801 Mọi người nhanh chóng đầu hàng trước tấm ngọc bài kỳ lạ kia, Đỗ Long quan sát rất lâu rồi, mắt cũng đã mỏi, hắn đành từ bỏ việc tiếp tục nghiên cứu, đề nghị trở về khách sạn nghỉ ngơi, Trần Tử Giang đồng ý ngay.
802 Chỉ trong nháy mắt Đỗ Long đã cảm nhận được ý nghĩ của anh ta. Hai thương nhân kia đều là đại diện của doanh nghiệp bị Trần thị ép nhận hàng mà họ cung cấp.
803 Vương Hằng Sinh lắc đầu nói:- Thời gian ta và hắn tiếp xúc với nhau cũng không nhiều, ta chỉ biết là kỹ thuật cược thạch của hắn rất cao. Những cái khác ta không rõ…Trần Tử Giang vẫn chưa từ bỏ ý định dò hỏi, Vương Hằng Sinh cố ý không nói với cậu ta, khiến Trần Tử Giang rất bất mãn.
804 Đỗ Long quay lại nhìn Tống Tư Nhạn, hỏi:- Cái gì? Cô nói cái gì?Tống Tư Nhạn cười ha hả, nói:- Tôi nói anh đúng là một mầm mống phong lưu. Đỗ Long cười nói:- Cảm ơn đã quá khen, sinh mạng con người là món quà thượng đế ban tặng, nếu đã sống trên đời thì phải biết hưởng thụ một chút chứ? Phụ ân điển của ông trời sẽ bị trời phạt đấy!- Già mồm.
805 Sau một hồi đại chiến, Đỗ Long ôm Lâm Nhã Hân nằm nghỉ trên giường, Đỗ Long đột nhiên hỏi:- Hân nhi, em có muốn biết tiêu vương của cuộc chào bán công khai này là viên đá nào không?Lâm Nhã Hân kinh ngạc ngẩng đầu lên nói:- Còn chưa bắt đầu đấu giá mà, chẳng lẽ anh đã nhìn ra?Đỗ Long gật gật đầu, nói:- Đại khái đã đoán được rồi, em cũng thử đoán xem, tiêu vương của năm nay sẽ đạt tới giá như thế nào?Lâm Nhã Hân bắt đầu suy tư, tư duy của Đỗ Long và cô trong nháy mắt đã kết nối với nhau, rồi nghĩ tới chuyện trong tương lai.
806 Trần Tử Giang lạnh cả người, nhìn Đỗ Long như gặp ma, chính xác là Đỗ Long đã nói trúng những suy nghĩ trong lòng anh ta. Mặc dù hơi quá, nhưng đa số đều đúng, muốn hoàn toàn khống chế được Chu Dịch Thăng để hắn làm việc cho mình, cũng chỉ có cách tàn nhẫn này.
807 Đỗ Long cười nói:- Tôi xưa nay vẫn rất tự tin. Người tin tôi đời đời bền vững. Anh tin hay không?Hạ Hồng Quân trong lòng lại không thể thoải mái, anh ta trầm giọng nói:- Hy vọng có thể tin anh.
808 Hạ Hồng Quân toàn thân có chút căng thẳng. Anh ta bỗng nhiên ngồi dậy, thấp giọng nói:- Anh tại sao không nói sớm? Anh làm thế nào phát hiện được?Đỗ Long nói:- Lỗ tai tôi khá thính đấy.
809 Đỗ Long lại không hề để ý đến liền cười nói:- Mèo rừng? Hồng quân, biệt hiệu của anh là mèo rừng sao? Biệt hiệu này thật đáng yêu. Đỗ Long thần kinh không ổn định hoặc là nói không biết sống chết khiến Hạ Hồng Quân thực sự không nói dược gì.
810 Trong phòng khách của lầu trúc, Hạ Hồng Quân bị trói và xiềng xích khóa chặt bị đẩy đến trước mặt Cát Quân trước tiên. Hơn mười khẩu súng chỉ vào Hạ Hồng Quân, sợ anh ta bùng lên làm khó dễ.
