661 Vị mỹ nhân này chính là Ủy viên Hội nghị hiệp thương Thành phố Thụy Bảo, phú bà Lý Thụy Trân. Đỗ Long ngó vào trong xe nói:- Chị Lý, sao không thấy vệ sĩ của chị đâu?Lý Thụy Trân nói:-Tại sao lại không có, chẳng phải ghế trước có hai người sao? Tiểu Đỗ, lần này tính đi đâu vậy? Có muốn tôi tiễn một đoạn không?Đỗ Long nói:- Không cần, xe của tôi ở phía trước.
662 Thứ được bán nhiều nhất trong chợ Hoa Điểu Thành phố Thụy Bảo cũng là Phỉ Thúy. Dương nhiên đa số là đồ giả. Tiệm bán đồ cổ chỉ có hai nhà, Đỗ Long vẫn chưa bước vào.
663 Thứ được bán nhiều nhất trong chợ Hoa Điểu Thành phố Thụy Bảo cũng là Phỉ Thúy. Dương nhiên đa số là đồ giả. Tiệm bán đồ cổ chỉ có hai nhà, Đỗ Long vẫn chưa bước vào.
664 Trên đường rời khỏi công trường thi công, Trương Hoành Lợi hỏi:- Tổ trưởng, anh cảm thấy những lời Trần Khánh Minh nói đáng tin không? Lẽ nào kẻ giết người thật sự là một kẻ được gọi là nhà giàu mới nổi sao?Đỗ Long nói:- Trước mắt vẫn không thể phán đoán được, song lại rất rõ ràng, kẻ cầm đầu kết hội gây án chắc chắn có kẻ nhà giàu mới nổi, hoặc là có chút quan hệ với bọn nhà giàu.
665 Trong khi Đỗ Long đang vắt óc suy nghĩ không thể giải thích được thì Bạch Hồng Ấn, Trương Hoành Lợi và Đường Minh Hoa đều lần lượt trở về, sau đó mọi người cùng ngồi lại, lập tức mở cuộc họp.
666 Đợi Trần Tư Cừ trách móc xong, Đỗ Long mới nói:- Ai nói tôi trốn chứ? Các người đi tìm tôi chưa?Trần Tư Cừ và Lý Văn Cẩm quả thật đã tới thành phố Ngọc Minh tìm Đỗ Long, nhưng đáng tiếc lại đi vô ích, bởi vì Đỗ Long đã bị điều tới thôn Mãnh Tú, Trần Tư Cừ nói:- Đương nhiên là đi rồi, cậu đúng là tên đại lừa gạt…Trong điện thoại đột nhiên truyền tới một giọng nữ rất nhẹ nhàng, cô nói:- Là cảnh sát Đỗ phải không? Rất xin lỗi, Trần Tư Cừ đã hơi kích động quá, bởi vì tôi không tin lời anh ấy nói cho lắm, hơn nữa…tôi cũng chưa bao giờ có bất cứ sự tiếp xúc nào với cảnh sát Đỗ, tôi nói có đúng không?Đỗ Long nói:- Đúng vậy.
667 Đỗ Long lái xe một mạch tới thành phố Thụy Bảo. Trên đường hắn không ngừng nói chuyện trêu đùa với Trần Duật Lộ. Ban đầu Trần Duật Lộ còn có chút rụt rè, sau khi làm thân thì không còn khách sáo nữa, biểu hiện vô cùng hoạt bát.
668 Về cơ bản Đỗ Long đã xác định được Tất Thu chính là nạn nhân đã bị phong kín trong bình gốm, song hắn lại không có hành động manh động nào mà vẫn tiếp tục điều tra, đồng thời liên lạc với bọn Đường Minh Hoa.
669 10h sáng, đám người Hồ Tiểu Vĩ áp giải hơn mười tên lưu manh bắt được ở xã Hộc Ngọc trở lại tổ trọng án, khiến cho những phòng giam trong tổ trọng án thoáng cái đã kín người.
