201 Lời này vừa nói ra, hộ vệ họ Thành tiến lên một bước, hắn ưu nhã thi lễ với Trương Tiêu thị, tao nhã mà uy nghiêm nói: "Kính xin phu nhân gọi phu nhân nhà ta là Cao trương thị.
202 Nhắc tới Tiêu Mạc, nhiều người đảo mắt nhìn về phía Trương Cẩm. Trương Cẩm không chú ý tới ánh mắt của các nàng, nàng chỉ bụm mặt thật chặt, nước mắt của nàng im lặng chảy ra theo khe hở.
203 Trong diện Thái Âm càng ngày càng ồn ào sôi nổi, cùng đám con cháu thế từng người đi vào, Trần đế đi vào trong điện dưới sự vây quanh của hái giám cùng cung phi.
204 Ý tứ câu kia ai cũng hiểu, hẳn là đang muốn đuổi người. Trần Ấp ngẩn ngơ, không muốn rời đi nhưng lại không tiện mở miệng, vừa đúng lúc này, Trương Hiên đi tới, nói: "A Ấp, huynh tới đây làm gì?".
205 Thấy Trương Khởi phải cẩn thận xem xét một lúc mới có thể nhận ra mình, Trương Cẩm hơi bực bội, lạnh lùng nói: "Không tệ, chính là ta, ngươi nói về A Mạc một chút đi!".
206 Lan Lăng Vương đi đến trước mặt hai người kia, sau khi vươn tay ôm Trương Khởi vào trong ngực, liền uy nghiêm nói với Trương Hiên: "Cửu Cữu Công, bằng hữu của ngươi đang tìm ngươi khắp nơi đấy!".
207 Lan Lăng Vương nghe vậy cười lạnh nói: "Ai dám động đến ta A Khởi, ta sẽ cùng hắn thề không lưỡng toàn. " Quay đầu, hắn hỏi **: "Ta để cho ngươi thả ra những tin tức kia, phản ứng như thế nào?"** cung kính trả lời: "Lúc chúng ta tới Kiến Khang thì phố lớn ngõ nhỏ Kiến Khang đều nói Quận Vương vì Trương cơ, không ngại cùng cả Chu quốc đối địch sao? Nghiệp thành và Tấn Dương đều giống như nhau, thậm chí còn hiểu rõ hơn, người nghị luận nhiều hơn.
208 Lan Lăng Vương nhận lấy tờ giấy kia, vừa nhìn liền giục ngựa dừng lại. Nhìn kỹ một chút vẻ mặt của hắn, không biết hiện tại đang nghĩ gì, Dương Thụ Thành do dự hỏi: "Quận Vương, là tin tức từ Nghiệp thành sao?" Bọn họ quy định, dù là Nghiệp thành hay Tấn Dương, nơi nào xảy ra việc nghiêm trọng thì dùng chim bồ câu tại nơi đó đưa tin tới.
209 Thành Sử hiểu hoàn toàn, lập tức hắn nhếch miệng cười, "Bang" một tiếng thi lễ với Lan Lăng Vương, lẫm liệt lên tiếng: "Nhất định hoàn thành nhiệm vụ!" Mới nói tới đây, hắn lại cẩn thận nói: "Nhưng phu nhân luôn thông minh hơn người, muốn lừa được nàng chỉ sợ không dễ.
210 Hiển nhiên vận khí của Lan Lăng Vương không tệ, mũi tên kia vừa vặn cắm ở giữa mạn sườn, nên cũng không lo ngại lắm. Sau khi uống thuốc xong, hắn liền ngủ thật say.
211 Bầu không khí lâm vào trầm mặc, Thành Sử hắng giọng nói:"Quận Vương yên tâm, Thành huynh dẫu có chết, cũng sẽ bảo hộ phu nhân chu toàn". Tiếp đó, hắn ta lại cất nhỏ giọng hỏi: "Nhưng Quận Vương, phu nhân nguyện ý lưu lại sao?".
212 Cố gắng kìm xuống hận ý, Trịnh Du mỉm cười, dịu dàng liếc nhìn Lan Lăng Vương, rồi quay sang gắt giọng với Trương Khởi: "A Khởi, ngươi xem phu quân chúng ta lại đang nói chuyện cười rồi".
213 Suy nghĩ một lát, Phương lão liền đi tới bên cạnh Trịnh Du, ông nhìn Trịnh Du mặt mày tái nhợt, lung la lung lay đứng cũng không vững, hiền lành khuyên nhủ: "Đứa bé, buông tay đi.
214 "Không tệ, hắn vẫn còn chung tình như trước kia. " Cao Trạm thưởng thức rượu, động não nói: "Tiểu tử này, đánh thắng một trận lớn, ở trước mặt người trong thiên hạ dương uy phong, không ngờ vẫn còn tính thẳng thắn ấy, vì chút chuyện xấu trong gia đình hắn, lần đầu tiên gặp mặt trẫm liền trực tiếp mở miệng.
215 Giống như các tướng, Lan Lăng Vương cũng mím chặt môi, mặt sầu lo. Chờ giọng nói của mọi người ngừng lại, hắn lạnh lùng nói: "Hơn nữa, hắn còn tính vươn tay về phía A Khởi của ta.
216 "Được!", Lan Lăng Vương gật đầu đáp, trái tim như buông xuống được gánh nặng, nở nụ cười rực rỡ: "Trước hết, ngươi cứ ở lại nơi này, ba tháng sau, ta sẽ cấp cho ngươi thư hòa ly, nếu như nguyện ý, ta vẫn hy vọng hai chúng ta có thể kết làm huynh muội".
217 Đưa mắt nhìn Tiêu Mạc rời đi, một lát sau, Lan Lăng Vương mới cất bước, đi vào trong viện. Trương Khởi vẫn còn đang ngẩn người, lúc phát hiện ra hắn đến, nàng liền nhanh chóng đứng lên, trong mắt quang hoa lấp lánh nhìn thẳng vào người đang đi tới.
218 Trương Khởi than nhẹ một tiếng, nói: "Nói thật, Trịnh thị thật sự do ta đuổi đi. Nếu không có ta, nàng ấy và Trường Cung sẽ không đi đến tình trạng này".
219 Lan Lăng Vương nghe xong lắc đầu cười một tiếng, hắn thích nhìn bộ dáng nghịch ngợm, vui vẻ hiện tại của nàng, dường như không còn phiền não, điều này khiến trái tim của hắn thật thỏa mãn, trực giác rằng thế gian này, không có chuyện gì quan trọng hơn nàng còn sống khỏe mạnh và cười một tiếng.
220 Cao Trạm vốn đang chờ Hồ hoàng hậu ngoan ngoãn hạ chỉ để cho Trương Khởi vào cung thì lại nghe Hòa Sĩ Khai đến truyền tin: Hồ hoàng hậu bị bệnh. Tối ngày hôm qua, nàng bị nhiễm thương hàn, hiện tại vẫn còn hôn mê không dậy nổi, xin bệ hạ hoãn lại mấy ngày.