81 "Không sao chứ?" Richard hỏi, hai cơ thể nhỏ bé được gã che chắn bên dưới run rẩy đứng lên. Cả Riko và cô bé Riko giả gật đầu tỏ vẻ mình không việc gì.
82 Richard gồng cứng người, ôm chặt hai cô bé trong lòng. Âm thanh máu thịt bị quật rách vang lên đầy ghê rợn, hòa với tiếng xương gãy. Mùi máu lập tức bốc lên tanh nồng, thứ chất lỏng sền sệt ấm nóng dính đầy mặt Richard.
83 Không hề đếm xỉa đến Haibara, Akade lần thứ ba xông tới chỗ Vito. Dù giận dữ, Akade vẫn nghĩ việc Vito lệnh cho Haibara giết mình có phần nực cười. Phải, liệu em cô có thể giết Akade bằng cách nào được chứ.
84 "Tôi không làm gì bạn gái của cậu cả!" Vito nói. "Tốt, cho người của ông mang cô ấy ra đây!" Vito chần chừ. Lão đột nhiên nhận ra tình huống lúc này không ngờ hoàn toàn bị Tường khống chế.
85 Người của Vito đi và về mất 15 phút. Trong khoảng thời gian này, Tường không nổ súng thêm lần nào nữa. Những gã áo đen cho Tường ấn tượng như những con kiến thợ cần cù, và vô cảm.
86 "BỎ CẬU ẤY RA! Các người không được làm hại cậu ấy!" Sương gào lớn. Biểu hiện của cô ấy dường như vẫn bình thường. Cô gái giãy dụa dữ dội khi bị một gã áo đen kiềm giữ lại.
87 Haibara quay trở lại vừa kịp lúc, khi Akade chỉ còn cách mặt đất không đầy mười mét. Cô biến đến bên cạnh người chị gái, ôm chầm Akade giữa không trung, và một lần nữa, cả hai lại cùng nhau biến mất.
88 Tường có nhiều điều muốn hỏi Sương. Mà có lẽ là quá nhiều, nên cậu cũng không biết nên bắt đầu hỏi từ đâu. Chưa tính tới việc phần lớn câu hỏi đều sẽ tương đối tế nhị.
89 Tường nhớ là từ nhỏ tới lớn hình như bản thân chưa bao giờ bị té thê thảm như lần này. Mặt cắm thẳng vào đất sau cú rơi đột ngột từ độ cao 1m, may là không có hòn đá nào cản đường, bằng không vết thương lớn nhất mà cậu từng nhận phải sau tất cả những chuyện "khủng khiếp" đã xảy ra lại bởi vì cú dịch chuyển của Haibara gặp trục trặc.
90 Phía sau mọi người là tàn tích của một ngôi nhà, với những bức tường đổ nát không ra hình thù gì, thành những đống cao che khuất tầm nhìn. Tiếng sột soạt vọng lại từ đó, rồi thì, Akade quay trở lại, chậm rãi hơn.
91 Trong tám người đang có mặt, có đến bảy đều đã tiếp nhận tinh thể X. Mà Hart, Haibara và Richard lại chỉ đứng cách chỗ ba người Tường, Akade và Sương không xa.
92 "Đây!" Richard cởi cái máy phiên dịch và đeo lên cổ Riko. Ngay khi lớp vỏ kim loại màu đen chạm vào cổ cô bé, tiếng lắc rắc rất khẽ vang lên. Richard vội vã kiểm tra, nếu cái vòng bị hỏng bởi thân nhiệt của Riko thì quả là rất vớ vẩn.
93 Ánh sáng từ đôi cánh bạc nhạt dần, khi tia sáng cuối cùng vụt tắt, đôi cánh nhỏ rơi xuống. Tường kịp thời chụp lấy nó, một phản xạ có phần vô thức. Riko tự sờ soạng chính mình.
94 "Mày vừa làm gì tao?" Giọng có phần hụt hơi của Richard kéo Tường trở lại với thực tại. Tên này vẻ mặt vẫn còn tái mét nhưng cặp mắt đã lại lóe lên lợi hại đằng sau đôi đít chai dày cộp.
95 Đứng bên trong dị cầu của Hart khi bị con rôbôt của Richard điên cuồng tấn công là một trải nghiệm tương đối kì lạ. Bởi vì con rôbôt đã trở thành trung tâm của một vòi rồng cỡ nhỏ, trong phạm vi ảnh hưởng của cái vòi rồng này, cát bụi mù mịt che khuất ánh sáng.
96 Gió dịu dần rồi ngừng hẳn. Cát bụi trong gió cũng theo đó lắng xuống. Đêm, trong chốc lát bỗng thật tịch mịch. "Như vậy cũng có thể sao?" Ai đó lẩm bẩm.
97 Không có ai cản trở nhóm sáu người Tường đi xuống đáy hố Lưỡi bò. Cái thang máy đơn sơ mà Tường đã dùng để leo lên khỏi hố đã được chỉnh sửa, gia cố, giờ trông hiện đại và bóng loáng hơn.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Số chương: 50