21 Trên đường từ nhà hàng Dati về nhà, ngày nào Bách Lý Vị Bộ cũng phải băng qua một khu rừng rậm rạp phủ đầy tuyết trắng, men theo con sông nhỏ lúc nào cũng chỉ đóng băng một nửa, đơn độc tiến về phía trước.
22 Trường trung học Roxana là một ngôi trường chẳng có tiếng tăm gì trong thành phố Sinaia, học sinh toàn trường tổng cộng không quá một trăm. Trường học bình thường, giáo viên bình bình, học sinh bình bình, nhàm chán nhạt nhoà hệt như những ngày đông tuyết rơi.
23 Liên tiếp ba ngày, Bách Lý Vị Bộ đều không gặp lại cậu bạn học mới, cái gã tên là Sầm Khải Văn ấy. Lẽ nào hắn ta đã chọn một trường khác? Hay là không hợp thuỷ thổ mà ngã nước ốm rồi? Hay là…Wait! Mà tại sao mình lại phải nghĩ ngơi tới một kẻ chẳng hề liên quan nhỉ?Bách Lý Vị Bộ hất tóc, ôm lấy một chồng sách, sửa lại quai đeo cặp sách, say goodbye với mấy người bạn đi ngang qua, vừa ngáp ngắn ngáp dài vừa bước ra khỏi cổng trường.
24 Cảm giác hôm nay có phần khác lạ. Trên con đường mòn đã đi qua vô số lần, Bách Lý Vị Bộ lại lạc đường. Cô dẫn theo Sầm Khải Văn vòng đi vòng lại một chỗ vô số lần.
25 Mười năm trước. Tuyết, rơi mịt mù như lông ngỗng. Khắp khu rừng rậm, một màu trắng xoá kéo dài từ mặt đất tới tận bầu trời. Trong rừng Bích Lạc, một nam một nữ chạy như bay qua những đụn tuyết.
26 – Đứng im! – Sầm Khải Văn giữ chặt lấy bàn tay đang nắm con dao găm Thuỵ Sĩ của Bách Lý Vị Bộ, cảnh giác quay đầu – Cô nghe xem!Trong bụi cây cách đó vài mét vọng lại những tiếng sột soạt và hơi thở phì phò.
27 – Giúp thì chẳng mấy, phá hoại có thừa!Ông lão chau mày nhìn Bách Lý Vị Bộ, phẩy tay áo bỏ đi. – Từ lâu đã nói rồi, rằng gia tộc Bách Lý không thể sinh con gái, mà các người cứ nhất quyết muốn nhân đạo theo kiểu đàn bà! – Người đàn ông trung niên bực dọc quay sang bố mẹ của Bách Lý Vị Bộ – Chi nhánh hậu duệ nhà các người năm xưa đã lấy cớ truy đuổi để chạy từ Trung Quốc sang Romania, chính vì muốn giữ lại đứa con gái trong bụng.
28 – Tôi biết, chắc chắn cô sẽ tới tìm tôi!Anh nhảy xuống từ trên một đống đá cao ngất, vẫn mặc nguyên một cây đen từ trên xuống dưới. Gió thổi hất tung mái tóc anh, lộ rõ dấu ấn hình chữ S màu vàng kim trước trán.
29 Liên tục mười ngày, cứ sau tiết học đầu tiên vào buổi sáng, Bách Lý Vị Bộ đều biến mất khỏi trường học. Trong những ngày này, trước mắt người nhà, biểu hiện của cô vẫn rất đỗi bình thường.
30 Chỉ còn hai ngày nữa, là tới Giáng sinh. Khắp nơi đều tưng bừng không khí của ngày lễ hội. Trường học đã cho nghỉ đông, nhưng Bách Lý Vị Bộ vẫn tiếp tục tới nhà hàng Dati làm việc, để tiện che giấu hành tung của mình.
31 Cô cởi bỏ tấm áo lông cũ vướng xíu trên người, gọn gàng xung trận, nhanh chóng len lỏi trong khu rừng rậm. Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa là tới thời khắc Giáng sinh.
32 Chuông đồng hồ lúc không giờ đã điểm. Đêm Giáng sinh đã tới. Bách Lý Vị Bộ đứng trước ban thờ, thất thần nhìn chiếc hộp gỗ lập loè quầng ánh sáng xanh lam.
33 Sáng sớm hôm sau, trên tảng đá cao nhất trong rừng Bích Lạc, một con sư tử với sắc lông vàng kim đứng đó. Ánh nắng sau khi tuyết lạnh chiếu tràn lên cơ thể nó, trong thứ ánh sáng chói lọi thần tiên, nó ngẩng đầu cao ngạo, nhìn xa xăm về một nơi nào đó trong không trung.
34 – Hoá ra thằng cha này không phải tới để ăn thịt người… Sao hắn không biến thành hình người ngay từ đầu đi, làm bọn tôi chết khiếp! – Gã béo và gã gầy nấp sau cánh cửa, vừa ngó nghiêng vào trong phòng, vừa thậm thà thậm thụt rì rầm với nhau.
35 ✣ Hồ ly hộ mệnh ✣ Ngươi là một con hồ ly thông minh. Ngươi không có quá khứ, chỉ có tương lai. Có một kẻ ngốc cần ngươi bảo vệ. DẪNNgày cuối cùng của tháng ba, tôi ngồi ở một nơi cao hơn mặt đất hai mươi mét, nhìn về phía xa xăm.
36 Tôi là một con hồ ly. Về sự thực này, tôi luôn cảm thấy chẳng có gì mới mẻ. Từ xưa tới nay, từ tiểu thuyết đến tới truyện tranh, từ truyền thuyết tới phim ảnh, chỗ nào cũng có thể bắt gặp hình ảnh hồ ly.
37 Trong danh sách những người không được hoan nghênh nhất của trường trung học Phụ Minh, chỉ có hai người được có mặt trong bảng. Một là chủ nhiệm Mã của phòng giáo vụ, chuyên quản lý kỷ luật và tác phong của nhà trường, vốn có mỹ danh là Quỷ Vương mặt sắt.
38 Một buổi tối vài tuần về trước, tôi đã đánh nhau với quỷ tốt đến từ Âm giới. Tai họa bắt nguồn từ Đường Tiểu Hoa, bởi vì bọn quỷ tốt muốn dằn mặt nó. Kết quả của sự việc là, bọn quỷ tốt thảm bại nói rằng Đường Tiểu Hoa đã làm đảo lộn quy luật của Âm giới, sửa đổi tuổi thọ của con người.
39 Người đàn ông áo quần xoàng xĩnh, tay ôm đứa con trai bé nhỏ ngồi trước giường bệnh, nắm chặt lấy bàn tay người vợ đang nằm trên giường. Trên khuôn mặt sưng phù của người thiếu phụ, in hằn quá nhiều vẻ yếu ớt và quyến luyến.
40 Đêm đã khuya, tôi nhìn Đường Tiểu Hoa đang ngủ say sưa, tư thế ngủ không lấy gì làm đẹp mắt. Tôi đắp lại tấm chăn bị tuột xuống cho nó, rồi quay người, đi ra phía cửa.
Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Trinh thám
Số chương: 22