1 Tách trà này có tên gọi Phù Sinh, vị đắng vô cùng,nhưng sau vị đắng là một vị ngọt sâu xa. Không nếm vị đắng, sao có vị ngọt,đời người vốn dĩ là một cuộc hành trình đắng ngọt sóng đôi.
2 ✣ Trường sinh ✣ Nếu bên cạnh có người luôn tốt với mình,khoảnh khắc cũng là trường sinh. Nếu được một người nhớ nhung sâu nặng trong lòng,mãi không quên lãng,cái chết cũng là trường sinh.
3 I. Liêu không biết chữ. Nó học liền tù tì bảy năm tiểu học, từ bảy tuổi tới mười bốn tuổi vẫn không biết chữ, ngoài cái tên của chính mình.
4 Tối hôm đó, trong thị trấn nhỏ gặp phải một trận mưa đá lớn hiếm thấy. Những hòn đá như hạt bi ve trút xuống dày đặc. Cỏ cây, hoa lá, nóc nhà, mặt đất, một vạt tan hoang.
5 Khi Lương Vũ Đống gặp Liêu lần đầu tiên, nó mới hơn ba tuổi. Khi anh quăng một xấp tiền dày cộp lên mặt bàn lem luốc dầu mỡ, hai cặp mắt tham lam bỗng sáng loé lên như bóng đèn điện.
6 “Rầm” một tiếng lớn, cửa phòng bị đẩy bật tung. Mạt Bạch một tay giữ lấy cánh tay còn lại, khoé miệng vương vệt máu tươi, loạng choạng lao vào, nhũn chân ngã khuỵu xuống đất.
7 Hạt ngân hạnh!Liêu cầm đèn pin, chạy loạng choạng trên đường. Mạt Bạch nói, yêu quái trong thiên hạ, trong vận mệnh đều phải đương đầu với một thiên kiếp.
8 – Tôi đã đợi suốt hai mươi năm rồi! – Người đàn bà dường như đã quen với mùi vị của Phù Sinh, trong tách trả chỉ còn dư lại một nửa – Người ấy không trở về.
9 Gã béo và gã gầy bận rộn trong nhà bếp. Trong tiệm bánh ngọt Không Dừng ngào ngạt hương thơm của bơ và đường. – Đúng là không tìm thấy anh ta ư?– Đi đâu tìm được? Sa La, bản thân cô chẳng phải hiểu rõ hơn bất cứ ai, yêu quái không qua nổi ngày thiên kiếp, chỉ còn một con đường chết.
10 ✣ Tình yêu của cá ✣ Huyền cơ của rất nhiều sự việc trên thế gian,chỉ nằm trong hai chữ “từ bỏ”. Chỉ sau khi đã trưởng thành,mới thấu hiểu được hàm nghĩa của hai chữ này.
11 Tiếng còi xé tai của cảnh sát cùng với tiếng gầm rú của động cơ dần dần mất hút ở đầu bên kia của đường Lâm Âm. Sáng sớm ngày hôm nay, nhân viên vệ sinh đã phát hiện ra xác của hàng chục con mèo cùng với một con đại bàng tại một khu biệt thự, sau cơn kinh hãi đã gọi điện cho 110 báo cảnh sát.
12 Huyền quay lưng lại bể cá, trầm lặng nhìn ngắm bức tranh sơn dầu treo trên tường mật thất. Từ bể cá vọng lên những tiếng rào rào. Đồ Đồ vô cùng phấn khích bơi qua bơi lại, chốc chốc lại tung mình nhảy khỏi mặt bể, vẽ nên một đường vòng cung tuyệt đẹp trong không trung, rồi rơi tõm xuống nước.
13 Chiếc xe đua bóng loáng sang trọng lao vút đi trên đường, Huyền chăm chú giữ vô lăng, trầm lặng hơn bất cứ lúc nào. Thương Đồng Khải quăng điện thoại sang ghế bên cạnh, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cười khẩy.
14 Trên một sười núi trồng ngô đồng dày đặc bên ngoài khu biệt thự, ẩn hiện những con đường nhỏ chạy đan xen. Một vầng trăng rằm vành vạnh lơ lửng giữa trời, ánh trăng bàng bạc rải xuống vô số bóng mờ hỗn loạn trên khắp các con đường.
15 Con mèo trắng kia, nhẹ nhàng đáp xuống một cành cây chênh chếch phía trên đầu, đôi con ngươi màu hổ phách chiếu ra những tia sắc lạnh trong bóng tối, bộ lông trắng bóng như tuyết, sang trọng như tơ lụa.
16 Toàn thế giới, dường như đột nhiên câm bặt. Trong ống xi măng kiên cố lạnh lẽo, Đồ Đồ nắm chặt hai bàn tay, đang định chạy ra, bỗng nghe thấy bên ngoài “uỳnh” một tiếng vang động, khiến đất bụi trong ống rơi xuống lả tả.
17 Hôm nay là sinh nhật thứ mười của Thương Đồng Khải. Bố cậu không về, ông ta đang bận rộn tiệc tùng với một đám trùm tài phiệt ở London. Trên bãi cỏ rộng lớn trong toà biệt thự, đoàn xiếc thú nổi tiếng nhất thành phố đang biểu diễn, tiếng nhạc vui nhộn vang đến tận mây xanh, đủ thứ đồ ăn ngon lành bắt mắt chất cao như núi.
18 Tách trà trong tay tôi, đã không còn hơi nóng. – Tôi kể xong rồi! – Thương Đồng Khải chau tít đôi mày – Hôm đó, tôi tỉnh lại trong một công trường bỏ hoang bên ngoài khu biệt thự, trên mình đầy máu, nhưng đều không phải là máu của tôi.
19 – Tao đã nói cả ba trăm lần rồi, không được đái bậy trước cửa phòng ngủ của tao! – Gã béo giận đùng đùng xách cổ một con mèo đen đi ra ngoài sân, quăng mạnh xuống đất.
20 ✣ Săn sư tử ✣ Tuy tôi chỉ là một yêu cây, nhưng tôi cũng thuộc chòm sao Xạ Thủ. Tôi nghĩ, mỗi một người chúng ta, hoặc là mỗi một yêu quái,đều cần có lòng dũng cảm thực sự.