811 Cả đám sửng sốt, đều nhìn lại Võ Lũng. Võ Lũng vẫn rất trung thành với Cát Quân. Gã ta thấy Cát Quân bị Đỗ Long cưỡng bắt, đành bỏ súng xuống, giận dữ hét:- Mọi người bỏ súng xuống, lùi ra bên ngoài sảnh.
812 Sau khi Hạ Hồng Quân đi xuống, trước tiên đặt Long Nguyệt lên xe. Anh ta định thần lại rồi bắt đầu kiểm tra tình hình xe ô tô. Cứ như ở trong ga-ra nhà mình, chẳng hề để tâm tới những kẻ buôn ma túy đang cầm vũ khí ở xung quanh.
813 Hạ Hồng Quân có chút không phục, nhưng cuối cùng anh ta vẫn gượng cười rồi gật đầu nói:- Được rồi, lúc nãy ở trong Trúc Lâu tôi suýt chút nữa đã tự sát rồi, anh thoát ra khi nào vậy? Sao tôi không hay biết gì?Đỗ Long đặt Lương Kiến Vinh xuống kiểm tra và cười:- Cũng may là có anh, tên tuổi của Mèo Rừng quá lớn, mọi chú ý đều đổ dồn về phía anh, nên lần này người của tôi ít bị chú ý.
814 Cùng với hai tiếng súng nổ phía trước là những tiếng kêu thét liên hồi, có vẻ như tất cả đã có chung một suy nghĩ, tất nhiên chẳng ai muốn đuổi bắt Mèo Rừng trong rừng, như vậy chẳng khác nào tự sát.
815 Lương Kiến Vinh im lặng một lúc rồi nói:- Tôi biết một nơi, nơi này cách đây hai giờ đồng hồ đi đường, lái xe cũng mất một khoảng thời gian mà còn phải đi qua hai cây cầu, hai đầu cầu đều có người canh giữ, sợ rằng một mình anh thì rất khó qua.
816 Đoàn Huệ Minh nói:- Có một vệt nhỏ, nếu như miệng vết thương của y quá lớn, vậy sẽ không có cách nào. Anh chạy cả ngày rồi, để tôi cõng cho. Đỗ Long nói:- Được rồi, quả thực có chút mệt mỏi.
817 Đoàn Huệ Minh thuận miệng đáp:- Có, ở đầu cầu gần đây, tôi cất chút đạn dược và một ống phóng roc-ket. . . Đúng rồi, chúng ta có thể dùng ống phóng roc-ket nổ tung con mẹ nó đi!Đỗ Long nói:- Vật này các anh chuẩn bị để nổ đồn biên phòng đầu cầu sao? Một ống phóng roc-ket có thể nổ chết bao nhiêu người? Cho dù bọn chúng tập hợp một chỗ cho anh nổ, tính ra cũng chưa đến năm mươi người? Như vậy vẫn còn hơn trăm tên.
818 Đỗ Long nhìn về phía Hạ Hồng Quân, nói:- Hồng Quân, các anh cũng phải cẩn thận, nếu như tôi chuẩn bị xong, sẽ lập tức báo tin cho anh. Nói xong Đỗ Long liền cầm bốn trái lựu đạn trườn bên sườn bên phải tiến lên.
819 Hạ Hồng Quân cười nói:- Từ khi nào thì đến lượt cậu chỉ huy người khác thế hả? Thấy cậu xử lý bốn công sự ổn thỏa, để cậu đi nghỉ ngơi, Đoàn Huệ Minh, Vương Bá, các anh mang quân địch đầu hàng tới đây, tiện thể nhìn xem trong công sự có gì có thể sử dụng.
820 Trên thực tế đó cũng là một doanh trại, hoặc có thể nói là một trại vũ trang toàn bộ. Ở trước cổng chính có một nhóm người đứng gác. Hạ Hồng Quân đã nắm rõ tình hình phòng vệ ở đây.