581 Trời chiều ngã về tây, hoàng hôn vàng chậm rãi mất đi. Bầu trời tối đen, từng đốm sáng vẽ ra trời sao trong ký ức của Tô Minh. Và mặt trăng sáng ngời, khiến người nhìn kiềm không được nhớ nhà.
582 Tô Minh nên đi. Dù không đi xem như hắn trân quý lần tạo hóa ông lão sửa huân tặng cho, vì ba ngày tạo hóa này có thể giúp đỡ hắn đối kháng đại kiếp nạn sắp đến, hủy diệt tất cả tốt đẹp hư ảo, giết tất cả người có lẽ bị hư cấu ra, bao gồm người thân, bạn bè, tình yêu, tình nghĩa, tất cả của hắn, tạo ra một loại quyết tâm vì biến mạnh, vì phản kháng mà trả giá tất cả, chuẩn bị một loại gọi là cường giả lạnh lùng, đem mọi thứ hủy diệt, tạo ra cái mới!Đây là ý nghĩa chân chính của ba ngày tạo hóa, chính là điều ông lão sửa Huân hy vọng Tô Minh làm được, như một lần im lặng bùng nổ!Như là chặt đứt suy nghĩ, cắt đứt ký ức, không để ý quá khứ ra sao, mặc kệ tương lai thế nào, tạo ra cái mới thay thế ký ức, dùng vô tình lạnh lùng hoàn thành một lần lột xác cực kỳ quan trọng!Lần lột xác này là Tế Cốt đại viên mãn, trở thành cường giả Man Hồn, đây mới là tạo hóa!Tô Minh đối với những điều này hiểu ra ngày càng rõ ràng, hắn đoán ông lão sửa Huân trợ giúp, lờ mờ cảm giác nếu mình làm theo cách của đối phương, hủy diệt rồi làm cuộc đời mới thì sẽ nắm giữ vận mệnh của mình.
583 Khoảnh khắc Tô Minh bay ra khỏi đảo thì trong Tử Hải, mặt biển bỗng nhô ra một mặt quỷ. Mặt quỷ giấu trong cái xác dưới biển, xác kia không có đầu, mặt quỷ là ở lồng ngực.
584 Cầm kiếm nhỏ xanh, Tô Minh cắm nó vào mặt cỏ, nguyên cây đâm vào, mắt khép, từng tiếng chuông ngânv trong người. Hàm Sơn Chuông hiện ra ngoài người Tô Minh, bay ra ngoài rồi đồ án Cửu Anh khắc bên trên nó sống động như thật, có tiếng gầm quanh quẩn trời đất.
585 Nhưng lực chấn nhiếp của nó nếu là đối với năm đó những người tiên tộc từng run rẩy dưới uy áp của Liệt Sơn Tu, vậy tác dụng của hơi thở sẽ đạt đến mức khủng bố.
586 Hàm Sơn Chuông thụt lùi!Cửu Anh tan biến!Chúc Cửu Âm rắn nhỏ chỉ còn lại đầu và không nhiều sự sống, giờ bị bắn ra xa xôi!Đế Thiên biểu tình giận dữ, chật vật thế này hiếm khi thấy trên người y.
587 Man Thần gai màu đen tuyền, tỏa ra khí lạnh, có từng giọt nước lạnh toát ra lộ oán khí và điên cuồng ngập trời. Oán khí đến từ Man Thần đời thứ hai, điên cuòng là khi thân hình bị chia năm xẻ bảy thì đau đớn và không cam lòng.
588 Nếu như không có bất tử bất diệt giới Chúc Cửu Âm, đi đến một bước này Tô Minh sẽ đối mặt trầm luân không thể thay đổi. Có lẽ đợi hắn lần nữa tỉnh lại trông thấy là một Ô Sơn xa lạ, hoặc không kêu là Ô Sơn như sẽ có nơi như vậy chờ đợi hắn.
589 Không phải Tô Minh không muốn bỏ chạy, nhưng thiên hạ dù lớn hắn có thể chạy đi đâu? Hắn có thể trốn đến lúc nào? Đừng nói bị Đế Thiên truy sát bỏ chạy khó khăn, chỉ là trong đại kiếp nạn này hắn không khả năng thành công trốn thoát.
590 Minh Kiếm, tên như ý nghĩa, như minh trong kiếm, kiếm chém mở bầu trời, rạch phá không trung, đằng sau vô tận bầu trời, xuyên thấu vô biên vô hạn sương mù là trời sao rực rỡ!Trời sao là chỗ tiên tộc ở, là hạo dương không, nơi này có vô số tu chân tinh, nhiều đại lục bềnh bồng.
591 Một trận tai kiếp, một đợt thiên tai, một. . . pháo hoa rực rỡ. Hủy diệt, là giây phút xinh đẹp nhất trên thế gian. Khoảnh khắc diệt thế, tất cả như hình ảnh vĩnh hằng, để tất cả người có tư cách thấy chớp mắt huyễn lệ này ở trong tử vong trở thành ký ức vĩnh viễn suốt đời.
592 Nước biển mấy ngàn mét biến mất, đất đáy biển mấy ngàn mét vỡ vụn. Một hố sâu to lớn xuất hiện trên thg, nước biển bốn phía bị trùng kích như có linh tính, không dám đến gần làm hố sâu luôn tồn tại thật lâu.
593 May là cuộc chiến năm đó trước khi hôn mê hắn đã đem tất cả vật lấy ra cùng rắn nhỏ thu về hơn, nhưng rắn nhỏ ngủ say, Hàm Sơn Chuông bị cất vào túi trữ vật, tất cả đang chậm rãi hồi phục.
594 Mưa rơi rụng xuống đất hòa vào từng vòng gợn sóng, nhìn không rõ, vì sinh linh trên đất này vốn cũng tồn tại trong từng vòng tròn. Tô Minh nhìn phương xa đi đến hai bóng dáng lạnh lùng.
595 Mưa, rơi ba ngày. Ba ngày mưa to tẩy rửa mặt đất, đánh rơi hoa quế, khiến đất đai một mảnh ẩm ướt, làm từng nhà tràn ngập hơi ẩm, ngay cả chăn ngủ suốt đêm cũng bị ướt.
596 Thời gian trôi qua nhanh, đây là ngày thứ bảy Tà Linh tông đi, ngày cuối cùng. Buổi tối ngày này có lẽ người Tà Linh tông sẽ đến, mang đi Tô Minh hoặc là Tên Hề Nhi, một trong hai bị đưa tới chỗ Triệu trưởng lão Tà Linh tông.
597 “Cha, mẹ, trong lòng con các người chính là cha mẹ của con, con đi đây. "“Sửu nhi muội muội, phải sống vui vẻ nhé. . . ” Tô Minh ngơ ngác nhìn nơi này, trong đầu ký ức ấm áp hiện ra.
598 Ngoài Tà Linh tông oán khí lượn lờ khiến từ xa nhìn còn đỡ, nhưng nhìn gần thì một mảnh mơ hồ, như có quỷ khóc sói tru vang vọng, thanh âm sắc nhọn đủ khiến người lần đầu tới tinh thần rung động.
599 Mãng xà này tối đen, cùng màu với sơn môn, nếu nó không nhúc nhích rất dễ bị cho rằng là trang sức điểm xuyết. Nó âm trầm nhìn ba người, khí thế hung ác ập đến.
600 Đây là một gian phòng to lớn, có bàn ghế, dính đầy tro bụi, hiển nhiên đã lâu không người cư ngụ. Sửa sang một phen, Tô Minh ngồi trên ghế nhìn ngoài cửa sổ trời âm u, mắt chớp lóe.