221 Không giống với Lan Lăng Vương, Trương Khởi hiểu khá rõ con người của Trịnh Du hơn, còn sớm nhìn thấu từ lâu, so với Thu công chúa trọng tình, Trịnh Du dường như cũng không quá đặt khuê mật này ở trong lòng.
222 Câu kia vừa thốt ra, cặp mắt Trịnh mẫu liền sáng rực lên, bà ta vỗ lên mặt bàn nói: "Hay!", chủ ý này đúng là không tệ, lại còn nham hiểm hơn mong muốn của bà ta nhiều.
223 Lần này, Hòa Sĩ Khai không để ý đến hành động cự tuyệt của nàng ta nữa, hắn thở hổn hển mấy hơi rồi đưa tay đặt lên thắt lưng của mình, từ từ rút đai lưng ra.
224 Trương Khởi vừa cất tiếng thét chói tai, đám cung tỳ liền hoảng hốt, bọn họ gấp gáp quay đầu nhìn về phía sau, nhưng cửa chính đã bị che một nửa, ở đâu có thích khách chứ?Lúc này, Trương Khởi lại chỉ vào cửa sổ bên trái, rồi tiếp tục kêu lên: "Thích khách ở đây, thích khách ở trong này ——", nàng chỉ về phía cửa sổ, bản thân dường như đã bị kích thích cực lớn, hắng giọng thét lên, âm thanh bén nhọn mà thê lương, giống như mưa kiếm xé rách không gian, truyền ra phía xa.
225 Trong khi nàng ta sung sướng hát hí khúc, thì tỳ nữ vội vàng tiến lên, đi tới sau lưng Trịnh Du năm bước, cúi đầu bẩm: "Bẩm Vương phi, Trương thị trở lại ——"Trương thị trở lại!Từ nữ kia nói Trương thị đã trở lại!"Ầm" một tiếng, dưới sự kinh hãi của Trịnh Du, nàng ta lui về sau, hẫng chân đụng phải cây cột, làm nó đổ ập xuống đất.
226 Hắn bởi vì tính tình nàng ta trở nên cổ quái? Nhiều lúc âm trầm không phải người bình thường có thể đo lường được? Hắn không thể bởi vì bản thân nhất thời không đành lòng, mà khiến tiện nhân này bị tổn thương, dù chỉ là một chút?Thì ra là trong mắt hắn, mình đã biến thành một phụ nhân ác độc, đã sớm là phụ nhân ác độc rồi ! Hắn đã sớm nghĩ chu toàn, cũng đã sớm viết sẵn Hưu thư.
227 Phương lão cung kính đi lên phía trước, lão ngước lên nhìn phu nhân trước mắt bởi vì tự tin và vui vẻ nên phong thái càng ngày càng hơn người, nhỏ giọng nói: "Phu nhân, có phải nên bắt tay vào làm giá y rồi hay không?".
228 Đảo mắt lại mấy ngày nữa trôi qua. Sau khi Lan Lăng Vương dâng sớ không bao lâu, Cao Trạm liền vời hắn vào trong cung nói chuyện một lần. Từ sau khi hắn trở về, liền được ân chuẩn cho nghỉ ngơi bốn tháng, đồng thời còn lấy được cả thánh chỉ ban hôn cho mình và Trương thị A Khởi từ của Bệ hạ.
229 Thấy phủ Lan Lăng Vương dần dần thở bình thường như trước, trong xe ngựa Trịnh Du khẽ thở dài một hơi. Nàng ta không biết, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, bản thân có bị không khí náo nhiệt vui mừng này bức điên hay không?"Nữ lang, trở về phủ sao?".
230 Trịnh Du phát hiện, mọi chuyện dạo gần đây dường như quá thuận lợi. Trong lúc nàng ta lo lắng thấp thỏm vì chuyện mang thai thì đột nhiên lại tình cờ tìm thấy một quyển sách thuốc mà trong đó còn viết cả phương thuốc khiến người ta sinh non.
231 Lúc Lan Lăng Vương rời đi còn cố ý để lại hai trăm kỵ binh bảo vệ Trương Khởi. Bốn ngày sau, Trương Khởi liền nhận được lời mời của Hồ hoàng hậu. Hồ hoàng hậu này, thật ra không thích nhất chính là quy củ gò bó, nếu tìm được cơ hội nàng ta sẽ mang người nào đó ra mà trêu đùa.
232 Thấy mọi người bắt đầu nghe theo an bài của mình đi làm việc, Trương Khởi liền đỡ Hồ hoàng hậu đi về phía xe ngựa. Trong lúc bọn họ ngồi lên xe thì đám người Trịnh Du lại trưng ra vẻ mặt phức tạp nhìn Trương Khởi.
233
234 Lúc này, với chút chuyện nhỏ như thế, nàng có gì để hả hê chứ? Trương Khởi buồn bực quay đầu lại liếc mắt nhìn Trịnh Du, nhìn vào gương mặt gầy gò cùng sự lo lắng không tài nào che giấu giữa hai hàng lông mày, nàng đột nhiên phát hiện, mấy tháng không gặp, Trịnh Du đã trở nên lợi hại hơn.
235
236 Đi tới trên tường thành, chỉ thấy vô số người Chu đã đào lên đống đống đất, đang đưa tới cửa thành. Nhìn bóng dáng bận rộn của bọn họ, sắc mặt Lạc Dương vương trắng nhợt, thì thào nói ra: "Chẳng lẽ bọn họ muốn cản trở trước đường của viện binh chúng ta? Không đúng, không thể nào, chuyện này thật không thể nào.
237
238 Đám người Trương Khởi vừa đi ra khỏi tửu lâu liền thấy một đoàn nhân mã hùng dũng chạy tới. Xa xa nhìn thấy Trương Khởi, một thái giám liền kêu lên: "Lan Lăng Vương phi, mời người qua đây!"
Lại là đoàn người Hồ hoàng hậu cố ý chạy tới.
239
240 Nhìn bóng dáng của Trịnh Du, Thành Sử hừ mạnh, chán ghét xoay qua khạc một bãi đàm.
Sau khi người Chu vây thành hai mươi ngày thì mấy ngàn quân lính Lạc Dương đều đã mệt mỏi không chịu nổi, mũi tên cũng sắp dùng hết sạch.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 37