741 Trời vừa rạng sáng liền vang lên tiếng chuông điện thoại dồn dập, Đỗ Long cầm di động lên, nắm lấy tai phone di động đeo vào, híp mắt hỏi: - Tôi là Đỗ Long, xin hỏi ai đấy? Trong điện thoại truyền đến âm thanh của cảnh sát trực ban ở trung tâm chỉ huy, nói: - Tổ trưởng Đỗ, vừa phát hiện một thi thể ở gần tổng cục bưu điện.
742 Thạch Chung Đào mắng: - Ông định lừa ai vậy, tôi cũng mặc kệ chuyện ông mở cửa kinh doanh suốt đêm, nhưng tôi đang tra án, xin hãy phối hợp. Ông đã gặp qua người này chưa? Bức hình của nạn nhân được chụp bằng di động được đưa đến trước mặt ông chủ tiệm , hình ảnh máu me tràn trề khiến lão ta hoảng sợ, lão vội vàng nhắm mắt lại, lắc đầu nói: - Chưa gặp bao giờ, tôi chưa từng gặp, làm tôi sợ muốn chết.
743 Trời vừa sáng Đỗ Long liền trở về hiện trường, hắn muốn đích thân điều tra xung quanh nơi vứt thi thể, xem xem hiện trường đầu tiên có phải ở các nơi như sàn nhảy, phòng hát hay không.
744 Địch Xuân Liên lại bật khóc hu hu, hơn nữa càng khóc càng thương tâm, lần này khóc thì không thể dừng lại được. Đường Minh Hoa vẫn còn một số vấn đề muốn hỏi, thấy thế chỉ đành từ bỏ ý định.
745 Đỗ Long chụp ảnh hộp bát âm. Trương Hoành Lợi bỗng nói: - Tổ trưởng, tôi tìm được một quyển ghi chép. Đỗ Long cầm quyển vở, lật ra, thấy đầu trang vở có lời ghi tặng của Địch Xuân Liên: “Tặng cho Tiểu Lương yêu quý, hi vọng cháu có thể ghi chép lại mỗi ngày vui vẻ.
746 Đỗ Long nói: - Yêu sớm không phải lỗi của trẻ con. Lão Đường, anh cảm thấy vụ án này có liên quan tới Cao Viễn Đằng không? Đường Minh Hoa nói: - Cao Viễn Đằng không làm được những việc này, thế nhưng… mẹ của cậu bé là một nhân vật khá lợi hại… Đỗ Long: - Anh cảm thấy mẹ của Hoàng Hoa Lương thì sao? Đường Minh Hoa nói: - Cô ấy cũng không phải đèn cạn dầu.
747 Từ lúc bắt đầu quá trình hỏi tới giờ, Trịnh Tú Vinh có vẻ càng ngày càng mất kiên nhẫn. Đỗ Long và Đường Minh Hoa thương lượng một chút rồi kết thúc việc hỏi.
748 Bóng dáng Hoàng Hoa Lương biến mất trong video, đây là hình ảnh cuối cùng camera ghi lại được, thời gian là gần rạng sáng. Về phần Thai Mẫn Hằng lúc nào từ tiệm Internet đi ra thì không ai xác thực được.
749
750 - Có lẽ Hoàng Hoa Lương chọc giận hắn rồi… Hồ Tiểu Vĩ nhỏ giọng giải thích. - Vậy cậu hãy nghĩ cách chứng minh điểm này. Đường Minh Hoa nói: - Vụ án này cách nghĩ của tôi và Tổ trưởng Đỗ là nhất trí, sau khi triển khai điều tra có một số manh mối tới tay quá dễ dàng, không hợp với lẽ thường thì có thể có vấn đề, mọi người tốt nhất nghiên cứu kỹ tình tiết vụ án một chút đi.
751 Đỗ Long giơ tay đầu hàng nói: - Cho dù tôi không nói, nếu ngày mai các cô đi, tôi có thể mời hai viên cảnh sát của đồn công an xã Mãnh Tú dẫn đường cho các cô, bọn họ cũng thuận tiện tuần tra một chút.