670 - Kỷ tiểu thư, cô thật sự muốn trở thành một pháp y hay sao? Cô phải biết rằng pháp y cũng không phải nghề nghiệp thú vị gì đâu. Trần Tư Cừ nói với Kỷ Quân San.
671 Sau khi bọn người Trần Khánh Minh bị bắt về tổ trọng án thì lập tức được thẩm vấn. Dưới chứng cớ rõ ràng trước mặt, bọn chúng còn có gì để chống chế đây, thế nên rất nhanh liền khai báo.
672 Trong phòng thẩm vấn, Thẩm Băng Thanh chỉ phụ trách ghi khẩu cung của nghi phạm, mọi thứ còn lại cũng không quản. Nhìn Đỗ Long sử dụng đủ mọi loại thủ đoạn gây sức ép cho nghi phạm, Thẩm Băng Thanh cũng không khỏi liếc mắt nhìn xem, bởi vì hành vi của Đỗ Long đa số đều là trái pháp luật.
673 Chu Dịch Thăng?Đỗ Long làm bộ tò mò hỏi:- Đó là ai vậy?Đường Lệ Phượng nói:- Chu Dịch Thăng là một thương nhân buôn bán châu báu đột nhiên xuất hiện, hắn và chị Hân của cậu có quan hệ không tệ.
674 Ở trên giường đợi tôi. ”Câu nói này của hắn làm Đường Lệ Phượng đỏ mặt tía tai, tim đập liên hồi, theo bản năng mà ồ một tiếng. Cô xoay người đi được mấy bước mới phản ứng lại, cô đường đường là một Bí thư hơn nữa đây còn là nhà của cô.
675 Ngay tại thời điểm Đỗ Long cảm thấy rối rắm vì cái tâm không bằng cầm thú của mình. Giọng hát khàn khàn trong bài hát “Đã chết còn muốn yêu” vang lên, làm cho hắn giật mình vì cái ý nghĩ xấu xa đó.
676 Chuyện đó thực sự khiến trái tim Đường Lệ Phượng vô cùng thống khổ, nhưng cũng đem đến cho thân thể cô một ký ức đẹp đẽ, sâu sắc khó quên. Nỗi đau trong lòng dần dần vơi đi, kí ức thân thể cô cũng từ từ rõ ràng, điều này khiến lòng cô dấy lên một sự rung động khó mà khống chế, tựa như trong mơ vậy.
677 Đường Lệ Phượng xoay người nói với một ông lão tóc trắng xoá:- Hiệu trưởng Hà, ông hãy dẫn chúng tôi vào giới thiệu một chút tình hình trường học. Hiệu trưởng Hà kích động trả lời một tiếng, đầu tiên khom mình cúi chào mọi người nói:- Tôi đại diện cho tất cả giáo viên và học sinh xã Mãnh Tú cảm ơn mọi người!Thấy một người già như vậy hành lễ với mình, Tô Linh Vân vội vàng bước lên đỡ ông, nói:- Hiệu trưởng Hà, ông mau đứng lên.
678 Chu Dịch Thăng và Đỗ Long bắt tay, cười nói:- Ngưỡng mộ đã lâu, thật ra tôi từ trước đã nghe Nhã Hân kể qua về Đỗ cảnh quan. Lúc trước Nhã Hân bị bắt cóc, là Đỗ cảnh quan quên mình chặn đạn cứu cô ấy.
679 Con đường phía trước vẫn còn rất nan giải. Dựa theo đường lối trong kế hoạch, con đường mới tu sửa cho phép xe chạy với tốc độ mười km mỗi giờ. Mỗi ngày chạy tám tiếng, hai ngày có thể chạy hết một vòng chín thôn phía dưới xã Mãnh Tú và quay trở lại xã Mãnh Tú.
680 Chu Chí Viễn hừ một tiếng, trên mặt tức thì lộ ra một vẻ cười lạnh lùng, ông ta nói:- May mà có hai mỹ nữ kia giúp ta cởi quần, nếu không thì lỗ to. Các cô nghĩ cách tìm hai người phụ nữ kia, hứa cho họ chút lợi lộc, để bọn họ làm chứng cho tôi.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50