701 Sáng sớm hôm sau bọn Đỗ Long theo xe buýt đi vào trường cảnh sát. Hôm nay trận đấu cử hành đầu tiên là bắn súng. Trận đấu bắn súng phân thành ba hạng mục.
702 Thẩm Băng Thanh ghé vào lỗ tai Đỗ Long nói:- Gã ta là đối thủ vừa rồi của tôi, tên là gì quên rồi, cũng có chút thực lực. Đỗ Long Đỗ Long nhíu nhíu mày, nói với người kia:- Anh dựa vào cái gì mà nói chúng tôi thi đấu giả? Nếu như anh cảm thấy không phục thì tôi có thể lập tức đấu với anh một trận.
703 Theo một tiếng súng vang lên, các tuyển thủ tham gia thi đấu 10 km đều chạy ra khỏi hàng bắt đầu. Lúc mới bắt đầu mọi người chen chúc thành một đoàn. Nhưng sau khi chạy một vòng, khoảng cách liền chầm chậm được kéo ra.
704 Đỗ Long nói:- Cái này thật ra vẫn chưa hỏi. Tuy nhiên dù đi đâu, nói chung có thể lăn lộn vị trí tương đương với đại đội trưởng?Thẩm Băng Thanh cười nói:- Vậy cũng được, xem ra tôi cũng có thể dính hào quang của anh, lăn lộn cái chức đội phó vui đùa một chút rồi.
705 Đám cảnh sát xông vào phòng thấy trong phòng có không ít người, hơn nữa ai cũng đều rất có tướng tá. Mấy tên cảnh sát kia lập tức không dám dễ dàng gây chuyện.
706 Tuy chuyện mới diễn ra hơn mười giây nhưng cả quán rượu đã lộn xộn hoàn toàn. Đỗ Long nhìn mấy tên đội trị an đang kêu gào quằn quại, nói với những người khác:- Mấy người đưa Dương Đa Quân đến bệnh viện trước đi.
707 Sau khi trở về thành phố Thụy Bảo, Đỗ Long cật lực lao đầu vào công việc. Trước khi rời khỏi thành phố Thụy Bảo hắn phải cố hết khả năng phá thêm vài vụ án, dùng cách này để báo đáp lại sự tín nhiệm và ủng hộ của Lý Tùng Lâm.
708 - Chúng ta kết hôn đi…Đường Lệ Phượng nói rất nhẹ nhàng như đó là việc của người khác vậy. Đỗ Long bị lời này của cô làm choáng váng, nhất thời không biết nên nói gì.
709 Đỗ Long đi rồi, đi thật rồi. Hắn biết nếu mình nhân cơ hội ôm Đường Lệ Phượng đi khách sạn cũng không phải việc khó, nhưng điều đó không giải quyết được gì.
710 Đỗ Long không chút khách khí vươn người ôm Bạch Nhạc Tiên. Lúc đầu Bạch Nhạc Tiền còn làm kiêu giãy dụa, sau đó rất nhanh đã bị Đỗ Long thuần phục dưới thế công miệng tay và sự ôn nhu, đôi mắt Bạch Nhạc Tiên như sao sáng mê say nhìn Đỗ Long, thâm tình nói:- A Long, em rất nhớ anh.
711 Sau khi đánh xong một vòng, Đỗ Long liền đi tới trước mặt Bạch Tùng Tiết đang ở dưới đài thi đấu. Lúc này, bên cạnh Bạch Tùng Tiết đã có một đám lãnh đạo vây quanh, lãnh đạo các châu dẫn đội tới tham gia thi đấu đều giống như đám lá xanh bên cạnh Bạch Tùng Tiết.
712 Sau khi thông qua sự thẩm tra của Bạch Nhạc Tiên, Đỗ Long lại thuận lợi thắng hai trận. Bạch Tùng Tiết tỏ ra vô cùng hài lòng đối với Đỗ Long, nhưng do công việc của ông ta quá bận nên không thể tiếp tục xem hết những trận đấu kế tiếp.
713 - Anh Long, anh thật tuyệt!Bạch Nhạc Tiên vui mừng phấn khởi tiến lên phía trước ôm chầm lấy Đỗ Long, đồng thời hôn một cái lên má hắn. Bên cạnh lập tức vang lên tiếng kêu lớn kỳ lạ.
714 Lục tục hết lượt nọ lại lượt kia, trong phòng lại có thêm vài người tới, có nam có nữ. Bạch Nhạc Tiên giới thiệu Đỗ Long với mọi người, sau đó lại giới thiệu từng người cho Đỗ Long.
715 Buổi sáng ngày 14 tháng 8, cuộc thi chạy 10000 mét tuyển chọn thi đấu của đại hội đấu võ cảnh sát toàn quốc tỉnh Thiên Nam bắt đầu tranh tài, người đến cổ vũ riêng cho Đỗ Long rõ ràng tăng nhiều.
716 Đỗ Long toát mồ hôi, nói:- Vâng ạ, Bí thư Bạch… Cả tối hôm qua cháu ở cùng với Tiên nhi. Đó đều là chủ ý của cháu, xin bác đừng trách Tiên nhi. Bạch Tùng Tiết nói:- Cháu và nó đã yêu nhau từ lâu, cháu tưởng ta không biết sao? Sở dĩ ta hỏi như vậy là vì tối qua xảy ra một chuyện có chút liên quan tới cháu.
717 Sau khi nhận lại bức ảnh cô gái kia cười với Đỗ Long và nói:- Cảm ơn sư huynh, thực ra tôi cũng rất sùng bái anh, nhưng không đến nỗi như Đình Đình. Anh là mục tiêu của tôi, sẽ có một ngày tôi vượt qua anh.
718 Khi cô bán hàng ở đó bận tính toán, Đỗ Long ra hiệu một tiếng “suỵt” với Bạch Nhạc Tiên, sau đó cầm điện thoại, tìm một số rồi gọi đi. - Alo, anh tìm ai?Đầu dây bên kia truyền đến tiếng một người đàn ông, nghe giọng anh ta hình như không còn chút kiên nhẫn nào nữa.
719 Đỗ Long vẫn kiên nhẫn đi xem thêm, Bạch Nhạc Tiên thấy thật nhàm chán, cô ngáp dài đi theo Đỗ Long, không ngừng hỏi:- Đã xong chưa. . . Còn muốn xem bao lâu nữa…- Sắp xong rồi…Ánh mắt Đỗ Long đột nhiên dừng lại ở sọt tiền cổ, vừa rồi khi nhìn lướt qua đống tiền cổ hắn phát hiện ra cảm giác giống như lần trước nhìn thấy bình đất sét.
720 Đỗ Long ồ một tiếng, rồi hỏi người kia:- Anh định trả giá bao nhiêu?Người kia nói:- Đại ca, mười ngàn tệ được chứ? Một bộ đao tệ của tôi chỉ còn thiếu cái này thôi.