41 22/9/20xxCứ điểm trung tâm, bên cạnh tòa chung cư đổ phía Nam hồ Thạc gián. Hồ Thạc gián và hồ Vĩnh Trung là hai hồ nhỏ, mà người khó tính sẽ thích nghĩ là hai ao nhỏ, nằm song song hai bên đường Hàm Nghi.
42 Bà tiến sĩ vừa đi khỏi, Vito cũng đứng dậy khỏi ghế. Tiếng roi xé gió quật vào da thịt lúc này vang lên chan chát. Tường đang được thuộc hạ của lão hỏi thăm sức khỏe.
43 Cát quay trở lại với cái di động. "Này, có thể xem lại clip vừa rồi được không?" Cát hỏi chủ nhân cái điện thoại. "Được chứ. Chỉ huy vừa xem bản lưu lại của clip gốc đấy thôi.
44 Nằm đợi thêm 5 phút, sau đó Sương bò khỏi gầm xe, leo lên ghế lái ngồi. Hít sâu một hơi, Sương nhìn vào ổ khóa. "Tuyệt!" Chìa vẫn cắm trong ổ. Sương kéo dây an toàn, vặn chìa nổ máy.
45 "KHÔNG!" Tiếng thét thảng thốt từ miệng cô gái để tóc đuôi chuột vang lên khi cơ thể mất đi sự sống của Victor ngã trên đất bất động. Máu của Victor thấm ra xung quanh, nhuộm một mảng đất màu đỏ thẫm.
46 Akade quay phắt lại, ngay khi nhận ra cô em gái sinh đôi, cô lập tức hét to:"Chúng ta phải đi ngay!""Đi đâu?" Haibara hỏi, lúc này mới bắt đầu đánh giá tình hình xung quanh.
47 Lặng lẽ nhìn theo phương hướng Akade đã biến mất, Vito Bailando thở dài. Chút chán nản vừa dâng lên lập tức bị ông trùm đè nén xuống. Máy liên lạc, cũng là máy phiên dịch có hình dạng như chiếc vòng đeo trên cổ Vito nhấp nháy.
48 Sắc trời ngả màu phiền muộn của buổi chiều tà. Trên bầu trời thành phố Đà Nẵng, những đám mây vẫn lững thững trôi, vô tư chẳng hề biết cảnh hoang tàn bên dưới.
49 Khi Akade vác Haibara quay trở lại chỗ trú ẩn tạm thời, một người khác mà cô giải cứu cũng đã tỉnh dậy. Xem sắc mặc thì cậu ta cũng đã hoang mang được vài phút rồi.
50 Vito Bailando rời khỏi căn phòng hiện đại ẩn bên trong chiếc T1000. Đứng tại cửa, lão ngước mắt nhìn trời. Đã không còn những tòa nhà cao tầng ngăn cản tầm mắt, bầu trời tuy xám xịt nhưng trải rộng đến mênh mông.
51 Vito Bailando ngắm nhìn vị khách ngồi ở đối diện. Những đường nét thanh tú của khuôn mặt, chà, nếu cô gái chịu mỉm cười, đó có thể là người phụ nữ dịu dàng nhất mà lão từng gặp.
52 "Ai cơ?" Sương hỏi. "Con gái tôi. " Vito đáp. "Con bé đang bệnh rất nặng, nhưng tôi nghĩ nó sẽ thích khi gặp cô. "Sương không nghĩ thế, nhưng chẳng hiểu sao cô cũng không quá thiết tha việc phản đối.
53 Sương quay lại đối mặt với đôi mắt to tròn đang nhìn mình. Cô chưa từng thấy cô bé nào đặc biệt như thế. Tóc bạc mắt xanh, và cả khung cảnh xung quanh cô bé nữa, tất cả chúng đều có cái vẻ gì đó là lạ.
54 Vito đúng như đã nói, đợi Sương ngay bên ngoài chiếc T1000. Anh chàng Richard vừa thấy cô ra là lẳng lặng quay lại vào trong xe, thực hiện bổn phận mà Sương nghĩ là người giám hộ của Riko.
55 "Được rồi. Đây là bản đồ nơi tôi đã giấu chiếc chìa khóa. " Sương nói. Lần này, cô chỉ nói là chiếc chìa khóa, mà không phải là những chiếc chìa khóa nữa.
56 Đêm khuya. Mặt trăng tròn vành vạnh. Rồi những thay đổi bắt đầu xuất hiện theo dòng chảy không ngừng của thời gian. Cái đĩa vàng sẫm dần, chuyển sang màu cam.
57 "Hart, anh đi với tôi. Những người khác ở lại đây. " Giọng Vito nhỏ tới nỗi hầu như không gây được tiếng vang nào giữa những bức vách ngọc bích màu xanh sẫm.
58 "Rè rè. . . ""Richard?"Chấm đen trên màn hình sáng trở lại. Giọng nữ vang lên từ cái máy phiên dịch, Richard không thể nhận ra là giọng của ai, nhưng đoán thì không khó lắm.
59 Quay trở lại với hai người đầu tiên bước qua cánh cổng đen, sau có lẽ là hàng vạn năm. "Chúng ta đang ở đâu?" Hart hỏi, giọng rất nhỏ, không hẳn là nói với một người cụ thể nào, không hướng tới người đã bước qua cánh cổng đen một phút trước là Vito.
60 Vito đợi thêm năm phút. Khi đã chắc chắn người đàn ông kia đã chết, lão thở dài. "Người tiếp theo. "Lần này, để lôi ra một từ bốn người còn lại khó khăn hơn.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn, Nữ Phụ
Số chương: 50