681 Đao Cương Hãn phấn chấn nói:- Lịch sử ủ rượu của dân tộc Thái chúng tôi có thể đi ngược dòng về hơn một nghìn năm trước. Rượu ống trúc là dùng gạo nếp và cao lương ủ thành.
682 Mỗi một căn lầu bằng trúc kết cấu cũng không giống nhau, tựa như từng căn biệt thự, có căn là nhà biệt lập, có căn lại có rất nhiều phòng, để có thể cung cấp những yêu cầu thiết kế khác nhau của những khách hàng sử dụng.
683 - Cô Tô, Bí thư Đường, cho chút mặt mũi đi…Đỗ Long vừa nhảy múa vừa mời gọi Tô Linh Vân và Đường Lệ Phượng đang quan sát. Hai người cũng bị không khí ở hiện trường ảnh hưởng, trong đầu cũng nóng lòng muốn thử.
684 Thể lực của Lý Thụy Trân tốt hơn Bạch Nhạc Tiên nhiều. Cô và Đỗ Long chiến đấu kịch liệt trên giường không biết bao nhiêu hiệp, cho đến khi bên ngoài sớm đêm dài vắng lặng, hai người mới ôm nhau tiến vào phòng tắm, giúp nhau cọ rửa dấu vết trên người.
685 Ồ, vậy mấy người đợi một chút. Cô gái trong lầu trúc nói vọng ra rồi đóng cửa sổ lại. Một lát sau hai cô gái mở đèn pin đi xuống, thấp giọng nói:- Đừng đánh thức ba mẹ tôi, sang chỗ khác nói đi.
686 Bóng đen lại lẻn vào lầu trúc của Chu Chí Viễn, lắp thẻ nhớ về lại trong điện thoại di động, sau đó bóng đen vừa định rời khỏi bỗng đột nhiên quay đầu trở lại, nhẹ nhàng nhấc cái màn của Chu Chí Viễn lên, kéo qua một bên.
687 Ngọc Yến Kiều nổi giận nói:- Anh dám! Nơi này là thôn chúng tôi. Chỉ cần chúng tôi mở miệng hô một tiếng, các anh tuyệt đối sẽ chạy không thoát!Giọng của Chu Chí Viễn vẫn bỉ ổi như vậy, gã ta cười ha hả nói:- Nhìn tuổi của các cô chắc là vẫn chưa có bạn trai đúng không? Chi bằng đi theo tôi, tôi sẽ cho các một cuộc sống khiến người trong thôn phải ngưỡng mộ.
688 Bảy rưỡi sáng mọi người cùng nhau ăn bữa sáng, sau đó tiếp tục xuất phát theo tuyến đường đã định. Dọc theo con đường này Chu Chí Viễn quả nhiên rất biết điều, dính chặt lấy Tô Linh Vân không rời nửa bước.
689 Ở bề ngoài thấy Lý Thụy Trân gần đây rất xui xẻo. Chuyện bị bắt cóc không nói đến, rất nhiều người cũng nghi ngờ cô bị trói cường bạo, chỉ là đều không nói ra mà thôi.
690 Đường Lệ Phượng kinh ngạc cầm đèn pin chiếu sang phía bên trái. Một con lợn rừng nấp trong bụi cây bỗng nhiên xuất hiện trước mặt cô. Chỉ thấy trên cái mũi dài của con lợn rừng vô cùng bẩn.
691 Đỗ Long tăng nhanh tốc độ, chỉ có những cành cây cản đường hắn thì hắn mới vung đao chặt đứt. Nhiều lần phát lực về phía trước vượt qua chướng ngại vật, Đường Lệ Phượng gần như bị rớt xuống.
692 Đỗ Long không nói gì, chỉ nhìn Đường Lệ Phượng rất chân thành, Đường Lệ Phượng bị hắn nhìn có chút chột dạ, cô mở trừng hai mắt, cả giận nói:-Nhìn tôi làm gì? Lẽ nào tôi nói sai sao?Đỗ Long hỏi ngược lại:-Phải không? Tôi là loại người giống như cô nói sao? Nếu như vậy.
693 -Tiểu Phượng, cô thật đẹp. . Nhã Hân và Thụy Trân đều không thể so sánh với cô được. . . Đỗ Long khen ngợi nói, lời này khiến Đường Lệ Phượng rất vui vẻ, nhưng lời nói ngay sau đó lại làm cô vừa thẹn vừa tức giận, Đỗ Long nói:-Ngực to, mông săn chắc, gò đất nhỏ đầy đặn, lấy kinh nghiệm của tôi ra phán đoán.
694 Đỗ Long dường như cảm nhận được suy nghĩ của cô, hắn nói:-Ủy khuất sao? Thật ra tôi cũng không đành, Tiểu Phượng, có lẽ tôi phong lưu một chút, nhưng tôi thật sự thích cô.
695 Nghe được âm thanh quen thuộc, ngược lại Đường Lệ Phượng càng giãy dụa kịch liệt, người nọ giật lấy gậy tròn trong tay cô, ném qua một bên, xoay người cô lại.
696 Khi Đường Lệ Phượng ăn mì, Chu Dịch Thăng đã biến mất, Đỗ Long về với tổ trọng án, bắt đầu công việc mới. Hắn không ở đây mấy ngày cũng không phát sinh vụ trọng án nào, mọi người trợ giúp cho đội hình sự đồng thời điều tra hai vụ án.
697 Hạ Vũ nói tỉ mỉ ọi người nghe một lượt ma- ket dự án và quy tắc thi đấu. Mọi người thì không vấn đề gì. Mặc dù huấn luyện viên đề nghị tất cả phải nghỉ ngơi thật tốt, thế nhưng các chàng trai tinh lực dồi dào này làm sao rảnh rỗi được? Mọi người bình thường đi làm đều bộn bề nhiều việc, khó có thời gian tới Lỗ Tây 'Thành phố lớn "như thế này.
698 Thẩm Băng Thanh cũng nghĩ rằng cái gối kia không tệ, vì thế liền chọn nó. Sau khi trả tiền xong liền ôm đồ đi khỏi cửa hàng. Bởi vì cái gối không nhỏ, Thẩm Băng Thanh một mình ôm nó trông khá buồn cười.
699 Hàn Ỷ Huyên cười khổ nói:- Tôi cũng không ngờ được. Trước khi gặp anh tôi nhận được điện thoại nói bên này có chuyện xảy ra, bảo tôi qua phỏng vấn bất chợt.
700 Hàn Ỷ Huyên cười nói:- Vậy sao? Có thời gian phải mở mang kiến thức một chút mới được. Đỗ Long cười nói:- Có cơ hội đấy. Uhm, tôi cho cô xem mấy tấm hình, và xem một đoạn video.