752 Một mối tình chưa bắt đầu đã phải kết thúc, Lưu Lỵ Thanh giả vờ rời đi một cách tự nhiên phóng khoáng. Trên thực tế, lòng của cô hiện đang rối như tơ vò, cô rất muốn khóc thật lớn, lại muốn tìm một nơi nào đó để phóng túng một chút, nhưng cuối cùng cô vẫn lựa chọn về nhà.
753 Sáng sớm, Lưu Lỵ Thanh nhận được một cuộc gọi của Đỗ Long. Đỗ Long nói với Lưu Lỵ Thanh là ngày mai cục công an sẽ tổ chức một buổi họp báo, đêm nay nếu có thể thì hắn sẽ cung cấp cho cô một số tư liệu và tin tức độc nhất vô nhị.
754 Lưu Đức Phức cởi sạch quần áo rồi lao lên giường. Hàn Ỷ Huyên hoảng sợ thét lên chói tai. Chỉ thấy lúc Lưu Đức Phức đang bổ nhào tới trước giường thì đột nhiên “á” một tiếng rồi ngã gục về phía trước, cơ thể gã nặng nề đổ vật xuống chiếc giường hơi, rơi xuống ngay kế bên Hàn Ỷ Huyên, khiến cho cô bắn lên.
755 -Nếu mày dám gạt tao. . . Đỗ Long dùng tay chọc vào ngực Lưu Đức Phúc, Lưu Đức Phúc lập tức đau đến mức thở không ra hơi, một lúc sau hơi thở mới tốt hơn một chút, Đỗ Long nói: -Tao đã điểm tử huyệt của mày rồi, chỉ cần mày hít mạnh một chút thôi cũng sẽ có cảm giác đau đớn, nếu trước mười hai giờ đêm nay mà tao chưa giải huyệt cho mày.
756 Đỗ Long lắc đầu nói: -Vụ án này không còn điểm nghi vấn nào nữa, cho dù ngày mai có kết quả DNA chứng minh trên người Hoàng Hoa Lương và trong nhà Thai Mẫn Hằng có DNA tương thích thì cũng không có gì là kì quái.
757 Thạch Chung Đào phẫn nộ quát: -Người mà cậu cần xin lỗi chính là bản thân cậu! Cậu thật không biết suy nghĩ, bình thường tôi nhắc nhở các câu như nào? Thua tiền người ta tại sao lại không nói cho tôi hay mọi người biết? Tôi chỉ cần tùy ý tìm ra lý do nào đấy thì có thể bắt tên A Cường gì gì đó lại, tại sao cậu lại làm chuyện ngu ngốc này! Đổng Huân Vĩ che mặt khóc rống lên, Đỗ Long đưa ra một tấm ảnh, hỏi: -Đổng Huân Vĩ, anh xem, tên A Cường đó có phải là người trong ảnh này không? Đổng Huân Vĩ ngẩng đầu lên nhìn, nhận ra người gầy gò trong ảnh kia chính là người đã hại mình, anh ta vội vàng dùng lực gật đầu nói: -Đúng, chính là anh ta! Đỗ Long nói: -Sự việc này cần quay về mấy năm trước một chút.
758 Bạch Hồng Ấn nóng lòng muốn thử nói: -Vậy có phải là chúng ta sẽ lập tức bắt cô ta về thẩm vấn không? Đỗ Long lắc đầu nói: -Anh đừng xúc động như vậy, bây giờ vẫn chưa đến lúc bắt người.
759 Hoàng Thiệu Liễu ừ một tiếng nói: -Trở về sớm một chút, nếu đã kết án rồi thì ngày mai anh sẽ đưa tiểu Lương đi. Trước tiên sẽ đưa nó đến nhà tang lễ, sau đó sẽ chọn ngày tốt tiễn nó đi.
760 Đường Minh Hoa và Thạch Chung Đào ngầm giơ ngón tay cái biểu thị sự tán thành Đỗ Long, tên này bắt chước giọng điệu của Trịnh Tú Vinh giống y như thật.