mày kiếm mắt sáng, từ trong xương phát ra vẻ kiêu ngạo.
914 "Sinh linh trên thế gian này đều có khí vận. " Trong Tinh Phàm thành, một gian mật thất, Phong lão và Vũ lão yên lặng đứng đó, trước mặt họ có màn sáng, bên trong là bóng dáng Tô Minh ngoái đầu, ánh mắt như xuyên thấu màn sáng rơi vào thân hai người.
915 “Gốc Sâm Thiên Chi này phải thuộc về lão phu, bốn trăm vạn tinh thạch!" "Người nào không biết Sâm Thiên Chi có thể khiến đệ tử vẫn bối ngưng thần hồn, thậm chí tránh đi tất cả bình cảnh dưới địa tu.
916 Khi Đạo Không nhìn sang, thanh âm sục sôi của người chủ trì hội đấu giá lại vang vọng khắp phòng đấu giá. "Báu vật này có lẽ đã có người đoán ra nó là cái gì, đúng vậy, nó chính là.
917 Cùng với lời Đạo Không thốt ra, trong thời gian ngắn nguyên phòng đấu giá tĩnh lặng. Ba ức tinh thạch, cái giá này đúng là trên trời! Giá như vậy dùng để mua một bộ tinh thần thánh bào thật không biết nói nó có đáng giá không, dù sao tác dụng cụ thể của tinh thần thánh bào thì người ngoài đa số nghe thấy, biết rõ nó chỉ có tộc nhân dòng chính Đạo Thần Tông.
918 Trong gian phòng của Tô Minh, mười ba ông lão ngồi xếp bằng, tu vi vận chuyển hết sức, ngưng tụ cùng một chỗ hình thành uy nhiếp mãnh liệt bao phủ trên người Đạo Không.
919 Cùng với thanh âm, khiến Phong lão và tộc nhân gia tộc Liệt Sơn Tu con ngươi co rút là trong cánh cửa tan vỡ đi ra một bóng dáng thon dài. Người này mặt mày tuấn tú, như ngưng tụ thiên địa tạo hóa vào người, tóc đen tung bay, tinh thần thánh bào trên người tỏa ánh sáng rực rỡ.
920 Theo Tô Minh thốt lời, chín ông lão bên cạnh hắn biểu tình như thường, hiển nhiên gã đàn ông do hạc trọc lông, Minh Long biến thành về mặt tu vi không thẻ khiến họ chú ý.